Ôm Ấp Yêu Thương

Ôm Ấp Yêu Thương

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324402

Bình chọn: 8.00/10/440 lượt.

am bảo thạch tâm ngôi sao cùng Hồng Bảo Thạch tâm không tinh khiết từ

ống tay áo rơi xuống trên mặt bàn, bảo thạch lóng lánh lóa mắt. Thạch

Nam cầm trái tim lên, tỉ mỉ quan sát, phát ra tiếng chậc chậc: "Cái lão

già Nặc Đức Sâm kia thật đúng là cầm món bảo bối này đi theo Hải Tặc đổi bà xã của hắn, những hải tặc kia cũng thật là hung hăng ngang ngược,

ngay cả chính phủ nước M cũng khôn khống chế được bọn họ. Nếu như tôi

nhớ không lầm hình như Kim Gus chuẩn bị tranh cử Châu Trưởng thì bọn hải tặc ngông cuồng mới tệ hại hơn, bắt đầu ép buộc thương thuyền bắt cóc

phú thương, lần này tuyệt hơn, còn đóng quân, du thuyền cũng cướp."

Thạch Nam đem trái tim đặt lên bàn, tiện tay cầm hộp điều khiển ti vi lên mở

ti vi, trên TV đang phát hình video cắt đoạn bọn Hải Tặc bắt cóc phú hào yêu cầu tiền chuộc. Đầu bọn hải tặc đội khăn trùm màu đen, cầm vũ khí

trong tay, uy vũ anh tuấn đứng ở sau lưng con tin. Báo cáo viên công bố

đã giao phó tiền chuộc nên bọn phú hào lục tục được thả ra, các cơ quan

ban ngành thuộc nhà nước M đã tỏ thái độ sẽ phụ trách đối với sự kiện

lần này.

Thạch Nam giễu cợt nói: "Thật có lòng, một đạn đạo

đối không bọn hải tặc đã sớm chết rồi, tôi xem là ngồi chờ ngư ông đắc

lợi đi!"

BLACK nói: "Những hải tặc kia không đơn giản, giống như là người quân đội."

Lý Niệm nói: "Trộm cũng có đạo, mặc kệ là người phương nào, chúng ta cũng

không thể trêu chọc, cô gái kia có lai lịch thế nào, con biết không?"

BLACK trầm mặc, Thạch Nam nhìn sư huynh một chút, hoà giải nói tiếp, "Sư phụ, chuyện này giao cho con đi!"

Đối với những thứ bạn mới quen kia hoặc mỗi người có liên quan đều phải cẩn thận xác minh mục đích và thân phận, đối với chuyện cẩn thận đề phòng,

cuộc sống có bao nhiêu mệt mỏi.

Trên thực tế anh sống đã rất mệt mỏi.

"Con đi lên trước." BLACK nói xong, đứng dậy lên lầu.

Phòng khách lầu ba, Lạc Tiểu Anh thoải mái ngâm mình trong bồn tắm, cảm xúc

căng thẳng hai ngày rốt cuộc cũng trầm tĩnh lại, tiểu cô nương chơi bọt, lại thổi lên giương.

Trong lúc vô tình tiến vào thế giới

thần thâu, làm quen với BLACK lạnh lùng, kinh nghiệm ở Phi Thuyền Nguyệt Thần cùng ổ Hải Tặc quả thật chính là hai ngày kích động nhất trong

suốt 22 năm qua của cuộc đời cô. Có lẽ là trong thân thể ẩn giấu liều

lĩnh, mới có thể để cho cô cảm thấy đây là may mắn mà không phải là xui

xẻo.

Nước ấm áp, hương thơm hoa cỏ, làm cho người ta buồn

ngủ, vẫn không có nghỉ ngơi tốt nên thân thể Tiểu Anh từng chút từng

chút xíu trượt xuống bồn tắm, mắt từ từ khép lại.

Tinh chất hoa hồng tràn đầy phòng tắm, khí nóng tràn ngập giữa cửa phòng tắm bị người nhẹ nhàng mở ra. . . . . .

Không biết ngủ bao lâu, Tiểu Anh sâu kín tỉnh lại, trong tầm mắt mơ hồ bóng

người từ từ rõ ràng, cảm giác trên cổ lạnh lẽo để cho thần kinh buông

lỏng của cô lần nữa căng thẳng. . . . . .

Khí nóng tiêm nhiễm

làm khuôn mặt nhỏ ửng hồng một thoáng liền biến trắng, Lạc Tiểu Anh cảnh giác nhìn Lý Khuynh Tâm ngồi ở bên bồn tắm dùng dao áp sát mình, thân

thể lui về phía sau, muốn tránh lưỡi dao ra, cô hỏi: "Cô, đây là muốn

làm gì?"

"Chớ lộn xộn, dao găm không có mắt." Lưỡi dao sắc bén

hiện trên da thịt nhẵn nhụi trắng nõn, Lý Khuynh Tâm đem sức lực khống

chế vừa đủ, đè ra dấu vết cũng sẽ không để cho cô ra máu. "Nói, thân

phận thật của cô, đến gần sư huynh rốt cuộc là có mục đích gì?"

Lông mi uốn vểnh lên mê người, mắt to màu tím sâu kín, Tiểu Anh cảm thấy đôi mắt lẫm liệt này so với lưỡi dao trên cổ còn dọa người hơn.

"Tôi đã nói rồi, tôi tên là Lạc Tiểu Anh, là nhiếp ảnh gia tự do."

Lý Khuynh Tâm trợn mắt: "Không đủ cặn kẽ, tôi muốn biết tất cả về cô,

người thân thuộc bạn bè và vòng sinh hoạt, tất cả đều đàng hoàng nói rõ

ràng đầu đuôi gốc ngọn."

Tiểu Anh có chút mất hứng, trừng to mắt

mà nhìn xem Lý Khuynh Tâm, Lý Khuynh Tâm cũng sử dụng ánh mắt đáp lễ cô. Nhìn tròng mắt màu tím, Tiểu Anh dễ nổi nóng, thua trận, rủ mắt xuống,

sâu kín nói: "Nhà chúng tôi có hai người mẹ, bà làm việc ở cô nhi viện."

"Sao, nói." Lý Khuynh Tâm cắn răng trợn mắt phơi bày cô nói láo.

". . . . . ." Tiểu Anh giương mắt, không cách nào phản bác lời nói của Lý Khuynh Tâm.

Lý Khuynh Tâm hất cằm lên, mím môi, bộ dáng xem thường, "Cô là cô nhi, cô nhi không cha không mẹ."

"Cái gì cô cũng biết, còn tới hỏi tôi làm gì." Tiểu Anh hơi cáu, khuôn mặt nhỏ ửng hồng.

Đáy mắt Lý Khuynh Tâm rõ ràng thoáng qua một tia chán ghét, giương cao

giọng nói chất vấn: "Hiện tại nói cho tôi biết, cô đến gần sư huynh rốt

cuộc có mục đích gì, tại sao toàn bộ một thuyền người, sư huynh cố tình

dẫn cô trở lại."

"Sao không đi hỏi sư huynh cô tại sao dẫn tôi trở lại."

Lý Khuynh Tâm trợn mắt.

Tiểu Anh thật sợ cặp mắt có thể phóng điện của cô, nói: "Lúc ấy Hải Tặc tới, khi đó đi bên cạnh anh ta, là anh ta đem tôi từ trong tay cướp biển cứu ra."

"Hai người ở chung một chỗ cũng làm cái gì?"



Khuynh Tâm lần nữa bức bách, Tiểu Anh bị hỏi nóng nảy, "Này, tôi không

cần thiết phải đem tất cả mọi chuyên giữa tôi và BLACK nói rõ với cô!"

Trên cổ truyền đến một tia đau


Duck hunt