
đi ,chị phải về nấu cơm ,em làm việc của em."
Tiễn đại tỷ về ,Chu Lăng mang cá vào phòng bếp ,rất may cá đã chết bằng
không cô cũng không giám giết ,đánh sạch sẽ vẩy cá ,mổ bụng chuẩn bị lấy nội tạng ra ,đột nhiên cảm thấy mùi cá cùng mùi máu tươi hốn hợp cùng
một chỗ ,thật sự khó ngửi ,cô đều muốn ói ra . Cố nén vất nội tạng
xuống ,nhanh tróng đem nước xả sạch hết nửa ngày ,thế này mới cảm thấy
thư thái một chút .
Nhìn con cá to nằm trên thớt ,đột nhiên Chu
Lăng không biết muốn ăn nó như thế nào . Con cá này rất to ít nhất
khoảng bốn hay năm cân ,thật sự không biết ăn đến khi nào .Suy nghĩ nửa ngày ,cô quyết định cắt thành từng miếng một nhỏ ,một ít đem nấu canh
còn lại cho vào kho ,rán ăn dần.
Làm cá là rất gian nan ,làm mất
nửa tiếng mới được con cá sạch sẽ ,rồi mới cắt từng miếng một .Trong lúc khó chịu nhất không phải là làm cá ,mà là mùi tanh xông lên mũi . Công
việc rốt cục cũng hoàn thành ,Chu Lăng nhẹ nhàng thở ra.
Nhả khí
ra không sao ,nhưng đòi mạng là cô làm cái hít sâu vào ,mấy lạng thịt bò ,sông hẳn lên cổ họng ,Chu Lăng rốt cuộc nhịn không được ,dùng tay che
mồm nhằm phía nhà vệ sinh mà chạy ,đem cơm trưa và đồ ăn vặt buổi chiều tất cả đều cống hiến cho bồn cầu .
Khó khăn mới nôn ra hết ,chân tay cô như nhũn ra đứng lên rửa tay ,đứng ở xa nhìn con cá mà phát sầu
.Trước kia cũng làm qua cá trắm cỏ a ,như thế nào sẽ không cảm thấy tanh đâu ?
Chu Lăng ngây ngốc nửa ngày ,đem ra cái khẩu trang ,chạy
nhanh đem cá nấu ,kho ,rán ,sau đó đem thớt rửa xong xuôi ,nhưng chính
là đã không có khẩu vị.
Đem mấy miếng ô mai ,cho lên mũi ngửi
,đem mùi cá áp chế đi ,cô đem đồ ăn cho vào tủ lạnh ,ngồi xuống trước
máy tính . Dù sao trong ngăn kéo còn một chút đồ ăn vặt ,nếu đói bụng có thể ăn một chút ,qua một lúc nếu có khẩu vị thì đem cá hâm nóng lên ăn
là được.
Nhưng đến cuối cùng cô cũng chưa ăn được ,đến nửa đêm
hơn mười một giờ ,cô đói không thể chịu đựng được ,nghĩ món cá ở trong
tủ lạnh ,liền cảm thấy muốn ăn ,liền cho vào lò vi sóng hâm lên .Vừa cầm chiếc đũa gắp một miếng cá ,còn chưa cho vào miệng ,liền cảm thấy một
cỗ mùi xông vào mũi. Cô vội vàng buông đũa xuống ,chạy vào nhà vệ sinh
,đem đồ ăn vặt phun ra hết ,thật vất vả mới ngừng lại ,cô xoi gương nhăn mi lại .Theo lý thuyết nấu canh cá không tanh như vậy a ,hay là cho
không đủ hạt tiêu và tiêu bắc ?Hay là lúc làm cá có vấn đề?
Phát điên !
Càng làm Chu Lăng phát điên là nôn mửa tựa hồ đã thành quán tính .Sáng sớm
ngày hôm sau ,thời điểm lúc cô đánh răng lại bắt đầu nôn khan ,trước kia thỉnh thoảng cũng có ,nhưng không khó chịu như vậy.
Sẽ không
phải là ăn nhiều ô mai chua nên mới như vậy đi? Bữa sáng ăn được hai
miếng liền nôn ra ,Chu Lăng quyết định đi bệnh viện khám xem ,lấy thuốc
uống .Trước kia cũng có thời gian cô ăn uống không có quy luật ,nên cũng bị đau dạ dày ,cách một thời gian cũng sẽ đau ,nhưng thật ra không có
nôn mửa như thế này. Chu Lăng đơn giản thu thập một chút ,sợ ngồi lên xe lại nôn ,còn đi vào
phòng bếp cầm một miếng gừng ,thế này mới mang theo túi đi ra ngoài .Mới đi đến cửa nơi đóng quân ,bên trong lại có chiếc xe đi ra ,dừng ngay
trước mặt cô ,kéo cửa kính xe xuống :"Chị dâu vào nội thành sao ?"
Chu Lăng nhìn thoáng qua ,là một thượng úy chưa nhìn thấy bao giờ .Cô mỉm cười gật gật đầu :"Đúng vậy."
Thượng úy liền xoay người vươn tay mở cửa xe ở sau nói :"Tôi cũng vào nội thành ,chở chị đi cùng đoạn đường ."
Chu Lăng cũng không khách khí ,cúi người ngồi lên xe :"Cám ơn."
Thượng úy này trông cũng không tệ lắm ,đường cong thân thể cường tráng ,anh
tuấn cương trực .Cậu ta tựa hồ không thích nói chuyện ,từ lúc khởi động
xe là về sau không hề mở miệng ,Chu Lăng cũng không hay cùng người xa lạ nói chuyện ,cho nên bên trong xe vẫn bảo trì trầm mặc.
Đaị khái
trong người vẫn không được thoải mái , chỗ ngồi trong xe lại thấp ,không đến nửa tiếng Chu Lăng liền cảm thấy có chút choáng váng ,vội vàng lấy
miếng gừng trong tuí ra cho lên mũi ngửi . Vừa giảm bớt được một chút
,phía trước tự nhiên lại có con châu xông ra ,thượng úy vội vàng nhấn
phanh dừng xe, Chu Lăng bị va đập mạnh ,mùi vị trong cổ họng liền bốc
lên ,vội vàng lấy tay che miệng lại ,nói :"Mở cửa."
Thượng úy
hoảng sợ ,chạy nhanh mở khóa cửa ,Chu Lăng dùng tốc độ nhanh nhất xuống
xe ,vọt tới bên đường môt tay giữ thân cây liền nôn ra .Thượng úy cũng
xuống xe ,cầm chai nước đi đến bên người cô ,do dự một chút ,đem bình
nước đưa qua nói:"Chị dâu ,thật xin lỗi ,tôi lái xe hơi nhanh."
Chu Lăng một tay bám thân cây ,vẫn cúi lưng ,một tay lau mồm ,nói :"Cậu
không sai ,là hôm nay giạ dày của tôi không được thoải mái." Cô nhận
chai nước ,uống lên mấy hớp xúc miệng ,trở lại trên xe ,"Đi thôi ,tôi
không sao ."
Thượng úy cẩn thận nhìn sắc mặt của cô ,ngồi xe.Lúc
này Chu Lăng rõ ràng có thể cảm giác được tốc độ xe chậm rất nhiêù ,cuối cùng thuận lợi vào nội thành.
"Chị dâu là muốn đi chỗ nào ?"Thượng úy hỏi .
"Đi bệnh viện ,hai ngày hôm nay giạ dày của tôi không được thoải mái ,ăn vào là nôn ra."
Thượng úy rất nhanh đem