Nhặt Được Ông Xã Sĩ Quan

Nhặt Được Ông Xã Sĩ Quan

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325092

Bình chọn: 7.5.00/10/509 lượt.

Dực cau mày, giơ tay lên nhìn đồng hồ một chút, "Làm trao đổi, em phải nói cho anh biết anh ta xảy ra chuyện gì."

"Qua một thời gian được không?" Vạn Uyển thoát khỏi cái ôm của Diệp Dực, "Anh phải đáp ứng. . . . . ."

"Không ép em" Diệp Dực cắt lời của cô, nhìn thẳng vào mắt Vạn Uyển, khiến cho tâm tình nôn nóng của Vạn Uyển trở nên an tĩnh rất nhiều.

"Làm cái bánh đó bình thường phải mấy bao nhiêu thời gian?"

"Không biết" Vạn Uyển nói thật.

Diệp Dực do dự một chút, lấy điện thoại di động ra thuần thục ấn một dãy số, qua một thời gian rất lâu bên kia mới nhận.

Giọng nữ mơ mơ màng màng, rạng sáng bị đánh thức nên khó chịu phát huy đến mức tận cùng, "Nói! ! Anh có chuyện gì đặc biệt sao? ! ! Có biết bổn cô nương cần đủ giấc ngủ hay không! Có biết em làm nhiệm vụ vừa mới trở về hay không, đàn ông các anh đều không phải là đồ tốt! Chết tiệt!"

Diệp Dực vẫn là dáng vẻ ung dung, hoàn toàn không vì lửa giận trong điện thoại mà có chút biểu tình, rất có kinh nghiệm mà để điện thoại cách lỗ tai xa một mét.

Mà vẻ mặt lúc này của bạn học Vạn Uyển không thể dùng ngôn ngữ bình thường để hình dung, quá kinh hãi.

Cô gái bên kia điện thoại vẫn còn đang rống giận, Vạn Uyển có chút sợ chọt Diệp Dực một cái, "Trễ như thế. . . . . . không được tốt lắm?"

Diệp Dực lắc đầu, trong mắt thoáng qua một tia hài hước, "Diệp Ngôn từ nhỏ đã như vậy."

Diệp Ngôn. Vạn Uyển run rẩy chỉ chỉ điện thoại di động, "Một họ với anh à"

Không đợi Diệp Dực trả lời, cô gái bên kia điện thoại liền trả lời, "Anh hai à! Dầu gì em cũng là em gái ruột của anh, hành hạ em rất vui sao?"

Vạn Uyển hóa đá. Hai anh em nhà này thật sự tính tình khác biệt quá lớn.

"Em gái ruột" Diệp Dực nhàn nhạt giải thích,

"Em đã nói với anh! Nói theo y học, anh chính là em trai của em đúng không! Ít phách lối với lão nương đây đi!"

"Em gái của anh thật thẳng thắn" Vạn Uyển nhìn điện thoại di động bị đột nhiên chấn động mà nâng cao giọng.

"Diệp Ngôn, làm một cái bánh ngọt, hai giờ làm xong." Diệp Dực cũng không nói nhảm, giọng nói sử dụng mệnh lệnh.

"Hiện tại? ? ? Còn không bằng giết em!"

Vạn Uyển nhìn cửa hàng đóng cửa, đã tuyệt vọng, bánh ngọt thật sự là không thể nào. Len lén bấm điện thoại của Lộ Ninh, ai ngờ điện thoại bị cướp đi. Diệp Dực từ trên cao nhìn xuống cô, "Diệp Ngôn làm bánh ngọt hạng nhất, nói cho con bé ấy biết là dạng gì."

Vạn Uyển nhận lấy điện thoại, nói đơn giản về bánh ngọt trong trí nhớ, điện thoại di động vẫn luôn cách lỗ tai rất xa.

"Chị là bạn gái của anh trai em?"

"Không phải" Vạn Uyển lúng túng trả lời, "Anh ấy là lãnh đạo của tôi."

"Stop! Cái tên Diệp Dực kia chưa bao giờ giúp người đến mức độ này." Diệp Ngôn chẳng thèm quan tâm, "Được, chị dâu nhỏ, coi như em đưa trước quà kết hôn."

Vạn Uyển cảm giác mặt của mình lúc này chắc chắn đã rất hồng rồi, ngay cả nói chuyện cũng lắp bắp, "Cô. . . . . . Cô thật sự. . . . . . lầm rồi!"

Diệp Ngôn cười ha ha , "Kêu anh của em dẫn chị đến đây đi, bảo đảm nhiệm vụ hoàn thành ~ chị dâu nhỏ ~" cúp điện thoại

Vạn Uyển nhìn Diệp Dực vẫn đứng ở bên cạnh, 囧 được một lúc cũng không biết mở miệng thế nào.

Diệp Dực mở cửa xe, "Đi lên, dẫn em đi đến chỗ Diệp Ngôn."

Vạn Uyển lần này ngoan ngoãn lên xe.

Xe vào một khu nhỏ, mặc dù là buổi tối, nhưng vẫn có thể nhìn ra cấp bậc khu này rất cao, Diệp Dực dừng xe ở nhà để xe, rồi ấn thang máy.

"Có sợ chó hay không?"

Vạn Uyển tưởng tượng thấy con chó trắng nhỏ sang trọng mà mẹ nuôi, "Không sợ."

Diệp Dực nhìn ánh mắt của Vạn Uyển tràn đầy hướng về cùng yêu thương, thở dài một chút.

Thang máy dừng ở lầu mười một, Diệp Dực mới vừa mở cửa, thân thủ có khá hơn nữa cũng không thể ngăn cản một con chó nặng đến 130 cân lao về phía Vạn Uyển. Cô Vạn còn chưa kịp phản ứng, đã bị một con vật khổng lồ ép đến trên mặt đất, sau đó chính là nước miếng dinh dính cùng với mùi sữa tắm dâu tây xông vào mũi. Tiếp theo, chính là một tiếng bạo rống, "Tiểu Mễ, trở lại!"

Vạn Uyển bò dậy, nhìn lông vàng bên cạnh hưng phấn dị thường, nắm lấy ống quần của Diệp Dực, "Đây là. . . . . . Tiểu Mễ?"

Diệp Ngôn mặc tạp dề cầm cái xẻng chạy ra, "Ai nha ai nha, mau vào, Tiểu Mễ chính là thấy người tới thì điên khùng, em không cho nó cắn người thì tuyệt đối sẽ không hạ miệng."

Đây cũng không quan trọng! Diệp Ngôn mới là quan trọng, Vạn Uyển nhìn lên mỹ nữ

có vóc người cao gầy, cân xứng ở trước mặt, giống y như Diệp đại nhân, có sóng mũi cao, đôi môi mỏng, cùng dáng thảnh thơi hoàn mỹ khi giơ tay nhấc chân. Vạn Uyển nhìn lại Diệp Dực một chút. Hai anh em, một trai đẹp một mỹ nữ! Có muốn như vậy hay không a a a a!

Diệp Ngôn giống như phát hiện Vạn Uyển đang suy nghĩ gì, ngồi chồm hổm chế nhạo cô, "Như thế nào? Cảm thấy anh em đẹp trai hay là em xinh đẹp?"

"Đều xinh đẹp" Vạn Uyển cảm thấy tự ti. Tâm tình của Diệp Ngôn rất tốt nên cười ha ha, "Mau vào đi, loại bánh ngọt kia của chị làm xong rồi, lập tức có thể ra lò."

Diệp Dực trực tiếp vào phòng bếp, thuận tay cầm một túi chocolate cùng nước trái cây đưa cho Vạn Uyển ngồi ở trên ghế sa lon, sau đó nhắm mắt dưỡng thần.

"Diệp đại nhân


Pair of Vintage Old School Fru