Niết Bàn Chi Khuynh Phúc

Niết Bàn Chi Khuynh Phúc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328043

Bình chọn: 7.5.00/10/804 lượt.

ân thế nào không.” Phi Nhiễm mở

miệng sẽ không có hảo ngôn ngữ, toàn lời châm chọc.

“Kỳ Duyên sư phụ là người tốt, không giống Phi Nhiễm đại sư mưu mô

xảo quyệt, muốn đồ đệ mình câu dẫn quốc chủ, mưu toan khống chế thiên

hạ.” Đoan Mộc Dĩnh nhớ tới lời nói của Mạch Mộc, nhớ tới bi ai của Mạch

Mộc, trong lòng muốn giết Phi Nhiễm tức khắc. Ngẫm lại kiếp trước mình

chết là do tiên đoán của tiên tri, hắn càng thêm căm hận Phi Nhiễm.

“Nói bậy, ngươi không nên ngậm máu phun người, ta là đại tiên tri

thiên hạ đệ nhất, sao có thể làm chuyện xấu xa như thế. Ta đối với Vệ

quốc quốc chủ trung thành và tận tâm, sao lại muốn khống chế thiên hạ.”

Trong lòng Phi Nhiễm cả kinh, thầm nghĩ, làm thế nào hắn biết mục đích

của mình? Đoan Mộc bộ tộc chết tiệt, bọn họ đều phải chết!

“Trung thành và tận tâm, lúc ngươi hãm hại Tấn quốc quốc chủ, có nghĩ qua người Tấn quốc sẽ trả thù. Các ngươi hãm hại nhị ca ta, có từng

nghĩ tới Tề quốc chúng ta sẽ trả thù. Tự cho là đúng, tự cao tự đại,

ngươi cho là ngươi là ai, sao thần có thể có loại sứ giả đê tiện vô sỉ

như ngươi, từ lâu ngươi đã không phải là thần sử.” Đoan Mộc Dĩnh châm

chọc khiêu khích, Phi Nhiễm tức giận toàn thân đều run, Phi Nhiễm luôn

nghe những lời khen tặng và tôn kính, hắn chưa từng cảm nhận tư vị bị

người nhục mạ. Ngày hôm nay Đoan Mộc Dĩnh dám mở miệng nói ra, hắn cực

kỳ giận dữ, Đoan Mộc Dĩnh, ngày hôm nay là ngày chết của ngươi.

“Hừ, nói thật dễ nghe, ngươi cùng phụ thân mình loạn luân. Người

trong thiên hạ nhìn một cái, hoàng tử của Đoan Mộc gia cùng với phụ thân cấu kết, đồi phong bại tục, còn có mặt mũi nào đến nơi đây.” Phi Nhiễm

bất chấp, có cái gì nói cái đó, cái gì khó nghe thì càng tốt.

“Đại tiên tri, bản vương cho rằng đây là ngươi đố kỵ bản vương được

phụ thân sủng ái, ngươi đã từng hướng phụ hoàng ta nêu ý kiến muốn phụ

hoàng giết ta, phụ hoàng không nghe ngươi, ngươi nói chúng ta cấu kết,

loạn luân. Một tiên tri dám chõ mõm vào quản Đoan Mộc gia chúng ta,

ngươi cho rằng ngươi là bá chủ thiên hạ sao, cái gì cũng đều phải nghe

ngươi sao!” Đoan Mộc Dĩnh giơ Trảm Nguyệt đao chỉ thẳng vào Phi Nhiễm,

hai con ngươi ám tử sắc lộ vẻ chết chóc.

Bỗng nhiên Phi Nhiễm quát một tiếng, kim long ngửa đầu phát sinh thật dài ngâm nga, hé miệng lao thẳng tới hướng Đoan Mộc Dĩnh, Đoan Mộc Dĩnh lóe thân né tránh công kích, kim long bỗng nhiên phun ra hỏa diễm,

thẳng phía rừng cây.

Đoan Mộc Dĩnh cũng là ngửa mặt lên trời huýt sáo dài, một trận cuồng

phong thổi bay, hỏa diễm đổi hướng sang quân trận Vệ quốc, Phi Nhiễm

thấy bất hảo liền thu hồi ảo thuật, lại nhìn thấy phía sau Đoan Mộc Dĩnh dấy lên lửa cháy hừng hực, một thật con chim đại bàng thật lớn bay lên

trời, đôi cánh hỏa diễm kim sắc che đậy thiên nhật, Đoan Mộc Dĩnh thả

người nhảy trên lưng đại bàng, cầm trong tay Trảm Nguyệt đao cùng Phi

Nhiễm giao chiến. Phi Nhiễm rút bảo kiếm, nếu như ngày hôm nay bại dưới

tay Đoan Mộc Dĩnh, thanh danh sẽ bị hủy. Kiếm thuật của hắn thực tốt,

nhưng đao pháp của Đoan Mộc Dĩnh càng tốt hơn. Hai người giữa không

trung đánh tới trên mặt đất, ngươi tới ta đi, đánh giáp lá cà. Đại bàng

cùng kim long đấu một chỗ, móng vuốt của đại bàng sắc bén không gì sánh

được, vốn long là thức ăn của điểu, đại bàng nhìn thấy kim long thì cực

kỳ hưng phấn. Kim long khẳng định sẽ bị nó ăn tươi, liều mạng phản

kháng, thậm chí phun lửa, dùng hết pháp thuật, kim điểu không hề sợ hãi, móng vuốt sắc bén nắm kim long, bay thẳng tận trời, sau đó ném kim long trên mặt đất, cố sức nghiền, hé miệng gặm nhấm, lắc lư bẻ gẫy.

Đoan Mộc Dĩnh nhân lúc Phi Nhiễm lơ là vì kim long, liền một đao bổ

tới, Phi Nhiễm né qua, chợt nghe một tiếng nổ, bảo kiếm của hắn bị Trảm

Nguyệt đao bẻ gẫy, chính mình bị một vết thương. Phi Nhiễm thấy Đoan Mộc Dĩnh tiếp tục hướng hắn bổ tới, hoảng sợ ngã trên mặt đất, cấp tốc đứng lên, chật vật chạy trở lại quân trận. Đoan Mộc Dĩnh không đuổi theo

hắn, thả người nhảy, trở lại hàng rào phòng vệ. Lúc này kim long triệt

để bị kim điểu nuốt sạch, kim điểu thỏa mãn kêu một tiếng trường minh.

“Ha hả a.” Giữa không trung truyền đến một trận cười khẽ thanh, trong thiên địa xuất hiện một vị nữ thần xinh đẹp vận kim giáp, trong tay

nàng nắm một trường thương kim sắc hỏa diễm. “Chu Tước, ngươi thực không nghe lời, thế nào chạy đi ra.”

Kim điểu giữa không trung biến hóa thành Chu Tước điểu, nhu thuận bay về trên vai của chủ nhân. Nữ thần sủng ái sờ sờ lông Chu Tước, “Hảo hài tử, ăn no rồi sao. Ngươi đúng là hài tử bướng bỉnh, lần này lại bảo hộ

hậu duệ của ta, trở lại tưởng thưởng ngươi.” Nữ thần cười mang theo Chu

Tước chậm rãi tiêu thất.

Tất cả binh sĩ Tề quốc đều quỳ trên mặt đất, sùng bái tổ tiên bọn họ. Bọn họ là hậu duệ của chiến thần, lời nói không giả, chiến thần phái

Chu Tước điểu đến bang trợ bọn họ. “Chiến thần, tổ tiên của chúng ta,

được người chúc phúc, tử tôn sẽ bách chiến bách thắng!” Đoan Mộc Dĩnh

dẫn đầu cầu khẩn, chân thành nói. Người Tề quốc đều quỳ trên mặt đất

cùng Đoan Mộc Dĩnh cầu khẩn, thành kính không gì sánh được.

“Ha hả


XtGem Forum catalog