Nữ Hoàng Bi Kịch

Nữ Hoàng Bi Kịch

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322815

Bình chọn: 9.00/10/281 lượt.

ng lòng cô y hệt như nồi cháo đó vậy.

"Trác Chính Dương, anh là đồ khốn"

Đồng Nhan thốt lên.

Tay đang cầm thìa của Trác Chính Dương hơi cứng lại, sau đó khóe miệng anh khẽ động đậy, không nói gì nữa.

"Anh đến công ty đây, chốc nữa trực tiếp ra sân bay luôn...có lẽ chủ nhật tuần tới mới về được"

Trước khi ra cửa, anh nói với cô.

"Được, đợi anh về, em nói cho anh một chuyện"

Anh nhướng mày, không vui

"Chuyện gì? Không thể nói luôn sao?"

Đồng Nhan nhéo hông anh một cái

"Không thể, anh chơi trò bình tĩnh với em lâu như vậy, bây giờ đến lượt em kiên nhẫn"

Trác Chính Dương khẽ cười, sau đó theo thói quen giúp cô vén những sợi tóc tán loạn

"Vậy đợi anh về rồi nói..."

Giọng anh rất gần gũi, rất ôn hòa, rất dịu dàng, quan tâm tới mức cực hạn.

Nhưng đôi lúc sự quan tâm quá mức dịu dàng cũng sẽ khiến cô có cảm giác ngược lại - "Anh ấy chẳng qua chỉ đang phớt lờ mình mà thôi"

Đồng Nhan cười khổ trong lòng: Chẳng lẽ mới mang thai được hai tuần, cô đãng bắt đầu xuất hiện triệu chứng u buồn tiền sản hay sao?

-

Buổi tối, Đồng Nhan đưa Cách Lạp ra ngoài mua những thứ cần thiết. Lúc về, cô dặn dò nó

"Tự chăm sóc mình thật tốt, ban đêm, ngủ không được đá chăn"

Cách Lạp bĩu môi

"Không phải đi chơi cùng ông ta sao, con muốn xem ông ấy sẽ chăm sóc con thế nào"

Đồng Nhan thở dài, mặc dù trẻ con không thực sự oán giận, nhưng nếu có thể giận dỗi, chứng tỏ nó không phải chẳng hề quan tâm tới ba nó.

Hôm sau, từ sáng sớm, Tần Nhiên đã tới đón Cách Lạp.

Hôm nay, Cách Lạp mặc một bộ đồ thể thao màu xanh biếc, sau lưng đeo một cái balo hoạt hình vàng nhạt, đứng trước cổng, lạnh lùng nhìn Tần Nhiên.

Đồng Nhan nói với Tần Nhiên

"Chăm sóc nó thật tốt nhé"

Tần Nhiên cười với cô

"Tôi biết"

Anh đưa tay ra, muốn nắm tay Cách Lạp, nhưng lúc định chạm vào tay nó, thì Cách Lạp đã gạt tay sang một bên

"Con đi dây"

Cách Lạp chào tạm biệt Đồng Nhan

Đồng Nhan xoa đầu nó

"Nghe lời....ba nhé, chú ý an toàn nữa..."

Cách Lạp rầu rĩ đáp

"Con biết rồi"

-

Hai người đàn ông, một lớn, một nhỏ đều vắng nhà, Đồng Nhan cũng cảm thấy ở nhầ thật buồn chán, vì vậy gọi điện cho Trình Mai Mai, buổi tối muốn tới nhà cô nàng ăn cơm.

Nhưng Trình Mai Mai lại hiếm khi thấy ấp úng như thế, nói

"HÌnh như, có lẽ, có thể....không tiện lắm"

Đồng Nhan suy nghĩ một lúc, hiểu ra người nào đó đang ở nhà cô nàng, lúc chuẩn bị cúp điện thoại, cố tình trêu chọc

"Mai Mai,cậu và Thiệu Vũ Hành đã âm thầm qua lại bao lâu rồi"

Trình Mai Mai

"Hừ"

-

Buổi tối, lúc cô đang loay hoay làm mô hình kiến trúc thì Cách Lạp gọi điện về. Con trai cô không phải người nói nhiều, nó chỉ nói vài câu rồi cụp máy.

Đồng Nhan đang buồn bực thì nhận được một tin nhắn gửi tới, là Tần Nhiên

Cũng chỉ ngắn ngủn một câu

"Mọi thứ đều bình an"

Đồng Nhan trả lời

"Ừm"

-

Trước khi ngủ, cô nằm trên giường, nhìn chiếc đèn trên đỉnh đầu, đơ người ra. Hơi do dự một chút, nhưng cô vẫn gọi điện cho Trác Chính Dương.

Điện thoại tút ba hồi chuông thì được kết nối

"Trác Chính Dương..."

"Là cô Đồng sao?"

Ngực Đồng Nhan siết chặt, nghe điện thoại là một người phụ nữ.

"Cô có thể gọi tôi là bà Trác"

"Ha ha..."

Đối phương nở nụ cười, sau đó tự giới thiệu

"Xin chào, tôi là bạn học bên Mỹ của Trác Chính Dương, Chu Lật"

"Phiền cô đưa điện thoại cho Trác Chính Dương"

Đồng Nhan nói

"Nhan Nhan sao?"

Sau một lát, giọng của Trác Chính Dương vang lên qua điện thoại

Đồng Nhan buồn bực, vợ anh gọi điện tới, mà anh lại hỏi một câu nghi vấn như vậy sao?

"Người phụ nữ đó là ai?"

Đồng Nhan

"Cô ấy là bạn học của anh, mọi người đang cùng nhau tụ tập thôi mà"

Cô chợt nhớ ngày xưa, cô và Trình Mai Mai cùng nhau xem một bộ phim truyền hình đạo đức gia đình cực kỳ cẩu huyết của Hàn quốc, bộ phim nói về một người đàn ông có tiền.....đã vượt quá giới hạn ở bên ngoài ra sao, chuyện về tiểu tam xinh đẹp thế nào.

Đồng Nhan

"Tụ tập kiểu gì mà điện thoại của anh lại trong tay cô ta?"

Trác Chính Dương nhẹ nhàng nói

"Nhan Nhan, em đừng suy nghĩ nhiều, chỉ vì anh vừa ra ngoài, không mang theo điện thoại mà thôi"

"Rầm----"

Đồng Nhan ném thẳng điện thoại lên giường

Cô không vui.

-

Chu Lật vỗ vai Trác Chính Dương

"Người phụ nữ vừa rồi chính là người mà cậu đã yêu một cách khổ sở đấy sao?"

Trác Chính Dương chẳng nói chẳng rằng, khẽ lắc lắc ly rượu, khóe miệng hiện lên nét cười.

Chu Lật thấy nét mặt anh như thế, cười khẽ

"Cô ấy nói gì với cậu mà cậu cao hứng đến vậy?"

"Bởi vì cô ấy tức giận"

"Cậu đúng là thần kinh!"

Khóe miệng Trác Chính Dương giữ nét cười rất lâu không tản đi, anh liếc nhìn Chu Lật, ý bảo cô không hiểu gì.

Chu Lật không chịu nổi nỏi

"Đàn ông đã kết hôn thật khủng khiếp...."

Trác Chính Dương bật cười, không phản đối, anh đứng lên, cầm lấy áo khoác trên ghế, áy náy, nói với mọi người ở đó

"Khuya rồi, tôi xin phép đi trước, mọi người tiếp tục nhé, cứ chơi vui vẻ, hôm nay tôi trả tiền"

Một anh chàng người Pháp cười nói

"Trác Chính Dương, cậu càng ngày càng không có nghĩa khí đấy, ở đâu ra đạo lý đi trước thế?"

Chu Lật đi tới bên cạnh chàng trai người Pháp, ngồi vào


XtGem Forum catalog