Ring ring
Nhàn Thê Bất Hạ Đường

Nhàn Thê Bất Hạ Đường

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323071

Bình chọn: 9.5.00/10/307 lượt.

nắm tóc em, còn nữa, hắn còn vụng trộm thả sâu vào trong cặp em, nói em lớn lên giống con tằm cục cưng….”

Bạc Cạnh nhíu mày, rửa tai cung kính nghe Bạch Nhạc Ninh kể tội đối phương.

Cuối cùng, Bạch Nhạc Ninh nói: “Tóm lại hắn chính là đồ trứng thôi siêu cấp đại bại hoại” Vì muốn kết thúc lời nói, cô chốt một câu kinh điển.

“Nhưng, Ninh Ninh à……” Bạc Cạnh chậm rãi lên tiếng, tránh làm tức giận của tiểu nha đầu bộc phát “Tại sao từ trước đến giờ anh không nghe thấy em kể?”

Bạch Nhạc Ninh bĩu môi: “Đó là bởi vì tháng này lớp em vừa đổi chỗ ngồi, em rút thăm đến vị trí khác, bây giờ ngồi phía sau em là Ý Ý, cô ấy sẽ không chọc em.”

“Hoá ra là thế….” Bạc Cạnh vừa an ủi vừa gợi chuyện, dĩ nhiên Bạch Nhạc Ninh đã bình tĩnh hơn nhiều.

Thường thường sau khi phát phiếu điểm cho học sinh, giáo viên sẽ tổ chức họp phụ huynh, nguyên tắc ai cũng phải tham gia, Bạch Nhạc Ninh cũng không ngoại lệ, vừa vặn chú Bạch trong thời gian này đang xử lý một dự án lớn, không có cách dành thời gian cho việc khác, liên tục vài ngày không ngừng họp thương thảo.

Mọi người đều biết, tham gia họp phụ huynh ngắn nhất cũng mất một buổi sáng, nếu không kịp còn phải kéo dài đến buổi chiều.

“Bố không thể đi thật à ?” Bạch Nhạc Ninh chưa từ bỏ ý định xác nhận lại.

“Ấy, con gái ngoan, con ủng hộ cho công việc của bố chứ? Về việc họp phụ huynh, tiểu Cạnh có thể đi….” Giọng nói của bố Bạch càng ngày càng nhỏ dần, cuối cùng biến mất khi thấy sắc mặt con gái sa sầm, hắn chột dạ lau mồ hôi “Ha, ha ha…. Để tiểu Cạnh đi cũng thế cả mà ? Đều là người nhà, người nhà….”

Bạch Nhạc Ninh thất vọng rụt vai “Được rồi.”

Bạc Cạnh liếc mắt nhìn bố Bạch một cái, chỉ trích hắn trốn tránh trách nhiệm.

Công ty bận rộn cũng không phải là lấy cớ, dĩ vãng ông cực kỳ nuông chiều con gái, hiện tại đã có người thay thế, ông có thể an tâm chuyên tâm cho sự nghiệp, thật không hiểu hắn là nên cảm tạ bố Bạch tín nhiệm mình, hay là nên thuận tiện lấy oán trả ơn một chút, dụ dỗ cô con gái ngoan của ông cùng nhau chạy trốn.

Bạc Cạnh sớm biết chú Bạch gần đây có dự án lớn, không thể tham gia họp phụ huynh, cho nên hắn chính là chờ chú Bạch chuyển trọng trách này sang mình.

Nếu bạn đang đọc truyện này trên wattpad ,ola chứng tỏ truyện ở Bích song các đã bị ăn cắp trắng trợn, bạn Vịt nguyền rủa ai đã post truyện này lên wattpad ,ola ngồi trong nhà nhà sập cho vỡ sọ, ra đường xe đâm chết, ăn chết nghẹn uống chết sặc , kiếp này mãi mãi gặp xui xẻo,kiếp sau làm trâu làm bò làm con chó cho người ta!

Thế là buổi sáng hôm sau, Bạc Cạnh nắm tay Bạch Nhạc Ninh, một đường chậm chậm đi vào cổng trường, tự dưng không hiểu sao mọi người ai ai cũng chăm chú nhìn bọn họ.

Bạch Nhạc Ninh ở trường học có tiếng là cô gái dễ thương, gia cảnh tốt, tính tình cũng là tốt, có rất nhiều người trong trường biết đến cô, mà Bạc Cạnh thoạt nhìn rất tuấn tú, có khí chất độc đáo, đan xen giữa một cậu bé ngây ngô cùng cậu thanh niên trưởng thành. Tất nhiên chuyện này đã dẫn đến một trận xì xầm,tò mò đoán xem hắn rốt cuộc có phải là anh trai Bạch Nhạc Ninh hay không,còn có vài phụ huynh kinh động, cố ý quay lại nhìn.

Đối mặt với ánh mắt của mọi người, Bạc Cạnh một mực hưởng ứng, thái độ rất tự nhiên, ngược lại làm cho những người đang nhìn đó cảm thấy xấu hổ, lập tức chuyển sự chú ý sang hướng khác.

Bạch Nhạc Ninh hưởng thụ cảm giác được người ta chú ý,vui như mở cờ trong bụng, không ngừng lắc lắc tay Bạc Cạnh, cười hì hì nói: “Bạc ca ca, thật nhiều người đang nhìn anh.” Thần thái ngôn ngữ tất cả đều là tự hào và kiêu ngạo, giống như đang trở thành động vật quý hiếm, không phải Bạc Cạnh mà là chính cô.

Bạc Cạnh cúi đầu cười khẽ, vươn ngón tay gãi gãi khuôn mặt hồng của cô: “Không lo chuyện thành tích nữa à?”

Bạch Nhạc Ninh le lưỡi: “Bạc ca ca đã nói sẽ giúp em, em còn lo lắng cái gì?”

Hai người vừa nói xong đã đứng trước cửa lớp Bạch Nhạc Ninh rồi.

“Ý Ý!” Bạch Nhạc Ninh ngoắc tay vào phòng học.

Cô giáo đang đứng ngoài cửa nói chuyện với một phụ huynh khác, bên cạnh là cô gái mặc đồng phục giống Bạch Nhạc Ninh, chính là Trần Hiểu Ý- bạn thân nhất của Ninh Ninh trong lớp học, bởi vì không tham gia câu chuyện của người lớn cho nên cô bé nhàm chán đưa tay xoay xoay bím tóc.

Nghe tiếng Bạch Nhạc Ninh, trong mắt Trần Hiểu Ý lập tức toát ra hưng phấn “Ninh Ninh, cậu đã tới!? Nhìn theo cánh tay đang bị nắm của Bạch Nhạc Ninh từ từ hướng lên trên, lại thấy được Bạc Cạnh, lập tức hai tay bưng má, khoa trương kêu to: “Oa, tiểu Ninh Ninh, anh ấy chính là anh trai cậu?”

Trần Hiểu Ý vừa gọi xong lập tức gây được sự chú ý của cô giáo, vừa quay đầu đã thấy một người khôi ngô, đang lễ phép nhìn mình gật đầu chào.

Bờ môi nhỏ, nụ cười dịu dàng, còn có, ánh mắt thật xinh đẹp…

Giáo viên si mê nhìn Bạc Cạnh.

Bạch Nhạc Ninh không vui, trông cô giáo như nữ thổ phỉ, thế là cô ôm chặt cánh tay Bạc Cạnh, mở to hai mắt, dùng sức trừng giáo viên mà ngày thường cô vẫn yêu thích, lo sợ Bạc ca ca của cô bị người ta cướp mất.

Thẳng đến khi có người ho nhẹ một tiếng, cô chủ nhiệm mới hoang mang bối rối, nhớ tới chính m