pacman, rainbows, and roller s
Niếp Môn

Niếp Môn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326470

Bình chọn: 8.5.00/10/647 lượt.

bây giờ tìm hắn thương lượng, sợ rằng sẽ có nguy hiểm."

Niếp Nhân Quân ung dung mà cười: "Nếu tìm hắn nói chuyện, ta hiển nhiên sẽ có suy tính của ta."

Ông đứng dậy, bước thong thả đến bên cửa sổ, nhìn phía xa: "Niếp Nhân

Hằng này mấy năm nay tại Nam Âu tin tức rất lớn, ta đoán là hắn nghĩ con trai mình không có cách nào ngồi vào vị trí chủ tịch, cho nên ở bên kia mà lén lút thành lập thế lực cho riêng mình, có lẽ là muốn cho bản thân con đường lui, mà chính phủ cũng không nợ hắn."

"Nam Âu? Mười

mấy nguyên thủ quốc gia bên kia đều là con nợ của cha, cha tính lấy cách này để ra điều kiện sao? Nhưng mà..." Niếp Tích cũng không nói thêm, vẻ lo lắng trên mặt vẫn chưa tan biến.

Niếp Nhân Quân thở dài:

"Trò hề này chính là muốn dồn chúng ta vào chỗ chết, không cắt đứt thứ

gì, sợ chúng ta cũng khó thoát thân."

Hai mắt ông nhìn về phía

xa, nhưng trong mắt lại tràn đầy sát khí, sự câm phẫn này cũng không

phải đối với Niếp Nhân Hằng, mà ban đầu vị trí chủ tịch đáng lẽ dễ như

trở bàn tay, nhưng Niếp Hoán không biết tại sao sống lại, ông tốn hao

suy nghĩ cho tới nay, chỉ là công cóc, trong khoảnh khác Niếp Hoán xuất

hiện tất cả đều đông lại, đều này làm cho ông buồn bực không thôi, nhưng cũng chưa hết hi vọng.

"Niếp bá bá, con biết một việc, con

nghĩ đối với mọi người hẳn là rất quan trọng." Tu Nguyệt buông quyển

sách trong tay xuống, đi tới sau lưng Niếp Nhân Quân, cánh tay như ngọc

rất tự nhiên mà khoác lên cánh tay của Niếp Tích.

Nhìn xuống

hành động này, hành động của Tu Nguyệt khiến cho trong lòng anh có chút

bực mình, chỉ có điều anh cũng không phản ứng lại, anh biết rõ với tính

cách của Tu Nguyệt, bản thân bây giờ nếu đẩy cô ra, cô sẽ không tiếp tục nói nữa.

Niếp Nhân Quân xoay người, nâng cao sự chú ý: "Chuyện gì?"

Vẻ mặt của Tu Nguyệt rất bình tĩnh: "Ngày mai quản gia La Sâm sẽ đi Las Vegas, gặp một người quan trọng."

"Hả?"

Niếp Nhân Quân và Niếp Tích đồng thời mở to mắt.

"Làm sao cô biết?" Niếp Tích vội vàng hỏi.

Trên mặt Tu Nguyệt hiện ra tia nghiêm túc mà Niếp Tích chưa từng thấy

qua: "Bởi vì Niếp Nhân Nghĩa cũng sẽ đi. Tôi là vô tình nghe được vợ

Niếp Nhân Nghĩa nói chuyện, mới biết được chuyện này."

Thấy vẻ

mặt hai cha con nghi ngờ, cô tiếp tục nói: " Mặc dù không nghe từ đầu,

nhưng phần sau tôi nghe rất rõ, Niếp Nhân Nghĩa nói chuyện với vợ trên

máy bay trực thăng, hơn nữa ông ấy nhất định phải đi, xem ra hình như

rất sợ đối phương, vợ ông ấy hỏi có ai cùng đi. Tôi khẳng định nghe được tên quản gia La Sâm, hơn nữa chỉ nói có một cái tên, ông ấy dặn dò

nhiều lần không được tiết lộ cho người của Niếp môn."

Sau khi Tu Nguyệt nói xong, thư phòng yên tĩnh trong chốc lát, mọi người lâm vào trầm tư.

"Con đoán, có thể là Niếp Nhân Thế không?" Niếp Nhân Quân lần nữa thong thả bước đi tới cửa sổ, uống cạn ly rượu đỏ, tà mị mà cười.

Niếp Tích nhún vai coi thường mà nói một câu: "Vậy cũng chỉ có tận mắt đi xem mới biết được."

"Tôi về bên kia trước, xem có thể nghe được địa điểm mà bọn họ hẹn không." Tu Nguyệt vội vàng nói.

Niếp Nhân Quân quay đầu rất vui mừng mà nhìn cô gái xinh đẹp này, khóe

môi bình tĩnh mà nói một câu: " Ngược lại không cần vậy, muốn điều tra

hành tung của bọn họ, việc này rất dễ. Chỉ có điều tôi sợ Niếp Nhân

Nghĩa sốt ruột, muốn đem cô mau chóng trở về. Nếu hắn sau lưng cùng La

Sâm có quan hệ, tôi cũng không cho hắn có chút mặt mũi."

Đang nói chuyện, ông đi tới bên cạnh Niếp Ngân một mực không lên tiếng, một phần lông mày ông giãn ra.

Niếp Ngân vẫn hình như có chút suy nghĩ mà ngồi ở trên ghế, khi anh vừa ngồi xuống đã châm điếu xì gà, đến bây giờ đã tắt hoàn toàn, nhưng anh

vẫn kẹp ở trên tay, dường như không hề phát giác, trên vẻ mặt thản nhiên tồn tại một lớp ngụy trang rất dày, nhưng chỏ có điều vẫn là trực giác

của một người cha đối với con trai.

"Có chuyện gì?" Niếp Nhân Quan nhẹ nhàng khoát tay lên vai Niếp Ngân.

Niếp Ngân trần tĩnh mà ngẩng đầu nhìn cha, nhẹ nhàng lắc đầu, ý bảo không cần lo lắng.

Sau đó anh điều chỉnh lại một chút, đứng lên, châm điếu xì gà đã dập

tắt trên tay lúc nãy: "Chuyện này cha không cần quan tâm, giao cho con

và Tích hai người là được. Loại người giống như Niếp Nhân Hằng, không có tư cách để cha đi tìm hắn nói chuyện."

Tiếp theo, anh lấy tư

cách huynh trưởng nói chuyện với Niếp Tích: "Tin tức của Tu Nguyệt rất

hữu dụng, quản gia La Sâm này nhất định có chuyện, chúng ta nắm chắc

thời gian chia nhau hành động, cậu đi Las Vegas trước, tôi quay về Niếp

môn có chút việc, sau đó lập tức sẽ đi cùng cậu tụ hợp.

"Quay về Niếp môn?" Tất cả người trong phòng không hiểu Niếp Ngân muốn làm cái gì.

Niếp Ngân hít sâu một hôi xì gà, một bộ dạng anh trong sương mù đặc biệt thầm trầm.

"Nếu người tại Las Vegas không phải là Niếp Nhân Thế, vậy Niếp Nhân Thế nhất định còn đang ở trong Niếp môn. Hơn nữa, Niếp Hoán ngay từ đầu

không buông tha, về sau lại cho chúng ta thời gian xoa dịu chuyện này,

cũng hiểu được bên trong có chuyện."

Nói xong, anh một mình rời khỏi thư phòng.

Nhưng người khá