Insane
Người Yêu Của Tổng Giám Đốc Xã Hội Đen

Người Yêu Của Tổng Giám Đốc Xã Hội Đen

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324383

Bình chọn: 10.00/10/438 lượt.

ong lòng anh một hồi không thoải mái.

"Ách. . . . . . Thật ngại quá, anh ấy luôn luôn đều là như vậy, anh đừng để ở trong lòng." Thủy Băng Nhu nghe ra trong giọng nói của Hoàng Phu Tuyệt là không thiện chí, lúng túng nói với Đoạn Thừa Phong, tay lặng lẽ ngắt bàn tay Hoàng Phu Tuyệt, ai ngờ tay cô liền bị Hoàng Phu Tuyệt nắm thật chặt, khiến cho cô vô luận muốn dứt ra thế nào cũng không được, đành phải thôi.

"Không có việc gì, tổng giám đốc Hoàng nói chuyện rất thẳng thắn làm cho người ta rất sảng khoái." Đoạn Thừa Phong tùy tiện cười nói, kiểu này là Hoàng Phu Tuyệt đang ghen đó thôi, nếu không giọng nói sao có thể quái dị như vậy. Nhìn thấy động tác giữa bọn họ, Đoạn Thừa Phong chỉ có thể cố gắng đề xuống khó chịu trong lòng.

"Ha ha ha. . . . . ." Thủy Băng Nhu nghe được đối phương không có để ở trong lòng, mới an tâm cười cười.

Hàn huyên một lát, Đoạn Thừa Phong đứng lên nói: "Được rồi, tôi còn có một số việc muốn đi xử lý, Tiểu Nhu, gặp lại sau."

"Nhanh như vậy muốn đi sao? Vậy tôi đưa tiễn anh." Thủy Băng Nhu đứng lên nói, đang muốn lập tức tiến lên, xem ra anh ta thật sự là rất bận, dù sao cũng là tổng giám đốc của một tập đoàn lớn, có vội cũng không thể chỉ trích, nhưng là tại sao tổng giám đốc nhà cô lại có nhiều thời gian rảnh rỗi như vậy cú ngày ngày dính ở bên cạnh cô, thật làm cho cô có chút buồn bực.

"Bà xã, em nên đi ngủ, Quản gia!" Hoàng Phu Tuyệt ôm Thủy Băng Nhu đang muốn đi ra ngoài nói.

Trong chốc lát, Quản gia liền vội vội vàng vàng chạy đến, chờ đợi Hoàng Phu Tuyệt phân phó.

"Tiễn tổng giám đốc Đoạn ra ngoài." Hoàng Phu Tuyệt lạnh nhạt nói, anh hiện tại hận không được lập tức ôm bảo bối trở về phòng, sao còn có thể để cho cô đi ra ngoài đưa tiễn tiểu tử Đoạn Thừa Phong kia.

"Dạ, tổng giám đốc Đoạn, bên này mời." Quản gia cung kính nói.

"Tổng giám đốc Hoàng, cám ơn anh đã ra tay trợ giúp, hẹn gặp lại! Tiểu Nhu, gặp lại sau, em đừng đi ra, mang thai bảo bảo phải cẩn thận." Đoạn thừa phong nói.

Hoàng Phu Tuyệt gật đầu một cái, ngoại trừ Thủy Băng Nhu ra, anh đối vơi người khác rất ít khi nói quá nhiều.

"Bái bai!" Thủy Băng Nhu vẫy tay một cái nói.

"Tốt lắm, tốt lắm, bà xã, hắn đã đi rồi, chúng ta lại đi ngủ thôi” Hoàng Phu Tuyệt nhìn thấy cái người làm cho người ta ghét đã đi rồi, tâm tình thật tốt nói.

"Hừ. . . . . . Anh nói một chút bản thân anh xem? Mới vừa tại sao nói chuyện quái thanh quái khí như vậy, người ta là ân nhân cứu mạng của em." Thủy Băng Nhu nhẹ giọng trách oán nói, trước kia dù là anh ấy ghen, cũng chưa từng tới mức đó, anh đây là bị sao vậy.

"Không có nha, bà xã, nên đi ngủ rồi, anh buồn ngủ quá, bảo bảo khẳng định cũng rất mệt mỏi." Hoàng Phu Tuyệt một mực phủ nhận, dịu dàng dụ dỗ, bà xã yêu mến của anh ngàn vạn lần không được tức giận, nếu không anh cũng không biết phải làm sao mới tốt nữa.

"Hừ hừ, còn nói không có, mới vừa em nghe rất rõ ràng , em còn ngại quá phải xin lỗi Đoạn Thừa Phong đấy thôi." Thủy Băng Nhu híp mắt nói, một bộ xem anh còn dám ngụy biện nữa hay không cho biết.

"Ai kêu Đoạn Thừa Phong lại dám chiếm cứ lấy em." Hoàng Phu Tuyệt có vị chua nói, anh không có làm thịt tiểu tử kia coi như là đã phúc cho hắn lắm rồi, còn muốn ành dùng giọng điệu dễ nghe thế nào nói chuyện với hắn nữa, dù sao thì đó cũng là tình địch của anh, mặc dù anh đã kết hôn rồi, hơn nữa bảo bối của anh cũng rất thương anh, nhưng là thời điểm nhìn thấy có người mơ ước bảo bối của anh, trong lòng chính là không thoải mái.

"Hừ hừ, em muốn đi ngủ." Thủy Băng Nhu sau khi nói xong cũng chậm bước đi lên lầu, anh ấy chính là thích ghen tuông như một cậu bé, thôi, cũng bởi vì anh ấy rất yêu mình, tha thứ cho anh ấy đi vậy.

“Bà xã, em không có giận anh chứ?" Hoàng Phu Tuyệt nghe được Thủy Băng Nhu không có truy cứu nữa, theo phía sau của cô hỏi.

Thủy Băng Nhu không để ý tới anh, xem ra phải cho anh ấy nếm chút mùi đau khổ mới được, trong lòng cô cười thầm.

"Bà xã? Tiểu Nhu? Bảo bối? Bé cưng?" Hoàng Phu Tuyệt có gọi thế nào cô cũng không phản ứng, nhất thời sợ phải chạy ngay tới trước mặt cô, đang lúc cô muốn vượt qua liền ôm chặt lấy eo cô, u oán nói: "Bà xã, không nên tức giận có được hay không?"

"Bà xa, anh sai rồi còn không được ư, em đừng không để ý đến anh được hay không?" Hoàng Phu Tuyệt vùi đầu ở trên cổ của Thủy Băng Nhu, đem hơi ấm áp thở toàn bộ phun đến trên cổ của cô, làm cho cô có chút ngứa ngáy, vốn là đang muốn cố ý giả bộ thâm trầm, để cho anh nghĩ rằng mình giận anh, sửa đổi một chút tật xấu thích ăn dấm của anh, ai ngờ anh lại xuất ra một chiêu này, ở trước mặt cô làm nũng, còn muốn trêu đùa cô nữa chứ.

"Ha ha ha. . . . . . Thật là nhột đó, không cần dựa vào gần như vậy..., ha ha ha. . . . . ." Thủy Băng Nhu cười đến xinh đẹp rạng ngời, nước mắt cũng muốn trào hết ra rồi, không ngừng tán loạn đẩy vào ngực của anh.

Nghe được bảo bối của anh rốt cuộc cười, tâm đang rối như tơ vò của Hoàng Phu Tuyệt cũng buông lỏng, bộ dạng không nói không rằng của cô vừa rồi khiến anh rất lo lắng, hắn không thể chịu được nếu cô không để ý tới anh, thật may là cô đã b