XtGem Forum catalog
Nhặt Được 201 Vạn

Nhặt Được 201 Vạn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325472

Bình chọn: 7.5.00/10/547 lượt.

ầm túi xách của cô đang vẫy vẫy tay với cô.

Cô vội vàng chào hỏi cùng với phó đạo diễn Lưu rồi chạy qua, hỏi tiểu Lưu: “Gọi tôi có chuyện gì?”

Tiểu Lưu đưa túi xách cho cô: “Diệp tiểu thư, điện thoại của cô quên tắt, từ lúc bắt đầu họp báo đã không ngừng reo, tôi cũng không dám chạm vào chỉ biết để nó kêu, cô bây giờ xem một chút đi, chắc là có người có việc gấp cần tìm cô.”

Diệp Gia Dĩnh bởi vì có con trai ở nhà trẻ cho nên bị giáo viên yêu cầu luôn giữ điện thoại trong tình trạng mở máy, để phòng lúc đứa bé có chuyện gì có thể liên lạc được với người lớn, cho nên cô chưa bao giờ tắt máy, nghe thấy lời này cô vội vàng lấy điện thoại ra nhìn, quả nhiên là điện thoại ở nhà trả của Ba Ni gọi tới, trong lòng vô cùng căng thẳng, ở ngay trước mặt tiểu Lưu cô liền gọi điện thoại: “Alo, cô giáo Triệu, thật xin lỗi, lúc nãy tôi bận chút chuyện không có nghe thấy tiếng điện thoại di động kêu, Ba Ni xảy ra chuyện gì sao?”

Giọng nói của cô giáo Triệu ở đầu bên kia có chút nóng nảy: “Mẹ Ba Ni, Ba Ni nhà chị đánh nhau cùng với một bạn học khác, cả hai cùng bị thương, vô cùng ồn ào, người lớn nhà bên kia đã tới, chị mau chạy tới đây một chuyến đi.”

“Cái gì!! Ba Ni bị thương? Là thằng bé đánh người ta hay là người ta đánh nó? Có nghiêm trọng không? Bị thương ở chỗ nào?” Diệp Gia Dĩnh gấp gáp.

Bên cô giáo Triệu ầm ỹ, giống như là có tiếng gây gổ của mấy người lớn, cô giáo Triệu nôn nóng: “Mẹ Ba Ni, trong điện thoại không tiện nói, chị mau chạy tới một chuyến đi!! Chuyện này chúng tôi giải quyết không nổi.”

“Được được, tôi lập tức qua.”

Diệp Gia Dĩnh bắt lấy tiểu Lưu, cầu xin cậu ta đi nói với phó đạo diễn Vương một tiếng rồi co cẳng chạy thẳng.

Khác sạn mở họp báo nằm ở phía Tây nội thành, khoảng cách rất xa với nhà trẻ của Diệp Ba Ni, chỉ là Diệp Gia Dĩnh lúc này cũng không thèm để ý đến giá xe taxi đắt đỏ, sau khi chạy ra ngoài đường, không ngừng vẫy xe, chỉ là mấy chiếc xe chạy qua đều đã có người ngồi, mà đường ngược lại thì có xe trống.

Diệp Gia Dĩnh xoa mồ hôi trên trán, quyết định sẽ đi qua bên kia đường đón xe, dường như bên kia có nhiều taxi trống hơn một chút.

Vừa nhấc chân tính băng qua đường, một chiếc xe đen nhánh bóng loáng dừng trước mặt cô, cửa sổ xe hạ xuống lộ ra khuôn mặt của Diệp thừa Trạch cùng giọng nói không vui: “Diệp Gia Dĩnh, em bao nhiêu tuổi rồi. Đây là đường lớn, bên kia có cầu vượt, em ở chỗ nhiều xe như này chạy loạn cái gì.”

“Con tôi ở nhà trẻ xảy ra chút chuyện, tôi vội vàng chạy qua đó.” Diệp Gia Dĩnh không có tâm tình náo loạn cùng anh ta: “Bên này không bắt được taxi, tôi muốn qua bên đường thử một chút.”

Diệp Thừa Trạch liếc nhìn cô một cái, thấy phong cách của em gái so với lần trước tăng không ít, váy áo nghiêm túc, giày cao gót, trên mặt cũng trang điểm, vô cùng xinh đẹp, cuối cùng cũng không giống như công nhân lao động nữa, lại có phong thái như trước kia, nhưng trên mặt lại có bộ dạng hoảng loạn, mồ hôi cũng chảy xuống, lần trước bị bồn hoa rơi trúng người cũng không giống như vậy, anh ta vội mở cửa xe: “Lên đi, anh đưa em đi.”

Edit: Thiên Kết

Diệp Gia Dĩnh ngồi trên xe Diệp Thừa Trạch gọi điện cho nhà trẻ một lần nữa: “Cô giáo Triệu, tôi là mẹ của Ba Ni, bây giờ tôi đang trên đường tới, rất nhanh sẽ tới nhà trẻ, cô có thể nói cho tôi biết trước tình hình cụ thể, Ba Ni bị thương ở đâu rồi? Nghiêm trọng không?”

Bên cô giáo Triệu vẫn còn đang hò hét ầm ĩ, nói chuyện cũng khôngnghe rõ: “Ba Ni ở trên đầu gối---, bạn nhỏ khác thì bị trên mặt…chao ôi? Mẹ. mẹ Tư Ý, chị đừng cướp điện thoại a-....”

Một giọng nói tức giận vang lên ở đầu bên kia điện thoại, làm tai Diệp Gia Dĩnhchấn động, không gian yên tĩnh bên trong xe cũng có thể nghe thấy âm thanh tức giận sắc bén kia: “Cô chính là người nhà của thằng bé đánh người? Cô dạy con mình kiểu gì vậy? Sao lại dã man như vậy. Còn nhỏ như vậy đã đánh người. Trưởng thành sẽ không đi giết người phóng hỏa chứ.”

Diệp Gia Dĩnh không vui, cầm điện thoại gần hơn chút nữa nói: “Vị phụ huynh này, sao cô có thể nói như vậy. Là trẻ con đánh nhau. Cô giáo đã nói cả hai cùng bị thương, vậy con của cô khẳng định cũng ra tay.”

Bên này vừa nói xong, lập tức nghe thấy tiếng la hét với cường độ lớn, Diệp Gia Dĩnh không thể không nhấc điện thoại cách xa màng nhĩ một chút, dù vậy, vẫn có thể nghe được tiếng nói trong loa truyền tới: “Là thằng nhóc dã man nhà cô động thủ trước, con nhà tôi chẳng lẽ phải đứng im chịu đánh sao? Chính cô tới xem một chút đi, mặt con tôi đã không còn hình dáng gì. Tôi nói cho cô biết, bảo bối nhà tôi không thể bị ức hiếp, con tôi nếu bị lưu lại ám ảnh trong lòng tôi nhất định sẽ không tha cho các người. Con trai cô trước mắt phải ở trước lớp trước cô giáo và các bạn học xin lỗi con tôi. Cô cũng phải xin lỗi, sau đó sẽ tính sau—“

Bên cạnh chợt xuất hiện một bàn tay với sang cúp điện thoại của Diệp Gia Dĩnh.

Diệp Gia Dĩnh buồn bực nhìn Diệp Thừa Trạch: “Anh làm gì vậy?”

Diệp Thừa Trạch bất mãn: “Ầm ỹ chết được, thứ người như vậy em tiếp điện thoại làm cái gì?”

“Tôi muốn nói cho cô ta biết đừng có mơ mộng, sau đó