
goài nói, chớ quấy rầy đến Tiểu Linh nghỉ ngơi, gần đây thân thể cô ấy không tốt."
A Sửu gật đầu một cái, trước khi đi nói với lưu huỳnh: "Nếu đau bụng đến phòng ăn lấy chút táo đỏ nấu nước đường đỏ sẽ tốt hơn."
Nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, đôi tay của Tiết Tình dùng sức đẩy nàng ra ngoài, ở phía sau Lưu Huỳnh dặn dò: "Cẩn thận, chớ để bị nhìn ra đầu mối."
Tiết Tình làm tư thế OK với Lưu Huỳnh: "Ta tự có chừng mực."
Tiết Tình lôi A Sửu đến ngoài cửa Nam Cung lạc Lạc, ý vị sâu xa nói với nàng: "Tất lớn lên ở mạc hoang, người trong Minh Vực có thân thế giống hắn chỉ có Vực chủ Diêm Minh , ngươi xem Diêm Minh thích loại nữ nhân như thế nào, ánh mắt của nam nhân nha, hẳn là cũng không sai biệt lắm."
"Vực chủ thích Nam Cung Cô Nương, đây là chuyện trên dưới Minh Vực đều biết ." A Sửu nói .
"Ngươi liền bắt chước loại hình bọn họ thích." Tiết Tình vỗ vỗ a Sửu bả vai nói. Tiết Tình và A Sửu dùng thời gian cả ngày rìh coi Nam Cung Lạc Lạc, thời điểm rời giường Nam Cung Lạc Lạc, a Sửu tranh giành bưng nước rửa mặt cho Nam Cung Lạc Lạc, lúc Nam Cung Lạc Lạc ăn cơm, a Sửu cướp bưng thức ăn cho nàng, tranh giành quét dọn phòng của Nam Cung Lạc Lạc, dùng hết tất cả biện pháp đến gần Nam Cung Lạc Lạc. Nam Cung Lạc Lạc từng gặp qua Tiết Tình , Tiết Tình không muốn có chuyện phức tạp, vẫn lẩn ở xa xa, thời điểm vừa mới bắt đầu Tiết Tình hoài nghi a Sửu làm quen cùg mình có mục đích khác, bây giờ nhìn bộ dáng liều mạng của cô ấy, lại chần chờ, nếu không phải chân chính nghĩ muốn đạt thành mục tiêu, như thế nào có thể toàn tâm toàn lực cố gắng như thế.
Tất hắn cũng không phải lạnh nhạt, dưới sự theo dõi của Tiết tình, đáng sợ hơn so với bị hắn lạnh nhạt là hắn vốn không có tình cảm, việc mất đi thanh âm dường như chưa bao giờ thành gánh nặng của hắn, bởi vì hắn chưa bao giờ cần dùng lời nói của mình để biểu đạt tình cảm, hắn căn bản không có tình cảm gì để nói, không giống với tượng gỗ bị thao túng, hắn có suy nghĩ của riêng mình hắn nghe theo suy nghĩ của mình mà hành động, hắn thường sử dụng đầu óc của hắn, nhưng hắn không sử dụng tim của hắn, trái tim đó bị rỉ sét ư hay ngay từ ban đầu nó bị hư rồi?
Nếu như xem sét khả năng thành công của hành động A Sửu theo đuổi hắn, có thể nói tỉ lệ gần bằng 0, tuyệt thế mĩ nhân cũng không thể từ ánh mắt của Tất nhìn thấy hình ảnh của mình, cũng như tuyệt thế sửu nữ( phụ nữ xấu) cũng không được, Tiết Tình lại không thể nói thật với a Sửu, nàng có chí hướng như vậy rõ ràng đã điên rồi, khó có thể dự đoán nếu nàng bị kích thích sẽ làm ra chuyện điên rồ gì nữa.
"Đại linh ngươi xem, bộ dáng lúc ta đi có phải rất giống với Nam Cung Cô Nương hay không?" A Sửu nói xong, đi tới đi lui trước mặt Tiết Tình.
Tiết Tình không biết bộ dáng nàng đi có tính là đẹp hay không, bởi vì với gương mặt của a Sửu dù nhìn thế nào cũng không có mĩ cảm rồi.
"Quần áo của Nam Cung Cô Nương với quần áo thị nữ chúng ta mặc có phải một dạng giống nhau không, may mà ta biết nữ công, có thể thay đổi dựa theo kiểu dáng của nàng, chỉ là không thể bị an loa đại nhân nhìn thấy, nếu không liền hỏng bét." A Sửu hưng phấn nói với Tiết Tình.
Tiết Tình lặng lẽ gật đầu một cái, nàng không biết, a Sửu thật sự cho mình cùng Tất có kết quả sao? "A Sửu, ngươi có cảm giác hay không. . . . . . Tất đại nhân không quá dễ dàng thân cận?" Tiết Tình nhắc nhở.
"Đúng vậy a, rất thần bí không phải sao?" hai mắt bằng hạt đậu của a Sửu so với bóng đèn còn sáng hơn rồi. Người đang yêu không thể dùng não nói chuyện , coi như là khuyết điểm cũng xem thành ưu điểm, trên thế giới nhiều nam nhân như vậy, tại sao a Sửu chỉ chú ý tới mình Tất? Tự nhiên có cảm giác dòng điện đánh trúng kia sao, tựa như Tiết Tình thật sự đối với Diêm Minh, Mặc Thanh Sam đối với lệ cơ, có vài người không nhất định phải tốt đến cỡ nào, nhưng ai cũng không thay thế được. Tiết Tình biết, Lưu Huỳnh đối với nàng rất tốt làm bản thân nàng muốn lệ thuộc vào hắn, nhưng nếu như có người đối với nàng tốt hơn so với Lưu Huỳnh, nàng sẽ chuyển dời tình yêu sang hắn sao? Không có biện pháp yêu người khác nữa, cho dù có người cho nàng cuộc sống yên ổn, cho nàng vinh hoa phú quý, cho nàng tất cả những thứ nàng muốn, nàng vẫn tình nguyện cùng Lưu Huỳnh lưu lạc giang hồ, không phải là bởi vì nàng thích giang hồ, mà bởi vì người trong lòng nàng là người giang hồ. Tiết Tình níu lại a Sửu nãy giờ vẫn ở đây tạo dáng bắt chiếc Nam Cung Lạc Lạc, nghiêm túc nói với nàng: "Nếu như ngươi thật thích hắn, đi nói với hắn đi."
"Ta? Ta đi nói với hắn?" A Sửu mờ mịt hỏi. "Đúng." Tiết Tình gật đầu một cái.
A Sửu suy nghĩ một chút, hỏi: "Đúng rồi, đại linh, ngươi nói ngươi có người trong lòng rồi, ngươi đã nói với người trong lòng của ngươi rồi sao?"
Tiết Tình nhàn nhạt cười: "Nói rồi, hắn nói hắn cũng thích ta."
Trên mặt A Sửu lộ ra nụ cười sáng lạn: "Được, ta sẽ đi nói với Tất đại nhân, ngươi trở về trước, tin tức chờ ta!"
Thời gian hạn định của thuốc đổi giọng gần đến rồi, Lưu Huỳnh đi chỗ Bạch Tích Trần lấy thuốc còn chưa có trở lại, một mình Tiết Tình ở trong phòng, lấy