
hãn gì, vì sao cá tính lại độc lập như vậy? Sau khi biết được thân thế của cô,
tuyệt không kỳ quái, không thể không độc lập, cũng không có người để có thể làm
nũng, thật sự không biết khi đó cô mới mười tuổi làm sao có thể vượt qua được
thời kì đầy thương tâm đó.
Hiện tại anh thật sự đối với cô càng lúc càng cảm thấy hứng thú, cũng hiểu được
có điểm buồn cười, vì sao hai người trước kia vẫn chưa phóng điện nhau?
Có lẽ là vấn đề thời cơ, bởi vì hai người bọn họ vẫn đều tự cho mình đều có
người yêu, cho tới bây giờ thì bọn họ chỉ có một mình, anh mới thưởng thức cùng
thích liền dần dần nổi lên mặt, tiếp theo say rượu lần đó, cho anh có cơ hội
tiếp xúc thân mật với cô, nên anh không thể buông tha.
Anh xác định người mình thích chính là cô, coi như gặp được rồi làm tình lần
thứ hai thật tốt, anh cuối cùng mới phát hiện tình cảm của mình, sự yêu thích
này vượt trên tình cảm đồng nghiệp, chỉ có điều cũng có điểm nghi ngờ nhỏ, như
phía trước hai người đã thảo luận, bọn họ thật sự có biện pháp cùng một chỗ
sao?
Ngày đó anh nói muốn cùng cô kết giao, không phải tùy tiện nói, nhưng là đã tự
hỏi một hồi lâu mới có quyết định đó, anh nghĩ có lẽ bọn họ sẽ không như chứng
kiến trước mắt, thật sự không hợp sao, nhưng bởi vì bọn lại vô cùng hiểu nhau,
hôm nay lại cùng cô phát sinh quan hệ, anh đã không còn nghi ngờ gì nữa, anh
muốn Đồng Ánh Diêu.
Không có uống say, lại càng không vì cảm tình còn ở thời kỳ muốn tìm người an
ủi, anh thật sự thích cô, muốn cùng cô cùng một chỗ, cùng cô một chỗ làm cho
anh cảm thấy tự tại lại thoải mái, hơn nữa bởi vì rất hiểu nhau, tựa hồ chỉ cần
một ánh mắt hoặc một động tác, đã biết đối phương suy nghĩ cái gì.
Mượn chuyện cô đáp ứng cùng anh kết giao mà nói tốt lắm, anh biết cô sẽ đáp ứng
kết giao, vẫn còn miễn cưỡng một chút, anh cũng biết dụng ý cô nói không hợp
liền lập tức chia tay, bởi vì cô tính nghĩ ngày mai có thể quăng anh, cô nghĩ
mình che dấu rất khá, lại không biết cô ngẫu nhiên vô tình lộ ra vẻ quỷ quyệt
tiết lộ ý định của cô. Xem ra anh thật sự hiểu rõ cô.
Lí Tắc Hàn sờ khuôn mặt non mềm kia, Đồng Ánh Diêu, thợ săn đã thả lưới, mặc kệ
hồ ly giảo hoạt đến mức nào, đều trốn không thoát bàn tay thợ săn.
Anh cúi xuống hôn hai má cô, rồi mới ôm cô đi vào giấc ngủ.
Buổi chiều, Đồng Ánh Diêu ngồi trong văn phòng của
mình, tuy đã mở máy tính nhưng trong lòng lại đang nghĩ đến chuyện khác.
Vì cái gì đêm qua lại cùng Lí Tắc Hàn trên giường? So với lần đầu tiên thì
chuyện đêm qua cô lại nhớ rõ toàn bộ hơn nữa hình như là cô chủ động, vì cái gì
thời điểm đó cô lại biến thành “sắc nữ”? Là vì ngày hôm qua anh làm rất tốt vị
trí “Bạn trai” nên cô mới đột nhiên cảm thấy con người anh kỳ thật cũng không
tệ lắm, lại rất đẹp trai sao.
Hai tay Đồng Ánh Diêu ôm đầu, không hiểu mình đang suy nghĩ cái gì, tên kia là
Lí Tắc Hàn nha, cho dù anh rất đẹp trai hay rất tốt bọn họ cũng không có nhiều
khả năng hay biện pháp gì có thể ở chung giống như các cặp tình nhân khác được,
tuy rằng hai người ở trên giường cũng rất hợp nhau.
Nhớ tới một màn gồm nhiều hình ảnh kích tình kia, mặt cô đột nhiên đỏ tim đập
nhanh bởi vì chúng rất kịch liệt.
Không được, cứ như vậy đi xuống sẽ không chấm dứt được, chỉ cần một lần trên
giường anh đã nhiều lời nói muốn phụ trách, lại thêm lần này nữa bọn họ càng
trở nên dây dưa không rõ.
Nghĩ đến sau khi đáp ứng quen nhau bọn họ hẳn sẽ rất nhanh chia tay, dù sao cô
cùng Lí Tắc Hàn sao có khả năng hay có biện pháp gì một ngày ở chung lại vô sự?
Nhưng từ ngày hôm qua mãi cho đến buổi sáng hôm nay anh lái xe đưa cô về nhà
thay quần áo, bọn họ vốn thường luôn cãi nhau ầm ĩ sao vậy bây giờ đột nhiên
cũng không có, hại cô tìm không ra thời cơ nói chia tay.
Thật là lạ, rõ ràng trước kia bọn họ rất dễ dàng phát sinh tranh chấp.
Ah! Nếu không đem việc này giải quyết nhanh cho xong cô sẽ phiền chết.
Lúc này trợ lý Đinh Tiểu Hủy của cô pha giùm cô một ly cà phê đã mang vào.
“Trưởng phòng, em xem chị có vẻ như không có tinh thần làm việc, em đã pha cho
chị một ly cà phê nè.”
“Cám ơn em.” Ah, cà phê uống ngon.
“Trưởng phòng, em có một sự việc muốn nói cho chị biết đồng thời cũng muốn hỏi
ý kiến chị.”
“Chuyện gì?”
“Chuyện kia...” Gương mặt thanh tú ửng đỏ. “Em rất thích Lí trưởng phòng.”
“Khụ!” Đồng Ánh Diêu thiếu chút nữa bị sặc cà phê, tay cô chợt run sém làm rớt
ly cà phê. “Em nói cái gì, em thích Lí Tắc Hàn?”
“Dạ đúng.” Đinh Tiểu Hủy gật đầu.
“Vì sao em thích anh ta?” Còn nhớ rõ Như Phượng đã nói qua công ty ít nhất có
năm cô gái thích Lí Tắc Hàn, cô không nghĩ tới Tiểu Hủy lại là một trong số đó?
“Kỳ thật em vừa vào công ty liền thích Lí trưởng phòng, em cảm thấy anh ấy rất
đẹp trai, mặc dù có thời điểm nói chuyện hơi hung dữ, làm việc cũng nghiêm
khắc, nhưng em cảm thấy anh ấy rất có cá tính, rất đàn ông, hơn nữa anh ấy rất
cao lớn, đứng bên người anh ấy khiến cho người ta cảm thấy có cảm giác rất an
toàn.” Nghe Đinh Tiểu Hủy miêu tả, Đồng Ánh Diêu phút chốc tự hỏi giờ phút này
các cô đang thảo luận là cùng m