
h ta lần nữa thì chắc cậu lại buông vũ khí đầu hàng mà thôi”
Đồng Nhan ngưng cười
“Trình Mai Mai, mình thấy cậu vô cùng khinh thường mình đúng không”
“Hiểu là được”
Trình Mai Mai cười
“Nhan Nhan, tớ nghĩ nếu cậu viết lại những chuyện xảy ra trong 5 năm qua thành kịch bản phim truyền hình, nhất định sẽ trở thành bộ phim về bi kịch tình yêu thảm nhất năm, còn cậu chính là nữ chính lấy nước mắt của người xem đỉnh nhất”
Đồng Nhan cười
“Thôi đi, mình làm nữ chính sao được, kiếm một vai nữ phụ cũng tốt rồi”
“Sai, nếu nữ phụ mà bi kịch như cậu thì cũng có thể tu thành chính quả, trở thành nữ chính đấy”
Đồng Nhan cúi đầu uống bia, từng ngụm bia đắng chát trôi xuống cổ họng, thứ chất lỏng lành lạnh kia chạm vào môi cô, khiến cô hơi run rẩy, trong lòng thoáng buồn phiền, giống như chiếc lông vũ khẽ nhẹ bay xẹt qua, cô còn chưa hiểu rốt cuộc mình buồn phiền chuyện gì thì nó đã biến mất không dấu vết
Trình Mai Mai dường như đã hơi say, một tay cầm lon bia, một tay giữ đầu, nói tiếp
“Chúng ta đặt tên cho bộ phim tình yêu bi kịch này là gì nhỉ..."
Trình Mai Mai suy nghĩ rồi nói
” Đặt là 'Nàng dâu câm 2' được không?"
*Phim Nàng Dâu Câm: xoay quanh cuộc đời của cô gái tên Tịnh Vân. Từ một cô gái xinh đẹp bỗng chốc hóa tật nguyền vì một trận hỏa hoạn. Sau vụ việc đó, cô bị câm không thể nói chuyện được nữa. Thế nhưng bất hạnh chưa dừng lại ở đó, khi nhà cô thiếu nợ nhà họ Châu nên cô phải làm dâu nhà họ để trừ nợ. Phim Nàng Dâu Câm bắt đầu cuộc đời đầy sóng gió khi nhà họ Châu có hai người con trai, người rước dâu là nhị thiếu gia tuấn tú, khỏe mạnh tên Châu Thiếu Bạch nhưng đó chỉ là người đi rước dâu thay cho anh mình. Đại thiếu gia tên Châu Thiếu Phát phát bệnh từ nhỏ vì tai nạn nên muốn cưới Tịnh Vân về chăm sóc. Trong đêm động phòng phát hiện ra sự thật Tịnh Vân đã hoang mang, từ đó về sau cuộc sống làm dâu của cô vô cùng cực khổ.
http://bomtan.org/phim-nang-dau-cam-9029.html
Đồng Nhan
” Trình Mai Mai, cậu thô tục hơn nữa được không?”
Trình Mai Mai cười ha ha:
“Vậy thì 'Mẹ, yêu thêm lần nữa 2' thì sao, mình thấy tên này hay đấy..."
Đồng Nhan trợn mắt, phối hợp với Trình Mai Mai đang say mèm
“Tiêu đề không ăn khớp với nội dung bộ phim"
“Có rồi”
Trình Mai Mai nháy mắt với cô
“Gọi là ' Mùa xuân của hoa mộc miên 2' được không, cậu xem,mùa xuân tới, là điềm báo cho những điều tốt đẹp, mình đang theo đuổi kịch bản này đây, mình thấy không ngược gì đâu, ít nhất là không ngược cậu...."
* hoa mộc miên : hoa của cây bông
Đồng Nhan cười
"Chẳng biết có qua nổi mùa đông này không ý chứ, lại còn mùa xuân...."
Trình Mai Mai lại suy nghĩ thêm
” Tuy rằng cuộc sống của bà đây cũng bi kịch đấy,nhưng sau khi so sánh với cậu thì mình thấy còn công bằng chán, nếu không gọi là 'Nữ hoàng bi kịch' nhé, mình nghĩ trên đời này chẳng ai bi kịch bằng cậu đâu, vì thế cậu xứng đáng được trao tặng danh hiệu nữ hoàng, cậu thấy sao? Có phải cái tên này rất mô đen không, có phẩi rất khí thế hay không?"
Đồng Nhan cười nhìn Trình Mai Mai
” Cái tên này đúng là thiếu đạo đức, cậu có ý định không cho mình cơ hội vùng lên đúng không”
…
Cô cứ như vậy trò chuyện một câu lại một câu với Trình Mai Mai, Đồng Nhan thấy đầu mình cũng hơi mơ màng, tửu lượng của cô không tệ, bình thường mới uống vài lon sao có thể thấy choáng được, chẳng lẽ hôm nay lại 'không phải say rượu mà là bản thân tự say' sao?
Cô đứng lên,đang định vào phòng ngủ thì bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
Đồng Nhan thấy thật phiền, quá nửa đêm rồi còn ai tới gõ cửa nhà họ chứ?
Chắc Trình Mai Mai cũng nghe thấy tiếng gõ cửa, dù đã say khướt cô nàng cũng rống lên
“Yêu quái lớn mật, sao ngươi dám tới Bàn Ti Động nhà ta gây chuyện…”
Trình Mai Mai một mực cho rằng cô nàng là Tề Thiên Đại Thánh , sắp tu thành Đấu Chiến Thắng Phật, lại nói cô là Hắc quả phụ của Hắc Phong Trại. Còn Cách Lạp là đồng nam nghìn tuổi, Bàn Ti Động là nhà của ba người bọn họ . Có lẽ cô nàng nói nhiều hơn so với bình thường, vì thế rất nhập tâm vào trò đùa, bây giờ đang say khướt nhưng cô nàng vẫn còn tưởng nhớ tới Bàn Ti Động.
*Đấu Chiến Thắng Phật (鬪戰勝佛): Danh hiệu sau khi thỉnh kinh xong, thành chánh quả, tên được người thờ phụng.
*đồng nam: chỉ những cậu bé nhỏ tuổi.
…
Thu xếp cho Trình Mai Mai xong, Đồng Nhan đi ra cửa
“Ai đó?”
“Nhan Nhan, là anh”
Dừng lại rồi nói thêm một câu
“Em mở của nhanh lên, ngoài này lạnh lắm”
Đồng Nhan đành mở cửa, Trác Chính Dương đang cười hì hì đứng trước cửa, nói với cô
“Nhan Nhan, sinh nhật vui vẻ”
Đồng Nhan đau đầu nói
"Nửa đêm nửa hôm, anh tới chỉ để nói thế với em thôi sao?"
Trác Chính Dương không nói gì, đi thẳng vào nhà, nằm trên salon ở phòng khách, chân tay anh thon dài, mạnh mẽ, lặng im một lúc rồi anh lười biếng, tựa lưng vào ghế salon, hơi thở biếng nhác không tập trung.
“Em uống rượu?”
Anh nhíu mày, ngẩng đầu hỏi
"Em tự chúc mừng mình thôi"
Cô trả lời
Trác Chính Dương tốt bụng, nói
"Vì là sinh nhật của em nên cho phép em uống vài ngụm, nhưng không được uống nhiều nhé"
“Em uống đâu có nhiều, nếu không, ai mở cửa cho anh”
Đồng Nh