XtGem Forum catalog
Nữ Nhân Ngoan Ngoãn Về Nhà Với Trẫm

Nữ Nhân Ngoan Ngoãn Về Nhà Với Trẫm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327610

Bình chọn: 8.5.00/10/761 lượt.

ận, mà còn

có quyền không chế đối với cấm vệ quân!"

Sắc mặt của Thượng Quan

Triệt trở nên cực kỳ khó coi. Hắn biết rất rõ tầm quan trọng của đạo

thánh chỉ này, nhưng hắn đã lục soát khắp thư phòng cùng tẩm cung của

Thượng Quan Hạo, lại còn cấm nhân mã của Thượng Quan Cẩn vào cung, vậy

làm sao Thượng Quan Cẩn lấy được thánh chỉ?

Hiện tại Thượng Quan Cẩn có thánh chỉ trong tay, không chỉ có thể danh chính ngôn thuận thừa kế ngôi vị hoàng đế, mà còn có quyền khống chế cấm vệ quân của kinh

thành, lại thêm việc Thượng Quan Cẩn đang nắm một đội quân trong tay,

cho dù binh lực trong tay Diêu Sơn nhiều hơn Thượng Quan Cẩn, nhưng binh lực chân chính có thể điều động lại không bằng Thượng Quan Cẩn.

"Cho dù có có quyền điều khiển cấm vệ quân của kinh thành thì sao chứ? Dù có cộng thêm quân đội kia trong tay ngươi, thì binh lực của ngươi cũng

không bằng của phụ thân ta!" Diêu Nhược Thấm vẫn không hiểu được quanh

co trong đó, nên vẫn dùng bộ dáng cao cao tại thượng nhìn Thượng Quan

Cẩn.

Thượng Quan Cẩn liếc nhìn Diêu Nhược Thấm, trong lòng thầm

mắng một tiếng ngu xuẩn, nhưng khóe miệng vẫn mang theo nụ cười lạnh

lùng, tiếp tục nói, "Đại tướng quân có thể điều động được bao nhiêu binh lực? Chẳng lẽ quân đội dùng để phòng thủ biên cảnh cũng có thể tùy ý

điều động sao? Coi như hắn thật sự liều lĩnh đi điều động binh lực, thì

cũng chỉ sợ nước xa không cứu được lửa gần."

Nếu Diêu Nhược Thấm

đã ngu xuẩn như vậy thì hắn cũng nên nói đến khi nàng ta hiểu mới thôi.

Mặc dù bây giờ hắn đã không còn e ngại về phe cánh của Thượng Quan

Triệt, nhưng thật sự thì binh lực của Diêu Sơn cũng là một vấn đề. Nếu

có thể khiến Diêu Sơn cùng Diêu Nhược Thấm hiểu thế cục hôm nay, lựa

chọn buông tha ủng hộ Thượng Quan Triệt, vậy hắn cũng có thể tiết kiệm

được chút sức lực.

"Khẩu khí của Bát đệ không khỏi quá cuồng vọng đi." Thượng Quan Triệt cũng giương lên nụ cười lạnh lẽo, giờ phút này

đôi mắt ôn nhu như hàm chứa sát ý, toàn thân áo trắng hiện lên vẻ xơ xác tiêu điều.

"Không dám, đệ cũng chỉ nói ra sự thật thôi. Hi vọng

Tam ca cùng Tam hoàng tẩu tự giải quyết cho tốt, không cần phải phản

kháng vô nghĩa. Nếu như Tam ca có thể sớm ngày buông tha, không còn hy

vọng xa vời, thì đệ sẽ nhớ đến thủ túc chi tình mà tha cho bọn ca một

con đường sống." Đối với sát ý của Thượng Quan Triệt, Thượng Quan Cẩn

làm như không thấy, lạnh lùng cười nói.

Trong mắt của Thượng Quan Triệt thoáng qua một tia trào phúng. Nhớ đến thủ túc chi tình, tha cho

hắn một con đường sống? Thượng Quan Cẩn thật sự cho rằng hắn là tiểu hài tử không rành thế sự sao? Nói dối như vậy mà cũng dám nói ra cho hắn

nghe. Từ xưa đến nay, khi tranh giành ngôi vị hoàng đế, có khi nào mà

không tranh đến ngươi chết ta sống. Làm sao có thể cho kẻ uy hiếp ngôi

vị của mình còn sống?

"Bát đệ không cần uổng phí tâm tư! Không tiễn!" Cả người Thượng Quan Triệt giống như đóng băng, nghiêm mặt hạ lệnh đuổi khách,.

"Đệ hi vọng Tam ca có thể suy nghĩ thật kỹ." Thượng Quan Cẩn giận quá hóa

cười, nho nhã lễ độ nói. Thượng Quan Cẩn nói, nhưng đôi mắt lại nhìn về

phía Diêu Nhược Thấm đầy thâm ý.

Trong mắt Diêu Nhược Thấm hiện

lên một tia do dự. Thượng Quan Cẩn nói có lý, nếu cứ một mực đối nghịch

với Thượng Quan Cẩn, chỉ sợ sẽ không có kết cục tốt, nàng nên lựa chọn

thế nào đây?

"Triệt ca ca, Thượng Quan Cẩn nói cũng có lý, không

bằng chúng ta buông tha đi, ít nhất còn có thể làm Vương Gia." Diêu

Nhược Thấm suy nghĩ một chút, mang theo vài phần không cam lòng nói. Tuy nàng rất muốn giống như Diêu Tuyết Không, được ngồi lên vị trí mẫu nghi thiên hạ, nhưng sự thật trước mặt khiến nàng không thể không cúi đầu,

dù sao thì việc bảo toàn tính mạng vẫn quan trọng hơn.

Thượng

Quan Triệt lạnh lùng nhìn Diêu Nhược Thấm, nên nói nàng ta ngu xuẩn hay

là thức thời đây? Thượng Quan Cẩn làm sao có thể dễ dàng bỏ qua cho bọn

họ như vậy. Cho dù hiện tại hắn buông tha, nhưng ngày sau khi Thượng

Quan Cẩn lên làm vua, cũng sẽ tìm cớ để giết hắn thôi.

Huống chi, hắn làm sao có thể buông tha! Nữ nhân ngoan ngoãn về nhà với trẫm ở. Từ nhỏ, mẫu hậu đã nói cho hắn biết, về sau hắn sẽ là quân vương. Vì vậy,

ngay từ nhỏ, hắn đã vì ngôi vị hoàng đế mà phấn đấu. Hiện giờ, rõ ràng

chỉ còn cách một bước, vì cái gì mà kêu hắn phải bỏ qua. Dù phải đấu

tranh đến một giây cuối cùng, hắn cũng sẽ không buông tha!

"Nhược Thấm, nàng quá ngây thơ rồi, cho dù hiện tại ta đồng ý buông tha, nàng

cho rằng Thượng Quan Cẩn sẽ bỏ qua cho ta sao?" Thượng Quan Triệt lạnh

lùng cười, trong mắt thoáng qua một tia hàn quang. Thượng Quan Cẩn muốn

liều đến cá chết lưới rách sao? Được, ta phụng bồi ngươi đến cùng!

Diêu Nhược Thấm nghe Thượng Quan Triệt nói xong thì nhíu mày, rồi lại nói,

"Triệt ca ca, phụ thân thiếp còn có binh quyền trong tay, Thượng Quan

Cẩn không dám làm gì chúng ta đâu!"

"Không dám làm gì chúng ta?" Ý cười ở khóe miệng của Thượng Quan Cẩn càng thêm trào phúng, "Nàng cho

rằng sau khi Thượng Quan Cẩn làm hoàng đế, phụ thân của nàng còn có thể

một lòng hướng về ta sao?"

"Triệt