
Quan Nham tuy rằng khó hiểu với vấn đề của nàng,
nhưng vẫn là cung kính trả lời:“Ước chừng mười người.”
Tầm mắt dừng trên danh sách có ít nhất năm mươi người thông
qua, không thể không cảm thán thương nhân chiếm số lượng thật sự là quá ít. Hơn
nữa thư sinh lại ngoan cố ôm thù địch với thương nhân, nếu lần này Trạng Nguyên
cuối cùng cho thương nhân — Tần Tử Dực đoạt đi, chỉ sợ thư sinh sẽ bị tổn
thương tâm lý nghiêm trọng. Trong đó người bị nghiêm trọng nhất có lẽ là Mạc Trọng
Hình người nàng muốn trọng dụng. Vậy để Mạc Trọng Hình làm Trạng Nguyên đi. Dù
sao, tư tưởng cần phải có thời gian chuyển biến. Bàn tay mềm cầm lấy bút lông
khoan tròn tên Mạc Trọng Hình, nói:“Nghĩa phụ, liền cho Mạc Trọng Hình làm Trạng
Nguyên đi!”
Kinh ngạc hiện lên trong mắt Thượng Quan Nham. Ông nghĩ lấy
sự coi trọng thương nhân của hoàng hậu nương nương, sẽ cho Tần Tử Dực làm Trạng
Nguyên. Tuy rằng, ông nghi hoặc, nhưng vẫn cung kính cúi đầu nói:“Vâng.”
Ngày thứ năm danh sách công bố kết quả đã được dán ngoài
cung. Vô số thí sinh đều tranh nhau kiểm tra xem có tên mình trên danh sách.
Người đứng đầu danh sách là Mạc Trọng Hình, sau đó là Tần Tử Dực. Rốt cục nhìn
thấy tên mình xếp đầu bảng Mạc Trọng Hình giờ phút này đã vô cùng kích động. Mười
năm gian khổ học tập, một khi tên đề bảng vàng. Này đối với một thư sinh mà
nói, từ kích động đã không cách nào hình dung. Giờ phút này trong mát Mạc Trọng
Hình chỉ có tên mình trên danh sách, bên tai nghe được chỉ có tiếng hít thở trầm
trọng.
Tần Tử Dực ở trong nhà đi qua đi lại đang đợi Lã Trung hồi
báo tin tức. Bỗng nhiên, một thân ảnh đẩy cửa mà vào.
Tần Tử Dực khó có thể kìm nén kích động tiến lên hỏi:“Thế
nào?”
Lã Trung trên mặt xuất hiện khó được tươi cười nói:“Chúc mừng
trang chủ, ngươi chiếm được vị trí thứ hai trên danh sách.”
“Thứ hai, thứ hai······” Tần Tử Dực cuồn cuộn kích động. Rốt
cục, hắn lấy thương nhân thân phận quang minh chính đại tiến vào triều đình. Hắn
nắm chặt quyền đầu tiết lộ nội tâm kích động.
Ba ngày sau khi danh sách người thông qua cuộc thi được công
bố, Tô Lệ Nhã yêu cầu tất cả những người thông qua đi huấn luyện ở Quốc tử giám
nửa tháng. Vì để cho nhân tài này nhận thức, nàng đặc biệt triệu tập lão sư thuật
số đứng đầu Quốc tử giám, dạy bọn họ về số liệu học. Nàng còn sai người truyền
xuống, nếu ngươi muốn giữ được chức vị cao trong triều nhất định phải thông qua
kì kiểm tra số học. Đồng thời, nàng còn mời Thượng Quan Hành nguyên lão tam triều
truyền thụ cho bọn họ cái gì gọi là đạo làm quan. May mà các thí sinh thông qua
đều là người không ngoan cố, bắt đầu chuyên tâm học tập, hơn nữa thuận lợi
thông qua các kỳ kiểm tra số học. Sau đó, căn cứ thành tích học tập trong nửa
tháng này của bọn họ, bắt đầu phân công bọn họ đến năm ngành lớn. So với các
thí sinh thông qua những kì thi trước kia, bọn họ là may mắn. Bởi vì rất nhiều
quan viên cáo lão hồi hương và thỉnh cầu chuyển đi, nên đại bộ phận chức vị
không có người nắm giữ, làm cho bọn họ có thể dễ dàng nắm được chức vị quan trọng.
Mạc Trọng Hình dược Thượng Quan Nham rất là coi trọng, liền phân công đến Lại bộ
lang, nắm chức vị ngũ phẩm. Mà Tần Tử Dực tắc được phân công đến hình bộ, làm
thủ hạ của Hách Huy, hình bộ lang trung, cũng nắm chức ngũ phẩm. Tô Lệ Nhã an
bài như thế là để cho Hách Huy có thể cùng Tần Tử Dực có nhiều tiếp xúc, chuẩn
bị cho ngày sau bộ tài chính thành lập .
Những bông tuyết từ trên trời rơi xuống, đã sắp làm cho phượng
loan điện trở thành một màu trắng. Giờ phút này trong tẩm cung của phượng loan
điện, đặt đầy lò sưởi.
“Hô……” Tô Lệ Nhã mặc quần áo rộng rãi, tay cầm ấm lô tinh xảo
trên tay, đây là A Kim vì sợ nàng lạnh mà đặc biệt sai người làm cho nàng.
Lâm Tư đang cầm một chén trà nóng đến gần nói:“Nương nương!”
Tô Lệ Nhã nhìn chén trà bóc khói nghi ngút cảm động tiếp nhận nói:“Tiểu Tư, ngươi thật sự là rất hiểu ta.”
Một ngụm trà nóng vào bụng, một cỗ nhiệt khí lan tràn ra, làm cho nàng vốn lạnh
run thân mình ấm áp lên rất nhiều.
“Ta rất nhớ những ngày còn ở Tô Gia! Mùa đông ở Viêm Đô thật
sự rất lạnh, lạnh đến làm người ta chịu không nổi. Mùa đông năm sau, ta nhất định phải đi phía nam tránh lạnh.” Tô Lệ
Nhã oán hận nói. Nếu không phải nàng đã sắp tới ngày sinh, ngại đường xá xa xôi, nàng đã sớm đến phía
nam tránh lạnh rồi.
Lâm Tư buồn cười thầm nghĩ: Nàng chỉ nghe qua nghỉ hè nga!
“Nha –” Tiếng đẩy cửa,
khí lạnh theo cửa mở tiến vào.
“A! Hảo lạnh! Mau đóng cửa, mau đóng cửa!” Mỗ cái sợ lãnh nữ
nhân hét rầm lêm.
Tiếng thét chói tai của nàng vang lên,“Binh –” một tiếng cửa
nhanh chóng bị đóng lại. A Kim bước nhanh lên phía trước nói:“A Nhã!”
Tô Lệ Nhã vừa thấy ấm lô sống liền bổ nhào tới, đem tay
chính mình lạnh như băng sáp nhập vào trong lòng hắn sưởi ấm, nức nở nói:“A
Kim, chàng rốt cục đã trở lại.” Ưm, thật ấm áp nha! Vẫn là nhiệt độ thân thể
người là thoải mái nhất. Bàn tay mềm không tự giác sờ soạng nhiều hơn mấy cái,
không biết động tác như vậy là mê hoặc người cỡ nào.
A Kim hơi thở bắt đầu không ổn,