
nay, cho dù cô ấy
có trốn tới rừng rậm Châu Phi, cậu cũng sẽ tìm ra cô ấy, dẫn tới luật sư sở Sự
Vụ để tiến hành ly hôn.
Diêm Nhược Thiên vẫn thường giễu cợt hắn cho dù là chuyện nhỏ
nhặt nhất.
- Bề ngoài cô ấy xấu lắm sao? Sao cậu có thành kiến sâu với
người ta thế?
Hắn phải nghiêm túc lên tiếng, Tống Oánh Tâm tuyệt đối không
phải là cái gì quái dị, cho dù hắn không có tâm tư soi mói diện mạo của nàng,
nhưng mà cặp mắt lạnh nhạt, thâm trầm đã làm hắn ấn tượng rất nhiều, nhận ra
nàng là người phụ nữ rất khó tiếp xúc, mà hắn lại không thích giao tiếp cùng với
dạng phụ nữ như thế.
- Tôi thật sự mong có cơ hội gặp cô ấy, Lôi gia gia chắc đã
chọn giúp cậu một một cực phẩm rồi.
Lôi gia gia không tiếc lợi dụng di chúc để kiềm chế đứa cháu,
nên Lục Hạo Doãn tin rằng trong đó lão nhân gia chắc có khổ tâm gì đây, đáng
tiếc trên có chính sách, dưới lại có đối sách, Lôi cũng không phải là kẻ tùy
tiện hay như cái túi áo vô tích sự, Lôi gia gia rốt cuộc cũng đã làm việc vô ích
rồi.
- Loại phụ nữ này không quan trọng gì, cậu không cần tốn thời
gian.
Lôi Tân Dương khoát tay cười khó chịu. Nàng như một quyết định
sai lầm, một kẻ thông minh tuyệt đỉnh như hắn không ngờ lại bị ông nội an bài
mọi chuyện, làm cho hắn thật sự cảm thấy khó chịu. Lúc này hắn chỉ muốn cùng cô
ta phân rõ giới tuyến, sao có thể để người khác nhảy vào góp vui chứ?
Hơi nhíu mày, Diêm Nhược Thiên hoàn toàn không nể nang:
- Có người phụ nữ nào mà cậu coi trọng chứ?
Hắn chưa bao giờ thấy có người phụ nữ nào có cặp với Lôi lâu
dài quá ba tháng. Chẳng qua, đừng như thế mà cho rằng hắn là kẻ hoa tâm, hắn
chính là không nghĩ tới sẽ kết thúc cùng một người phụ nữ nào.
Kỳ thật hắn không cần trả lời, đám bạn thân cũng đã biết đáp
án, đối với hắn, phụ nữ như vật phẩm điều hòa nhưng không thể là vật phẩm cần
thiết, trừ khi đầu óc thần kinh có vấn đề, nếu không hắn sẽ tuyệt đối không để
một người phụ nữ nào làm vướng bận hắn.
- Lôi gia gia là người mưu tính sâu xa, chẳng lẽ lần này lại
tính sai sao?
Lục Hạo Doãn vu vơ hỏi.
Điểm này hắn cũng đã nghĩ tới, người chết đấu cùng người sống,
làm sao có thể đưa ra một kế hoạch không vẹn toàn? Chẳng lẽ tới thời điểm gần
đất xa trời, đầu óc không minh mẫn chăng? Hay là gia gia chỉ muốn cho bọn họ
thành kẻ ngốc, nhận ra rằng bọn họ chỉ có thể ngoan ngoan mà nhảy vào cái kết
cục mà người đã bố trí?
Từ nhỏ đến lớn, hắn dường như không có làm trái lời ông nội,
giấc mộng của hắn rất cao, gia gia thật sự dạy hắn bỏ qua thú vui vẽ tranh. Tuy
rằng sau khi học từ Mỹ về, hắn không còn tôn trọng mọi quyết định của gia gia
như trước, bắt đầu phản kháng lại mưu tính chi phối đối với hắn, vì vậy giữa hai
người nảy sinh không ít mâu thuẫn. Nhưng đối với tâm nguyện của một người đã
chết, hắn cũng không thể quá tính toán… Chẳng lẽ gia gia nghĩ như vậy sao?
- Không thể nói Lôi gia gia tính sai, mà là Lôi gia gia lựa
chọn nữ diễn viên lại là quái thai gì đó. Lôi thiếu gia chúng ta có thể nói là
vạn người mê, cô ấy rất có cá tính nên không chịu phối hợp đúng kịch bản diễn
xuất của Lôi gia gia. Đây tuyệt đối không phải do Lôi gia gia tính nữa.
Lục Hạo Doãn gật đầu đồng ý với Diêm Nhược Thiên
- Tôi đối với chuyện Lôi nóng lòng thoát khỏi vợ thật rất là
hiếu kỳ.
Nghe vậy, Lôi Tân Dương rơi vào thâm trầm, tuy rằng hắn cùng
cô không có phiền toái gì cả, chính là, cô hoàn toàn không có để mắt tới hắn,
đây chính là điểm là lòng tự trọng của hắn bị tổn thương vô cùng.
Chờ một chút, hắn có thể cảm thấy bị tổn thương sao? Hắn đối
với Tống Oánh Tâm không hề có cảm xúc, bằng không, cô làm sao có thể chạy thoát
được lòng bàn tay hắn? Hắn – Lôi Tân Dương không bao giờ bị đánh bại, tính từ
trước đến nay luôn toàn thắng, trên đời này không có nữ nhân nào hắn không chiếm
được, chỉ là hắn không cần muốn nữ nhân… Được rồi, hắn không cần cô, nhưng cô
không được phép không cần hắn, việc này nhất định phải làm rõ ràng, hắn huy
hoàng như thế làm sao có thể bị hủy trên tay cô?
Hắn bị chơi xỏ!
Lần đầu tiên Lôi Tân Dương cảm thấy mình giống một kẻ đần độn,
ba năm trước miệng hứa hẹn, thậm chí còn sớm cùng Tường thúc tiến vào Sở Sự Vụ,
kết quả nửa ngày trôi qua, ngay cả điện thoại cũng không có gọi, nói cách khác,
người đàn bà kia đang trêu chọc hắn.
Không muốn ly hôn, vậy cũng không cần làm rùa đen rút đầu, nữ
nhân này thật đáng hận, hắn không nên tin tưởng nàng chắc chắn sẽ tới như thế, ý
niệm vừa xuất hiện trong đầu, hắn mới phát hiện ra rằng những gì hắn biết về cô
là bằng không, cô nghỉ ngơi ở đâu? Cô đang làm cái gì? Thật sự là không thể tin
được, hắn lại đi tin tưởng dại khờ “người lạ” một cái ước hẹn ba năm!
Lần đầu tiên trong cuộc đời hắn thấy nhục nhã như vậy, hắn
muốn nhanh chóng giải quyết, bởi vậy hắn cho thám tử truy tìm tung tích của cô,
hắn thực mệt mỏi, muốn đích thân áp giải người đàn bà kia quay về Đài Bắc ký tên
ly hôn.
Lôi Dương giơ tờ giấy ghi địa chỉ ra, tiếp tục đối chiếu địa
chỉ trên tờ giấy với số nhá, 39… hừm. 33 rồi, chỉ cách có mấy bước. Đột nhiên
tầm mắt nhìn t