Nhà Tù Nóng Bỏng: Tổng Giám Đốc Tha Cho Tôi Đi

Nhà Tù Nóng Bỏng: Tổng Giám Đốc Tha Cho Tôi Đi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3213331

Bình chọn: 9.5.00/10/1333 lượt.

ồ hôi. Khuôn mặt nhỏ của An Tuyết Thần đỏ hồng dính đầy mồ hôi, Phàm Ngự dũng mãnh đụng mấy cái ngước khuôn mặt nhỏ để cho mình hô hấp không khí.

Phàm Ngự sợ rằng đã sớm đem lý trí mai táng ở bên trong cô khít khao. Để cho anh ** thực cốt thoải mái ngất trời. Hai người vừa một phen vân phục, rốt cuộc ở bên trong mấy trận co rúm nhanh chóng sau cùng, kết thúc trận chiến đầu tiên.

An Tuyết Thần thở mạnh nói: "Đi xuống"

Phàm Ngự mị hoặc cười một tiếng, cự long chông sâu trong thân thể cô sau lần nữa thức tỉnh: "Bảo bối, đêm vừa mới bắt đầu, mới vừa rồi anh chỉ vận động nóng người mà thôi, kịch hay mới bắt đầu trình diễn"

{Xét duyệt, sửa đổi rồi, lúc này không cần che giấu}

Cuối cùng trời đã tối rồi, trong căn phòng tối mờ thân thể liều chết giao thoa, khi người đàn ông gia tăng tốc độ cùng tiếng gầm nhẹ thì kết thúc chiến đấu.

"A nha" Phàm Ngự hung hăng đem lấy mầm mống của chính mình bắn vào thân thể của cô, để thân thể An Tuyết Thần đã gần bất tỉnh xuống. Sau đó nằm ở trên giường lớn. Mặc sức thở mạnh, hai người đã sớm mồ hôi đầm đìa, mặt An Tuyết Thần đỏ bừng. Thở mạnh. Phàm Ngự vạch tóc rơi ẩm ướt trên trán An Tuyết Thần, dán chặt khuôn mặt nhỏ nhắn của cô. An Tuyết Thần nhắm chặt hai mắt trong miệng nhỏ giọng nói: "Choáng nha, anh là Ngựa đực à?"

Phàm Ngự nâng khóe miệng cười xấu xa, sau đó tung người lên, lần nữa áp đảo An Tuyết Thần, An Tuyết Thần cả kinh: "Anh còn phải làm cái gì?"

Phàm Ngự mị hoặc cười một tiếng, thanh âm cực kỳ hấp dẫn, khàn khàn nói: "Một lần nữa, bảo bối." Không đợi An Tuyết Thần mở miệng cự tuyệt, anh lần nữa nhanh chóng ngậm lấy môi. An Tuyết Thần vô lực đánh Phàm Ngự, giống như gãi ngứa. Sau đó nâng cái mông của cô lên, lần nữa tiến vào cô. Lại bắt đầu một cuộc chiến đấu, bây giờ An Tuyết Thần muốn khóc, đây là người đàn ông gì. Thật là muốn chết mà.

Tiểu Niệm Ngự đi tới gian phòng của bọn họ, chỉ nghe thấy thanh âm bên trong, khẽ mỉm cười: "Lão cha, thật đúng là ăn tuyệt không còn dư lại, a, trước buổi trưa con tới, buổi tối còn như vậy. Con không thể không bội phục cha" Tiểu Niệm Ngự cười đi vào gian phòng của mình. Mau sinh em gái cho con đi.

Phàm Ngự rốt cuộc ở lúc An Tuyết Thần kêu gào cầu xin tha thứ hạ phóng cô, ôm lấy An Tuyết Thần đi vào phòng tắm, đặt cô vào trong bồn tắm. Bắt đầu thay cô lau chùi thân thể. An Tuyết Thần thoải mái, mơ màng ngủ, gương mặt Phàm Ngự dịu dàng nhìn An Tuyết Thần, hôn gương mặt cô, hạ thân từ từ lần nữa lớn lối, nhưng nhìn An Tuyết Thần mệt mỏi như vậy, trong lòng có chút không nhịn, sau đó cưỡng chế nhịn xuống. Cô gái này đã sinh đứa bé, sau càng thêm đầy đặn rồi. Để cho anh thật là muốn ngừng mà không được, nếu như có thể thật muốn cho chọn kiểu chết này, như vậy anh nhất định sẽ lựa chọn chết ở trong cơ thể của cô, Mẫu Đan Hoa Hạ Tử, Thành Quỷ cũng Phong Lưu.

Đêm nay, An Tuyết Thần xác thực bị Phàm Ngự ăn sạch, tôm tép cũng không còn dư lại. Một giấc ngủ này thẳng đến buổi trưa. Phàm Ngự đã sớm ngủ dậy xuống dưới lầu rồi. An Tuyết Thần cuộn thân thể giống như bị nghiền nát của mình, trong lòng tức giận, tối hôm qua suýt nữa thì thấy Diêm Vương. An Tuyết Thần mở mắt, ánh mặt trời vô cùng chói mắt, An Tuyết Thần đưa tay che mắt, sau đó cố sức ngồi dậy, đưa tay đem khăn tắm một bên lấy tới vây quanh một cơ thê trẻ trung của mình, mơ mơ màng màng, lắc lư người đi tới phòng tắm. Không tới mười giây đồng hồ, An Tuyết Thần liền kêu to ra tiếng, thanh âm đinh tai nhức óc kia, lầu dưới cũng nghe thấy.

Lầu dưới, Tiểu Niệm Ngự bị sợ đến mức ngay cả dao găm cũng rơi trên mặt đất, phản ứng đầu tiên chính là muốn xông lên lầu. Lại bị lời nói của Phàm Ngự làm cho nghẹn.

"Không có chuyện gì, cô ấy chẳng qua là bị chính mình hù dọa nhảy dựng lên mà thôi" Phàm Ngự vừa nói, tiếp tụ dùng bữa trưa. Tiểu Niệm Ngự có chút không tin, sau đó dùng ánh mắt chất vấn nhìn Phàm Ngự: "Thật?" Phàm Ngự chỉ là gật đầu một cái.

Lầu trên, An Tuyết Thần đem khăn tắm bắt lại, nhìn thân thể mình, thất kinh, sợ hãi kêu lên tiếng: "A ——" An Tuyết Thần không thể tin được đây là mình, đôi môi sưng đỏ, còn có từ cổ xuống phía dưới mỗi một chỗ đều là vết hôn tím bầm, ngay cả phía dưới bụng cùng gần tới chỗ tư mật đều là, khuôn mặt An Tuyết Thần lập tức hồng ngược đáy lên trời. Hiện tại cô có loại ước muốn cắn chết Phàm Ngự, "Chú biến thái, chú vô sỉ" An Tuyết Thần quẫn bách nửa ngày, sau đó ngồi vào bồn tắm. Thoải mái nhắm mắt lại, nhưng tất cả trong đầu đều là động tác điên cuồng tối hôm qua cùng ** **.

"A" An Tuyết Thần tức giận đập tay xuống bồn nước tắm, tối hôm qua đến cùng là có chuyện gì xảy ra, tại sao mình không kháng cự. Hơn nữa còn rất hưởng thụ. Tình huống thế nào. Trời ạ, 囧chết người.

An Tuyết Thần tắm xong ra ngoài, mặc một cái váy cổ điển gần giống sườn xám, vừa vặn che kín vết hôn trên cổ. An Tuyết Thần hài lòng nhìn, quả nhiên mình mặc cái gì đều dễ nhìn. 【Trước kia cô cũng không khoe khoang như vậy】

Sau đó xoay người đi ra khỏi phòng, trải qua đại chiến đánh người thịt tối qua, hiện tại cô đã đói, trán dắp dán sau lưng rồi. An Tuyết Thần đứng ở


Teya Salat