XtGem Forum catalog
Nhà Có Sư Tử Hà Đông

Nhà Có Sư Tử Hà Đông

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325265

Bình chọn: 8.5.00/10/526 lượt.

ề.”

Sau bữa cơm trưa, Tông Chính từ chối đề nghị đi đánh bóng, lái xe trở về hoa viên Thế Kỷ, Lâm Miểu Miểu ở trên bãi cỏ bên ngoài đang tắm cho Võ Tòng, nước văng khắp người, trên mặt của cô là nụ cười rạng rỡ mà cho tới bây giờ anh chưa từng thấy qua, sạch sẽ thuần khiết giống như giọt sương buổi sớm.

Anh từ trong ga ra đi ra, xa xa ngắm nhìn cô.

Cô rất đẹp, đẹp đến mức có thể khiến bất kỳ người đàn ông nào trong lòng dậy sóng. Thẳng cho đến lúc này, Tông Chính mới biết được, trong vẻ xinh đẹp anh nhìn thấy, còn chất chứa biết biết bao sự tôi luyện từng trải.

Lâm Miểu Miểu trong lúc vô tình ngước mắt trông thấy anh, Tông Chính đón ánh mắt của cô từng bước một đi về phía cô, yên lặng đứng ở trước mặt cô, cô dùng tay áo lau bọt nước trên mặt, ngước mặt lên, Tông Chính ngồi xổm xuống, tầm mắt ngang với tầm mắt của cô.

"Anh......, có chuyện gì?" Lâm Miểu Miểu buồn bực, nhìn cô như vậy cũng không nói chuyện, là muốn nói cái gì cơ chứ? Tâm tình trong ánh mắt của anh dường như bao hàm rất nhiều thứ, cứ nhìn mãi về phía cô, Lâm Miểu Miểu trong lòng dậy sóng, trong lúc nhất thời cô không thể phân biệt được tất cả những cảm xúc kia, nhưng lại có thể cảm nhận được rõ nét sự dịu dàng trong ánh mắt của anh.

"Anh......"

Anh nâng gương mặt cô hôn lên, Lâm Miểu Miểu không nói được gì nghĩ, mặc dù cô có phần thích nụ hôn của Tông Chính, nhưng vào lúc đang nói chuyện, bất thình lình hôn tới, cô cũng sẽ khẩn trương!

' Võ Tòng' kêu "ăng ẳng" hai tiếng mở to con mắt ướt nhẹp nhìn nữ chủ nhân không tiếp tục tắm rửa cho nó, Tông Chính rời khỏi môi Lâm Miểu Miểu, liếc nhìn Võ Tòng, chó Giang Trạch mua quả đúng là gây phiền phức cho anh.

"Anh làm sao.......a......."

Ngồi xổm trên bãi cỏ hôn môi, bên cạnh còn có một con chó vây xem, thực sự là......, thực sự là......

Lâm Miểu Miểu không nói gì nhìn anh, trong tròng mắt của Tông Chính có một chút ý cười: "Lâm Miểu Miểu, sau này, chúng ta sống chung thật vui vẻ nhé.

"Hả?"

Lâm Miểu Miểu chớp mắt, con mắt mang vẻ mê muội, cặp mắt phượng hẹp dài của Tông Chính xếch lên, sóng mắt lưu chuyển, có thứ ánh sáng yêu thương vô cùng ấm áp, anh nở nụ cười, giống như ánh hoàng hôn tháng tư, khiến cho người ta ấm áp tận đáy lòng.

Sống chung thật vui vẻ, Lâm Miểu Miểu đương nhiên nguyện ý cùng anh sống chung vui vẻ, dẫu sao mọi người cũng cùng sống dưới một mái nhà, Tông Chính kéo Lâm Miểu Miểu quay về phòng ngủ bắt đầu hiệp ước "Sống chung thật vui vẻ", Võ Tòng mới tắm được một nửa đã bị ném cho chị Chu, Võ Tòng lặng lẽ nhìn bà chủ đi xa, kêu "ăng ẳng" hai tiếng.

"Đây là cuộc họp gia đình lần thứ hai! Chủ đề của cuộc họp là thảo luận rõ ràng chuyện làm sao chung sống với nhau sau khi kết hôn. Quan điểm của tôi là: Nếu đã kết hôn, thì nên nghiêm túc tiến hành phần hôn nhân này!" Tông Chính quăng ánh mắt như dao cho Lâm Miểu Miểu đang thất thần: "Nghĩ gì thế?"

"......hôm qua coi như là cuộc họp lần thứ nhất sao?"

Tông Chính "Ừ" một tiếng, "Em cảm thấy thế nào?"

Lâm Miểu Miểu mê muội nhìn anh, Tông Chính trầm mặt hỏi: "Quan điểm của em?"

Lâm Miểu Miểu nhíu mày nghiêm túc suy nghĩ, ngày hôm qua cô còn nghĩ tới chuyện ly hôn, nhưng kể từ sau khi Tông Chính nói cho cô biết Khưu Thục Thanh có bệnh tim mạch vành, cô đã lưỡng lự, hôm nay dường như Tông Chính cho cô một con đường khác. Lâm Miểu Miểu suy tư một phút đồng hồ, Tông Chính có phần không kiên nhẫn: "Có gì cứ nói!"

"Tôi......, tạm thời không có quan điểm."

"Có ý gì?" Tông Chính như hổ đói nhìn chằm chằm vào cô.

"Chính là, bây giờ tôi cũng không biết phải làm sao, ly hôn lại...... a......"

Tông Chính buông Lâm Miểu Miểu thở dốc ra, tổng kết một câu: "Em không cần phát biểu quan điểm, cứ theo như quan điểm tôi đi!" Tông Chính dừng lại một chút hỏi, "Em có nghiêm túc trong cuộc hôn nhân này không?"

Lâm Miểu Miểu trước giờ là một người thẳng thắn, cô thành thật lắc đầu.

Tông Chính sầm mặt, nắm lấy cằm cô, ở trên môi cô hung hăng mút một hồi.

"Vậy em gả cho tôi làm gì?" Tông Chính vừa nhìn Lâm Miểu Miểu lộ ra biểu tình biết rõ còn hỏi, cơn tức dần dần bốc lên đỉnh đầu, "Em khỏi cần trả lời!"

"Lâm Miểu Miểu, em đây là lừa hôn một cách trần trụi! ! !"

Lâm Miểu Miểu lập tức phủ nhận: "......tôi không có."

"Không có? Sau một năm ly hôn với tôi là có ý gì? Không thực hiện nghĩa vụ của người vợ là có ý gì? Chẳng lẽ không phải lừa hôn? Lâm Miểu Miểu, nhân phẩm của em làm sao có thể bại hoại đến mức này!"

Lâm Miểu Miểu trầm mặc, nghĩ như vậy, hình như cô thật sự có tình nghi lừa hôn, Tông Chính thấy cô cúi thấp đầu không nói lời nào, giọng điệu không tự chủ nhẹ nhàng hơn: "Vì sao sau một năm phải ly hôn với tôi? "

Môi một lần nữa bị hôn, lần này anh hôn tương đối lâu, lúc hai người nói chuyện là ngồi trên ghế sô pha nhập khẩu từ Ý trong phòng ngủ, hôn một lúc, Lâm Miểu Miểu liền bị Tông Chính đẩy lên ghế sô pha, lại hôn tiếp, Tông Chính từ nửa người đè đổi thành cả người đè lên.

Lâm Miểu Miểu đẩy cái tay của anh đang đặt trên ngực cô, mắt lộ ra xem thường: "Anh có thể đừng động tay động chân được không?"

Tông Chính liếc n