Người Yêu Của Tổng Giám Đốc Xã Hội Đen

Người Yêu Của Tổng Giám Đốc Xã Hội Đen

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325352

Bình chọn: 10.00/10/535 lượt.

ệng cô không cẩn thận thành sự thật, anh hoàn toàn không thể chịu được cô gặp phải dù là một chút gì không may.

Kể từ lần sóng gió nho nhỏ thiếu chút nữa rơi lầu đó đã qua được mấy ngày, Thủy Băng Nhu thân thể bị nuôi càng ngày càng đẫy đà, cô bắt đầu lo lắng Hoàng Phu Tuyệt có thể ghét bỏ vóc dáng của cô trở nên mập mạp, mất đi hứng thú đối với cô, bởi vì trước đây thỉnh thoảng anh vẫn trêu chọc cô, hai tay tác quái ở trên người cô ăn tận đậu hũ, dùng một số lời lẽ khiến người ta xấu hổ để kích thích cô, chỉ là mấy ngày gần đây anh không còn làm như vậy nữa.

Mặc dù anh vẫn quan tâm tình trạng thân thể của cô, nhưng động tác thân mật nhất với cô chính là thơm trán, đến cả miệng cũng không hôn, hơn nữa thường xuyên thừa dịp thời điểm Thủy Băng Nhu ngủ, lặng lẽ rời khỏi phòng.

Đối với những thay đổi này của Hoàng Phu Tuyệt, Thủy Băng Nhu cảm thấy vô cùng buồn khổ, lo lắng liệu có phải anh đã hết thương cô, bình thường quan tâm chỉ vì đứa bé trong bụng, vậy đại khái chính là chứng trầm cảm ở phụ nữ mang thai theo như người ta thường nói đi!

Thật ra thì Thủy Băng Nhu không hề biết Hoàng Phu Tuyệt khổ sở, canh chừng thân thể cô là bởi vì cô mang thai ngày cảng trở nên đẫy đà, càng ngày càng có ý vị, hơn nữa trên người thỉnh thoảng phát ra mùi thơm mát mẻ của cơ thể hòa cũng mùi sữa, quả thật là một khảo nghiệm đối với sự tự chủ của anh.

Anh vừa nhìn thấy nhìn thấy bộ dạng sắc đẹp thay cơm này của cô, liền hận không được lập tức nhào tới trên người của cô, đem cô ăn khô lau sạch, nhưng là bây giờ vẫn chưa có thể chạm vào cô, nếu không anh sợ sẽ không cẩn thận làm thương tổn cô, vì vậy anh mới không giống như trước đây làm ra một số động tác trêu đùa cô, bởi vì ở trước mặt cô, anh căn bản cũng không có cái gì tự chủ đáng để nói.

Cô đã không biết có bao nhiêu lần tỉnh giấc vì không ôm được thân thể ấm áp của anh, lúc ban đầu, cô còn cho rằng anh xuống lầu đi uống nước, không ngờ số lần ngày càng thường xảy ra, rốt cuộc, Thủy Băng Nhu không nhẫn nại được nữa.

Ngay hôm nay, Thủy Băng Nhu cũng giống ngày thường được Hoàng Phu Tuyệt ôm đến trên giường nằm xuống, sau đó ngoan ngoãn nhắm hai mắt lại, cảm thấy nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán cô, sau đó ôm cô ngủ.

Một lát sau, Hoàng Phu Tuyệt nghe được tiếng hít thở đều đều, anh nhẹ nhàng rút cánh tay ra, hôn một cái lên trán Thủy Băng Nhu, sau đó chân trước chân sau vội vã rời phòng.

Trong nháy mắt anh bước chân qua cửa kia, Thủy Băng Nhu vốn đang ngủ đột nhiên mở hai mắt ra, cầm lấy chiếc dài tay băng tơ lụa màu trắng ở bên cạnh mặc lên người, lặng lẽ mò mẫm ra khỏi cửa phòng.

Thủy Băng Nhu đi thẳng dọc theo hành lang sáng ngời, vẫn không nhìn thấy bóng dáng của Hoàng Phu Tuyệt, cô nhẹ nhàng đi tới phòng bếp, phòng ăn, đại sảnh. . . .

Trong nhà nghĩ tới chỗ nào, cô đều đi qua một lượt, nhưng là tất cả đều không có nhìn thấy bóng dáng của Hoàng Phu Tuyệt, vậy anh buổi tối khuya không ngủ được đã chạy đi đâu? Chẳng lẽ là đi ra ngoài tìm phụ nữ? Cái ý nghĩ này ngậm tràn trong đầu Thủy Băng Nhu.

Nghe nói có một số đàn ông dục vọng dư thừa, huống chi kể từ khi mang thai tới giờ, có đến ba bốn tháng anh không có đụng vào cô.

Không, tuyệt đối không thể nào, Thủy Băng Nhu không tin tưởng nghĩ, anh từng nói đời này kiếp này chỉ có một người phụ nữ là cô, anh tuyệt đối sẽ không lừa gạt cô, vậy anh là đang làm cái gì? Nghi vấn này lẩn quẩn ở trong đầu Thủy Băng Nhu, cô ôm tâm tình thấp thỏm lên cầu thang, chuẩn bị đi về phòng ngủ.

Lúc đi ngang qua cửa thư phòng, không cẩn thận thấy có một tia ánh sáng.

Thủy Băng Nhu nhẹ nhàng lặng lẽ đi qua đó, từ khe cửa len lén nhìn vào bên trong.

Quả nhiên, người đàn ông cô yêu thương không có đi ra ngoài tìm người phụ nữ khác, nhưng anh đang làm gì vậy? Thủy Băng Nhu liều mạng nhìn vào bên trong, chỉ thấy anh nghiêm túc ngồi ở trên ghế trước bàn đọc sách, trên bàn một cái đèn bàn được bật lên sáng ngời, mà trong tay anh cầm một quyển sách đang nghiên cứu, thỉnh thoảng cau mày, thỉnh thoảng lại lad bộ dáng chăm chú.

Nhìn thấy bộ dang này của anh, Thủy Băng Nhu khẽ đau lòng, sẽ không phải là bởi vì ban ngày phải ở bên cạnh cô, cho nên đến tối anh mới có thời gian giải quyết công việc chứ! Thủy Băng Nhu thầm tự trách.

Có lẽ là bởi vì Hoàng Phu Tuyệt quá tập trung, anh không hề phát hiện bóng hình xinh đẹp của Thủy Băng Nhu đang đứng ngoài cửa nhìn lén.

Thủy Băng Nhu đứng ở ngoài cửa nhìn bóng dáng của Hoàng Phu Tuyệt một chút, sau đó từ từ đi về phía phòng ngủ. ban ngày cô đã tiêu tốn mất rất nhiều thời gian của anh, buổi tối nên ngoan ngoãn đi ngủ, không thể quấy rầy anh nữa, trong lòng Thủy Băng Nhu tự nhủ, huống chi cho dù bản thân cô không muốn nghỉ ngơi, đứa nhỏ trong bụng cũng muốn ngủ.

Kể từ lần đó Thủy Băng Nhu biết Hoàng Phu Tuyệt thừa dịp cô ngủ, sẽ chạy đến trong thư phòng làm việc xong, cô càng ngày càng trở nên nghe lời.

Đại đa số thời gian lúc ban ngày dùng để ngủ, bởi vì cô hi vọng có thể cho Hoàng Phu Tuyệt nhiều một chút thời gian xử lý công vụ, như vậy buổi tối anh sẽ không phải tới thư phòng làm việc lâu


XtGem Forum catalog