
hận trọng đỡ lấy thân thể lảo đảo lắc lư của cô, Tiểu Cách Lạp thở dài đi phía sau giúp Trình Mai Mai xách túi.
Thứ sáu nên taxi rất khó gọi, tay cô và Trình Mai Mai đều vẫy đến mỏi, chờ mãi cũng không thấy một chiếc nào trống. Đột nhiên, một chiếc BMW trắng dừng bên cạnh bọn họ, cửa sổ xe chậm rãi kéo xuống, sau đó lộ ra giọng nói
"Nhan Nhan..."
Đồng Nhan giữ vừng Trình Mai Mai, cười với người trên xe một tiếng
"Cô Tống, chào..." Tống Tử Khâm liếc mắt nhìn hai cô, ánh mắt nhíu lại, Đồng Nhan cũng không giải thích được cô ta rốt cuộc là thân thiện hay là có ý đồ gì. Tống Tử Khâm nói
"Lên xe đi, bây giờ rất khó gọi xe, tôi đưa các cô về"
Đồng Nhan cười cuời
"Không cần, không dám quấy rầy Cô Tống"
"Ai da, ai không có gan làm phiền Tiểu Tống tử, tôi có gan..."
Trình Mai Mai chợt chỉ vào mũi mình, cười với Đồng Nhan, sau đó nghiêng cơ thể qua, nắm lấy chốt cửa, mở xe chui vào.
Cô nàng vui sướng, lần mò chui vào ghế sau xe ô tô, cười hì hì, vẫy tay với Đồng Nhan
"Nhan Nhan...mau vào đây...Chúng ta cùng ngồi BMW của tiểu tống tử đi..."
Đồng Nhan trong lòng khẽ động, cô kéo Cách Lạp cùng chen vào ghế sau, ngồi yên vị, cô vừa giữ vững Trình Mai Mai vừa nói với Tống Tử Khâm
"Đường Bách Diệp, Tây khu, tiểu khu Hạnh phúc"
Trong xe thoang thoảng hương nước hoa của nhãn hiệu nổi tiếng nào đó, trước kia cô có thể phân biệt được đó là nhãn hiệu gì, nhưng bây giờ, nhiều nhất cô cũng chỉ nhận ra được đó là mùi nước hoa. Ngày trước, mỗi khi Trác Chính Dương tặng quà cho bạn gái đều cho cô một lọ, nên khi đó cô cũng sưu tầm được rất nhiều nhãn hiệu nước hoa nổi tiếng, nhưng cô không hề dùng.
Có lẽ, cách nói chuyện của Đồng Nhan với Tống Tử Khâm giống như đối với tài xế taxi, nên Tống Tử Khâm mãi mới phản ứng lại được. Rầu rĩ trả lời cô
"Ừ, tôi biết rồi"
Sau đó, Đồng Nhan lại nói thêm một câu
"Đừng đi nhanh nhé, Mai Mai say quá rồi"
"Ừ, biết rồi"
"Dì ơi, dì có thể tắt hệ thống sưởi ấm đi không?"
Đồng Cách Lạp ngồi ở góc xe, cũng không quên mở miệng chứng minh sự hiện diện của mình
"Hệ thống sưởi mở lớn quá, cháu khó chịu, có lẽ dì Mai cũng không chịu nổi, dì phải mở cửa sổ ra để cho dì ấy hít chút không khí thoáng mát chứ"
Đồng Nhan nhìn Tống Tử Khâm, cô ta chỉ mặc một chiếc áo len mỏng, cô cảm thấy con trai mình thật sự lợi hại.
"Việc ấy..."
Tống Tử Khâm hồi lâu không nói gì, sau đó tắt hệ thống sưở,i nhưng cô ta cũng không mở cửa sổ, ngược lại hơi tăng tốc xe.
Vì đột nhiên tăng tốc, Trình Mai Mai hơi ngả về phía sau, đầu đụng vào cửa xe
"Này, cô có biết lái xe không?"
Giọng cô nàng không lớn không nhỏ, mọi người đều có thể nghe rõ.
Tống Tử Khâm im lặng, lâu sau mới chậm rãi thốt lên một câu
"Xin lỗi.."
Nghe Tống Tử Khâm nói, Đồng Nhan thiếu chút nữa bật cười, có điều cũng khó trách, loại tiểu thư chuẩn mực giống Tống Tử Khâm rất ít khi nổi cáu, lúc nào cô ta cũng tao nhã, không nhiễm khói lửa của nhân gian.
Hồi còn học đại học, có một nữ minh tinh Đài Loan mới nổi, dáng dấp rất động lòng người, Tống Tử Khâm có vài phần giống cô ta, tướng mạo cũng thông minh, thoải mái, hơn nữa cô nàng nói chuyện luôn nhỏ nhẹ, đối đãi với người khác hết sức dịu dàng nên khi ấy, cô ta cũng được xem như người trong mộng của các chàng trai. Chẳng qua, cô ta không hề để những chàng trai kia vào trong mắt, cô ta thích Tần Nhiên, dù khi đó Tần Nhiên đã trở thành bạn trai của cô, cô ta cũng rất cố gắng bảo vệ tình yêu của mình, tranh thủ mọi nơi mọi chỗ.
Cảm giác của cô đối với Tống Tử Khâm cũng không tệ, dù sao cô và cô ta tuổi tác cũng xấp xỉ nhau, khi đó có rất ít cô gái cùng giai cấp mà tương đương tuổi các cô, hơn nữa cha của Tử Khâm làm việc cho cha cô, các cô xem như cùng nhau lớn lên. Dù không thân thiết lắm, nhưng quan hệ cũng khá tốt. Sau này, Tống Tử Khâm trăm phương nghìn kế tìm cách tiếp cận Tần Nhiên, dùng chiêu bài "Tình yêu là vô tội", vô cùng cố chấp và nỗ lực, vì vậy, cô có cảm giác không an tâm đối với Tống Tử Khâm. Có một lần, cô lên mạng, thấy nữ minh tinh Đài Loan kia bị đăng một hình ảnh xấu, cô ta bị tố cáo ăn cắp âm nhạc trong một thời gian dài, trông cô ta giống Tống Tử Khâm nên cô có chút hả hê, cười trên nỗi đau của người khác. Tần Nhiên còn tưởng cô bị dở hơi, nhưng anh đã lầm.
-
Đồng Nhan liếc nhìn Tống Tử Khâm đang lái xe, tuy chỉ thấy nửa khuôn mặt, nhưng cũng có thể nhận cô ta trang điểm rất kỹ, 5 năm, Tống Tử Khâm đã trở thành một người phụ nữ quyến rũ, ha ha, người đàn ông kia cũng thật khéo chọn.
Tống Tử Kh