Old school Swatch Watches
Nhớ Mãi Không Quên

Nhớ Mãi Không Quên

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325813

Bình chọn: 8.00/10/581 lượt.

nhu tình

từ từ sắp thấm ra: "Em

điều chỉnh nước ấm rất hợp ý anh."


Tần Vũ Dương lần này thật sự tin tưởng Cố Mặc Hàm đã

uống quá nhiều, một người bình thường làm sao có thể làm ra loại hành động này

chứ?

Cố Mặc Hàm đem Tần Vũ Dương ôm vào trong ngực, giống

như ôm lấy bảo bối trân quý nhất trên thế giới, cái cằm nhẹ nhàng vuốt ve đỉnh

đầu Tần Vũ Dương, thì thào tự nói: "Vũ Dương, Vũ

Dương..."


Đêm, vắng lặng, ngoại trừ tiếng nước chảy ào ào, chỉ

có thể nghe thấy thanh âm trầm thấp dễ nghe của Cố Mặc Hàm, Tần Vũ Dương trong

lúc đó cảm thấy rất mệt mỏi, không muốn đẩy cái ôm ấp quen thuộc này ra.

Trong phòng tắm hơi nước lượn lờ, quần áo Tần Vũ Dương

ướt đẫm sít sao dán ở trên người, buộc vòng quanh những đường cong duyên dáng.

Cố Mặc Hàm dần dần bắt đầu hôn cô, từ tóc đến mi tâm, đôi mắt, qua sống mũi

thanh tú, cuối cùng dừng lại trên đôi môi mềm mại trơn bóng như ngọc, nước theo

da thịt không ngừng chảy xuống, trong lòng Tần Vũ Dương hơi ngứa ngáy.



Cố Mặc Hàm một tay đặt ở sau lưng Tần Vũ Dương nhẹ

nhàng vuốt ve, một tay đặt ở trước ngực đầy đặn nhẹ nhàng vuốt ve, Cố Mặc Hàm

vỗ vỗ phía sau lưng của cô, thanh âm khàn khàn: "Vũ Dương, hé miệng ra,

nghe lời nào..."


Tần Vũ Dương cảm thấy không khí càng ngày càng ngột

ngạt như muốn lấy mấy phần dưỡng khí, hoặc như là bị đầu độc, từ từ hé miệng

ra, vươn ra một đoạn lưỡi trắng mịn. Cố Mặc Hàm quấn qua lại, hung hăng trêu

chọc mút lấy, dây dưa cùng một chỗ.

Không khí trong phòng tắm dần dần nóng lên, tay Tần Vũ

Dương nắm thật chặt quần áo bên eo Cố Mặc Hàm, trong đầu là một mảnh hỗn độn.

Đợi cô kịp phản ứng thì Cố Mặc Hàm đã đem quần áo trên người cô thoát gần hết.

Cố Mặc Hàm buông môi cô ra, còn lưu luyến ở trên cổ sáng mượt mịn màng, tay như

có điện vuốt ve làn da mềm mại của Tần Vũ Dương, đến mức dẫn tới một mảnh phấn

hồng cùng sự run rẩy.

"Hừ..." Một tiếng rên rỉ mê loạn thẹn thùng của Tần Vũ Dương

làm cho tất cả động tác của Cố Mặc Hàm dừng lại, ngẩng đầu lên mở to con mắt đỏ

nhìn cô. Khuôn mặt nhỏ nanh của Tần Vũ Dương đỏ bừng, trong ánh mắt mang theo

một tầng mờ mịt, cau mày, vẻ mặt luống cuống nhìn anh.

Cố Mặc Hàm càng nhìn trong lòng càng ngứa, anh một bên

kéo quần áo của mình xuống, vội vàng ôm lấy Tần Vũ Dương đang ở dưới vòi hoa

sen, cầm lấy khăn tắm bên cạnh bọc lấy Tần Vũ Dương, lao ra khỏi phòng tắm.

Cố Mặc Hàm rút đi khăn tắm, đặt Tần Vũ Dương ở trên

giường, hai tay chống bên người cô, ở dưới ánh đèn tinh tế nhìn cô gái nhỏ dưới

thân. Những lọn tóc quăn quyến rũ rơi xuống tấm ra giường màu xám nhạt, đôi mắt

đen trong suốt, sống mũi thẳng xinh xắn, đôi môi dày óng ánh, làn da vô cùng

mịn màng, cánh tay ngọc mềm mại như ngó sen, trên hai điểm đỏ hồng cao ngất

tròn trĩnh, giống như hai đóa hồng mai nở rộ đầy trời trong mùa tuyết trắng,

ngạo nghễ đứng sừng sững, bụng bằng phẳng, hai chân thon dài cân xứng, sắc thái

dục vọng trong mắt Cố Mặc Hàm càng ngày càng nặng nề, hô hấp nóng bỏng phun

trên nước da trong suốt của Tần Vũ Dương.

Tần Vũ Dương mơ hồ nhìn Cố Mặc Hàm, vài sợi tóc đen

nhánh còn mang theo hơi nước, nằm mất trật tự ở trên trán, cùng sự thâm thúy

trong mắt của anh hợp lại càng thêm rực rỡ, càng tôn lên cái loại khí chất lười

nhác lãnh đạm. Vóc người cao to khỏe mạnh, lồng ngực rắn chắc, làm cho Tần Vũ

Dương thấy được một dạng không giống Cố Mặc Hàm.

Cơ thể nóng hổi của Cố Mặc Hàm dán trên cô, những cái

hôn rải rác vào mi tâm, gò má, xuống cổ, xương quai xanh, cuối cùng chôn ở

trước ngực Tần Vũ Dương, ngậm lấy đóa hồng mai kia. Khẽ mút cắn nhẹ, một bàn

tay phủ lên nơi mềm mại bên kia, cảm giác đầy đặn mềm mịn giống như dòng điện

thông qua lòng bàn tay truyền tới đại não.

Tần Vũ Dương chỉ cảm giác được sự rắn chắc nóng bỏng

đè nặng trên cơ thể cô, mặt của cô nhanh chóng nóng lên, trước ngực nơi trắng

nõn mềm mại bị anh bao lấy, không ngừng thay đổi hình dáng, bên kia bị anh nuốt

từng ngụm lớn, không ngừng kích thích cái đỉnh cao nhất của nụ anh đào nhỏ. Bắp

đùi kề đó, cô có thể rõ ràng cảm giác được một vật nào đó đang không ngừng sưng

to, nóng lên, sít sao chống lại cô. Toàn thân Tần Vũ Dương như nhũn ra, từng

đợt cảm giác khác thường từ dưới bụng khuếch tán ra, sự trống rỗng chiếm lĩnh

toàn bộ linh hồn cô, làm cho cô cảm thấy sợ hãi.

Tần Vũ Dương dùng sức mở trừng hai mắt, dùng sức đẩy

cái đầu đang chôn ở trước ngực cô, mở miệng ra mới phát giác thanh âm nũng nịu

du dương: "Đừng

mà, anh mau thả tôi ra ..."


Cố Mặc Hàm đang ôm cơ thể tràn đầy ấm nóng thơm mát

mềm mại, lúc này buông tay anh cũng không phải là đàn ông! Bắt lấy bàn tay đang

lộn xộn đẩy ra của Tần Vũ Dương, đặt trên cơ thể nóng bỏng cường tráng của anh,

Tần Vũ Dương cảm nhận được nhịp tim đập dưới lòng bàn tay, trái tim đó dường

như muốn nhảy ra, Cố Mặc Hàm nắm lấy tay của cô vuốt ve cơ thể của anh, từ lồng

ngực đến bụng, lại dần dần đi xuống...

Cố Mặc Hàm cúi người lần nữa xuống trước ngực đang

phấn khích của cô, đã không còn sự dịu dàng vừa rồi, giống như là một cơn