
theo
cảm xúc không để ý hậu quả, lại đổ thêm dầu vào lửa không biết sẽ trở
thành bộ dáng gì nữa.
Gây ra chuyện như vậy, Lộ Diệc Cảnh đành phải ở trong nhà thành thành thật thật đợi.
Lộ Thiểu Hành cũng không sống dễ chịu, mới đứng lên liền bị Đường An An bắt lại, "Buổi chiều năm giờ rưỡi, không được đến muộn."
"Vâng" Anh đáp ứng.
Hiện tại không ngốc đi từ chối cái gì, nếu không tùy lúc nhóm lửa trên thân.
Ngày hôm qua trước khi ngủ, Lộ Chính Nhiên tự mình đến phòng của anh.
Hai cha con nói chuyện với nhau một lát. Nội dung Lộ Diệc Cảnh là con
trai duy nhất của Lộ Chính Thiên, trong nhà rất cưng chiều đứa nhỏ kia,
nhưng trong đó cũng có nguyên nhân là tội nghiệp đi, đứa trẻ không có
cha, được nhóm chú bác nuôi dưỡng lớn lên, không dám đánh mắng nhiều,
kết quả làm cho Lộ Diệc Cảnh có tính tình này. Mà Lộ Thiểu Hành, là anh
của Lộ Diệc Cảnh, ít nhất có ảnh hưởng.
Nói cũng nói xong phần trên, sau đó nói đến bữa tiệc ngày hôm sau, khiến cho người ta không thể nào tìm cớ trì hoãn.
Tô gia có hai người con gái và một người con trai, khó hiểu chính là
người thừa kế hiện tại xuất hiện trước mặt công chúng là Đại tiểu thư Tô Thiên Mặc. Lộ Thiểu Hành nghe nói qua về truyền kỳ của Tô Thiên Mặc,
chưa từng gặp qua. Đàn ông, trong lòng đều có một tư tưởng cố định, phụ
nữ ở trong nhà sống an nhàn sung sướng là tốt rồi, cùng đàn ông trên
thương trường dốc sức làm cái gì? Dựa vào điểm này, Lộ Thiểu Hành đối
này Tô Thiên Mặc, quả thực khống có một chút hứng thú gì, nhưng không
dám nói thẳng, nếu anh nói đối với Tô Thiên Mặc không có hứng thú, cha
của mình nhất định sẽ trực tiếp nói một câu để cho anh gặp nhị tiểu thư
Tô gia Tô Thiên Linh, sẽ càng thêm phiền phức.
Đã đáp ứng thì sẽ đi, đây là tác phong của Lộ Thiểu Hành.
Lái xe tới "Yên thành", đây là một nhà kinh doanh khách sạn không lâu,
hoàn cảnh đồ ăn không tệ, làm cho không ít người đều lựa chọn tiếp khách ở trong này. Lộ Thiểu Hành vẫn là lần đầu tiên tới nơi này, tham dự
những bữa tiệc này, có thể không tham dự sẽ không tham dự, ai lại ngu
ngốc đi phá vỡ người khác.
Từ trên xe bước xuống, vẫn chưa đi hai bước, "Vận khí" liền tốt như vậy gặp người quen.
Lộ Thiểu Hành đứng ở cửa chính, sau khi một đám người kia đi tới nhìn
thấy anh, lập tức cười rộ lên cùng anh chào hỏi, nói vài câu khách sáo.
Lộ Thiểu Hành cũng nhận được tin tức mình muốn, đối phương là tới cùng
nhau ăn cơm, tiện thể thảo luận một chút chi tiết hợp tác cụ thể, nếu
thảo luận tốt, còn có thể ký hợp đồng.
Khi đối phương nói lần
thứ ba mong có cơ hội hợp tác, Lộ Thiểu Hành mới nở nụ cười, “Nhất
định." Tầm mắt từ đầu tới cuối đều không có nhìn nhóm người kia, dừng
lại trên người của Lê Họa.
Sau đó một người đi bên trái, một người đi bên phải.
Lê Họa không có nhìn về phía anh, cũng không biết giờ phút này anh có
biểu tình gì, khi thoáng ngẩng đầu, chỉ là một cái bóng đi xa.
Khi Lộ Thiểu Hành tiến váo trong phòng, Lộ Chính Nhiên cùng Tô Mục cũng đã tới.
"Cha." Gật đầu một cái, "Bác trai."
Tô Mục đối với Lộ Thiểu Hành đánh giá vài cái, vừa lòng gật gật đầu,
"Mau ngồi mau ngồi, mới vừa cùng cha con nhắc đến con. Các con thực sự
sinh ra tại một thời đại tốt, có điều kiện làm chuyện mình muốn làm."
Cạnh bàn còn có một cô gái ngồi ở đó, loại con gái gia đình này, diện
mạo thực ra cũng sẽ không làm cho người ta lo lắng. Đàn ông khi lấy vợ
lấy người có tài có đức nếu có điều kiện tự nhiên cũng nguyện ý, hơn nữa một người "Xinh đẹp động lòng người", cho dù đứa con chỉ di truyền một
nửa xinh đẹp của mẹ, cũng rất tốt đi. Hơn nữa người con gái này, khẳng
định không chỉ di truyền một nửa xinh đẹp của mẹ.
Có lẽ tâm
tình lúc trước của anh bị ảnh hưởng, dựa theo thị giác của đàn ông đối
với thứ xinh đẹp đều hưởng thụ, cũng chỉ có loại này có thể giải thích
vì sao Lộ Thiểu Hành với người con gái xinh đẹp này không có sức thưởng
thức.
"Đây là con gái Thiên Linh, ít khi ra ngoài, để cho nó tới tiếp xúc một chút." Tô Mục tùy ý mở miệng.
Tô Thiên Linh nhìn Lộ Thiểu Hành gật gật đầu, "Chị của em rất bận rộn
chắc sẽ đến muộn, không thể làm gì khác hơn là để cho người em rảnh rỗi
này đến tiếp khách trước."
Nói rất tùy ý, lời ngầm chính là nói cho Lộ Thiểu Hành, các trưởng bối giới thiệu cho anh chính là Tô Thiên
Mặc, không phải cô ngồi ở chỗ này. Nguyên nhân của những lời này, Lộ
Thiểu Hành nhìn Tô Thiên Linh vài lần. Rất tốt, cô đối với anh hình như
cũng không có cái ý tưởng gì.
Tô Mục cũng vuốt cằm, "Thiên Mặc mới vừa gọi điện thoại, sẽ đến ngay."
"Anh có thể sinh ra một người con gái như vậy, khiến cho người ta rất hâm mộ." Lộ Chính Nhiên nửa thật nửa đùa mở miệng.
Lời này đối với Tô Mục rất là hưởng thụ, người con gái kia thực sự
chính là kiêu ngạo của ông, diện mạo tài trí tuyệt đối không thua kém
một người đàn ông, nhận được khen ngợi, cũng có thể đảm nhận, nhưng
khiêm tốn "Thiểu Hành cũng không kém, giảm bớt gánh nặng cho anh đi? Anh đã lớn tuổi có đứa con không chịu thua kém, chính mình cũng yên lòng
lúc tuổi già."
Lộ Chính Nhiên liếc mắt một cái nhìn con