
i tắm giúp em?"
Môi của Lâm Miểu Miểu giật giật, dời tầm mắt, Tông Chính chắc là tâm tình không tệ, không cố tình gây phiền phức cho cô, coi như không có ai tắm rửa sạch sẽ một lần, anh vừa mặc áo choàng tắm vừa trả hỏi: "Thật sự không cần tôi tắm cho em?"
Lâm Miểu Miểu khuôn mặt trầm mặc, khuôn mặt lãnh cảm nhìn chằm chằm vào anh: "Mời anh đi ra ngoài."
Tông Chính cười một tiếng, xoay người rời khỏi phòng tắm, chờ sau khi anh đi, Lâm Miểu Miểu mới thật sự thả lỏng, tắm xong một lần, cô đang tắm lần thứ hai, cửa phòng tắm bỗng bị mở ra, Tông Chính dựa ở cửa, từ trên xuống dưới, không chút kiêng kỵ không ngừng quan sát, Lâm Miểu Miểu nhanh chóng che ngực ngồi vào trong nước, tức giận nhìn anh.
Tông Chính rỗi rãi hỏi: "Có cái gì cần che? Em còn muốn tắm bao lâu, nửa tiếng rồi! " Anh đi vào, đứng ở bên bồn tắm, trên dưới đánh giá cô, thở dài: "Cho dù em che lại, não tôi cũng sẽ tự động hiện lên hình ảnh trong suốt không hề che dấu......."
Lâm Miểu Miểu: "......" Nước trong bồn tắm cũng không sâu, chỉ cao nửa mét, Lâm Miểu Miểu bi kịch phát hiện, kỳ thực cũng không che được bao nhiêu.
Tông Chính bắt đầu mở vạt áo của áo choàng tắm, Lâm Miểu Miểu bất an lui về phía sau, bây giờ cô cả người trần trụi, cô còn không có dũng cảm đến mức có thể trong tình trạng trần truồng vật lộn cùng Tông Chính.
" Anh định làm gì? "
"Tôi muốn......, một lần nữa. "Tông Chính treo áo choàng tắm lên móc, một bước đã tiến vào trong nước, cái thứ gì đó giữa hai đùi ngỏng lên lmm ánh mắt trốn tránh không dám nhìn.
Đây là lần đầu tiên cô nhìn thẳng vào thứ đó của anh như vậy......, rõ ràng chỉ nhìn qua một cái, nhưng nhất định cô đã bị hình ảnh miêu tả của Tông Chính ảnh hưởng, trong đầu toàn là hình ảnh xấu hổ a a a a! Ngay cả mạch máu tĩnh mạch trên mặt cũng theo đó khởi binh, qua mấy giây, cô mới hậu tri hậu giác lấy lại tinh thần, giống như con thỏ bị hoảng sợ trừng mắt nhìn Tông Chính đang ở rất gần: "Cái gì một lần nữa?"
Tông Chính trước mặt cô nửa quỳ, nắm vai của cô hôn lên môi cô: "Giống như vừa nãy vậy, đương nhiên em nguyện ý dùng nơi khác tôi càng cao hứng......"
Lâm Miểu Miểu hối hận muốn từ bỏ trị liệu, có thể đừng nhanh như vậy hay không? Cho dù cô anh dũng trần truồng đánh nhau một trận với Tông Chính, với ý chí chết cũng không buông của Tông Chính, đến cùng là người nào chịu thiệt, thật là nói không rõ. Lâm Miểu Miểu hai tay ôm ngực lui về sau, Tông Chính nắm một tay của cô sờ vào nơi đó của mình.
" Tôi không muốn, tôi...... "Lâm Miểu Miểu lắc đầu nguầy nguậy, tay che ngực của cô ít đi một cái, lại ngọ ngoạy như vậy, Tông Chính thấy miệng lưỡi khô đắng, liền cúi đầu hôn lên hai đỉnh đang nhảy nhót đung đưa kia.
Trước đó một lúc, Lâm Miểu Miểu vừa mới tỉnh, liên tục bị chuyện đột ngột làm cho đầu óc hồ đồ, sau đó tuy rằng anh ta cũng sờ và hôn ngực cô, nhưng lúc đó rất hỗn loạn, kỳ thực bây giờ cũng không tốt hơn được bao nhiêu, cô vẫn rối bời, Lâm Miểu Miểu lần thứ hai hóa đá, tay hiển nhiên cũng không làm được gì, bàn tay trắng nõn bị tay anh bao lấy tuỳ tiện nắm vật sưng tấy của anh.
Tông Chính vẫn luôn để ý phản ứng của cô, thấy cô cả người căng thẳng, nhả đầu vú trong miệng, nhẹ nhầng hôn lên môi cô: "Đừng khẩn trương, tôi sẽ không đối với em như vậy......., chỉ mượn dùng một lát, đừng nhỏ mọn như vậy......"
Khóe miệng Lâm Miểu Miểu co rút, sẽ không thế nào với cô? Đừng nhỏ mọn như vậy?
Lâm Miểu Miểu vẫn một khuôn mặt cứng ngắc, môi của Tông Chính đang ở trên môi, hõm cổ trước ngực của cô du ngoạn, tay bên dưới cũng không một chút buông lỏng, anh biểu hiện rất cấp thiết, nụ hôn cũng ngày càng thô bạo, mút khẽ cắn, hõm cổ của cô, trên xương quai xanh lưu lại những vết hôn dày đặc, Lâm Miểu Miểu mờ mịt nghĩ, rõ ràng cô chỉ muốn cái ôm và những cái vuốt ve không mang theo dục vọng mà thôi......
Đây coi như là tiền chữa bệnh sao ?
Chữa trị như thế này có tác dụng không? Trong đầu cô rối như mớ bòng bong.
Chú thích:
(1) Skin hunger (Chứng khát khao làn da: nhận được ít sự giao tiếp về cơ thể hơn mức cần phải nhận được.) Làn da của con người giống như dạ dày vậy cần ăn uống để loại bỏ cảm giác đói, mà phương thích ăn uống chính là bảo vệ và tiếp xúc. Loại bệnh này phần lớn đều là do khi còn nhỏ thiếu sự yêu thương của cha mẹ, nhất là sự âu yếm của người mẹ, bên cạnh đó sau khi trưởng thành, có thể là vì thiếu tình cảm yêu thương của bạn bè, người yêu.... Sáng ngày hôm sau, Lâm Miểu Miểu từ trong lòng Tông Chính mở mắt ra, trong mũi tất cả đều là hương vị khô ráo tươi mát của anh, Lâm Miểu Miểu sửng sốt một hồi lấy lại tinh thần, mới từ giữa hai chân của Tông Chính rút chân mình ra, muốn đổi một tư thế thoải mái, thì Tông Chính đã tỉnh dậy, ôm cô càng chặt hơn.
Sau đó, một vật cứng rắn chống vào bụng dưới của cô, Lâm Miểu Miểu cả người cứng ngắc, cương quyết đẩy cái ôm của anh, nghiêm túc nói: "Tôi muốn đi chạy bộ."
Tông Chính mắt nhắm mắt mở, trong giọng nói mang theo giọng mũi nồng đậm: "Không cho phép đi gặp Lý Minh."
Lâm Miểu Miểu không nói gì, cô chạy bộ với việc gặp Lý Minh có liên quan sao? M