Teya Salat
Nhà Tù Nóng Bỏng: Tổng Giám Đốc Tha Cho Tôi Đi

Nhà Tù Nóng Bỏng: Tổng Giám Đốc Tha Cho Tôi Đi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329142

Bình chọn: 9.5.00/10/914 lượt.

anh tay chịu trói. Cô nhất định phải chứng minh cô không kém. Để cho cô thỏa hiệp, không có cửa đâu. Thói kiêu ngạo của cô là từ Lạc Trạch cùng Giang Lệ Lệ.

Phàm Niệm Ngự liếc mắt nhìn bóng dáng trên lầu căm tức nhìn mình thì khẽ cười, thả đồ ăn trong tay ra, tựa vào trên ghế nhướng mày nhìn Lạc Anh, gương mặt đùa giỡn trêu đùa nói.

"Thế nào? Không ăn cơm, còn có thể lực?"

Khuôn mặt Lạc Anh lập tức đỏ bừng, môi anh đào mím chặt, cô muốn trấn định, nhất định phải trấn định. Vì vậy Lạc Anh cười nhạt, sau đó chống thân thể khó chịu, từng bước một theo cầu thang đi xuống. Đi tới trước bàn ăn ngồi xuống, liền bắt đầu ăn.

Phàm Niệm Ngự nhìn cô trong nháy mắt biến hóa, đùa giỡn trên mặt nặng hơn, môi mỏng vẽ ra nụ cười mị hoặc. Cứ nhìn chằm chằm bộ dạng Lạc Anh dùng cơm.

Lạc Anh cầm một ly sữa tươi lên sau đó nhẹ nhàng nhấp một hớp nhỏ, sau cùng lấy điện thoại ra, đặt ở bên tai gọi đi. Ánh mắt không chớp nhìn chằm chằm thức ăn trong đĩa của mình.

"Thư ký Lâm, đến biệt thự Phàm tổng đón tôi, nếu như không biết, vậy thì tra cho tôi, mười phút sau tôi muốn nhìn thấy người." Lạc Anh nói xong thì để điện thoại di động lên bàn, tiếp tục dùng bữa ăn. Phàm Niệm Ngự cũng khẽ nhướng mày, thật tò mò cô muốn làm cái gì? Anh đột xuất muốn vui đùa một lát với cô.

Lạc Anh ăn no, rất tao nhã lau chùi khóe miệng mình, sau đó dựa vào ghế, khóe miệng nâng lên nụ cười nhạt.

"Phàm tổng, quan hệ của chúng ta cũng không cần nói thêm cái gì? Tình một đêm tôi còn không để ở trong lòng, lại nói, mọi người đều là người trưởng thành, theo như nhu cầu thôi, sau này chúng ta còn là cầu thuộc về cầu đường thuộc về đường, tôi mặc kệ hoa hoa mới của anh, tình cảm của tôi anh cũng đừng nghĩ nhúng tay vào. A, đúng rồi, lần này quay phim điện ảnh, tôi quyết định đi Maldives, anh có thể đi cùng với thiếu nữ xinh đẹp của anh, giám sát xem thực lực của tôi. Vậy đi trước, Tiểu Niệm."

Lạc Anh nói rất là nhẹ nhàng, căn bản cũng không có để ý tới gương mặt tuấn tú kiểu yêu nghiệt của Phàm Niệm Ngự từ từ thay đổi càng đổi càng khó nhìn.

Lạc Anh đứng lên, cầm điện thoại di động lên chạy về phía cửa chính. Mở cửa chính ra hơi hơi nghiêng mặt, sau đó nói một câu như sấm giữa ban ngày.

"Cám ơn anh khoản đãi, Tiểu Niệm, anh phục vụ tôi rất thoải mái. Không trách những phụ nữ kia làm tình với anh." Nói xong Lạc Anh nâng lên nụ cười tự tin chuyển bại thành thắng sải bước biến mất trong sân. Bởi vì cô biết, cứng đối cứng tuyệt đối không phải là biện pháp tốt.

Trong nháy mắt Lạc Anh biến mất, một tiếng vang thật lớn truyền tới từ bên trong biệt thự.

Choang xoảng

Phàm Niệm hất tung cái bàn, gương mặt trở nên xanh mét, một đôi bàn tay nắm thật chặt, mạch máu giống như đột nhiên xé toang thịt, gân xanh trên trán lồi lõm. Chứng minh người đàn ông này đang tức giận cỡ nào. Đôi tay Phàm Niệm Ngự cắm vào hai bên túi, nhìn cửa chính bị đẩy ra. Khóe miệng nâng lên nụ cười ma quái.

Lạc Anh trở lại phòng làm việc đã nhìn thấy gương mặt lo lắng của Kiệt Thụy đang đi tới đi lui trong phòng làm việc. Lạc Anh đẩy cửa đi vào.

"Sao anh ở đây?" Lạc Anh nhàn nhạt mở miệng.

Kiệt Thụy nhìn Lạc Anh, y phục trên người cũng đổi qua, anh vội vã đi lên trước, túm trên bả vai Lạc Anh quan sát, phát hiện vết hôn trên cổ cô. Gương mặt đau lòng.

"Lạc Anh, em bị người nào làm cho thế này" Kiệt Thụy nói như muốn khóc lên.

Mắt Lạc Anh trợn trắng, nhẹ nhàng đẩy anh ra đi tới bàn làm việc ngồi xuống. Kiệt Thụy vẫn nhìn Lạc Anh.

"Ngày hôm qua anh đi đâu?" Lúc này Lạc Anh mới nhớ tới tối hôm qua Kiệt Thụy biến mất.

Gương mặt Kiệt Thụy囧, vô lực ngồi ở trên ghế sa lon, sau đó vén áo sơ mi lên, trong nháy mắt Lạc Anh trợn to hai mắt, cái miệng anh đào nhỏ nhắn cũng sắp nhét vừa một quả trứng vịt rồi.

Lạc Anh nháy mắt to, nhìn vẻ mặt uất ức của Kiệt Thụy. Nuốt nước miếng một cái, người bình thường biết từng vệt đỏ thẫm sau lưng dấu vết móng tay.

Gương mặt tuấn tú của Kiệt Thụy tội nghiệp nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Lạc Anh, miệng bực bội.

"Tối hôm qua anh đi phòng vệ sinh, đã bị một phụ nữ bao vây, anh bị người ta Bá Vương ngạnh thượng cung rồi. Phụ nữ kia cũng quá mạnh, Lạc Anh, phụ nữ trung quốc bọn em đều hung mãnh hơn so với phụ nữ nước ngoài."

Lạc Anh mân miệng mình, sau đó mặt bất đắc dĩ nhìn Kiệt Thụy. Phát hiện có điểm không đúng. Sau đó nhìn Kiệt Thụy từ trên xuống dưới.

"Không đúng, Kiệt Thụy, anh là đàn ông lại không đẩy được một phụ nữ?" Vẻ mặt Lạc Anh nghi hoặc.

Nghe vậy, khuôn mặt Kiệt Thụy đỏ lên, sau đó không thể làm gì khác hơn là nói thật: "Anh vừa vặn là một người đàn ông bình thường."

Nghe nói, khóe mắt Lạc Anh cũng co quắp, thật là số mạng giống nhau, mắt Lạc Anh trợn trắng, cuối cùng tựa vào trên ghế xoay, tay nhỏ bé xoa đầu mình.

Kiệt Thụy nhìn dáng vẻ cô rất mệt mỏi, sau đó thận trọng hỏi: "Phàm tổng mạnh như vậy?"

Lạc Anh mở một đôi mắt đẹp giống như một thanh kiếm sắc trực tiếp hướng về phía khuôn mặt tìm tòi nghiên cứu của Kiệt Thụy.

Kiệt Thụy canh chừng vẻ mặt cô cũng biết khẳng định là bị giày vò quá mức, nhẹ nhàng nói.

"Lạc Anh, anh thấy con đư