Snack's 1967
Phi Tử Của Vương Gia Ngốc

Phi Tử Của Vương Gia Ngốc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326744

Bình chọn: 10.00/10/674 lượt.

thế.

Càng nghĩ càng cảm thấy chính mình miễn phí vì hắn làm Tô Lệ

Nhã không thẹn mà ngẩng đầu, vốn tính nói ra muốn Trình Lân cũng lấy ra chút tiền,

lại thấy vẻ mặt tràn ngập khó có thể tin tái trên gương mặt tái nhợt, ý thức được

ở cổ đại một ngay cả khái niệm quảng cáo đều không có, không thể đối Trình Lân

thấp giọng hỏi:“Uy, Trình Lân, ngươi rốt cuộc là có đáp ứng hay không a?”

Trình Lân rốt cục theo khiếp sợ khôi phục lại, nhưng mở miệng cũng không phải

đáp ứng, mà là tiếng cười càn gỡ.

“Ha ha ha –” Tiếng cười to như vậy quanh quẩn trong thư

phòng. Tiểu Nhã, thật sự là rất thú vị. Hắn tin tưởng trên đời này sẽ không tìm

thấy người thú vị thứ hai như vậy.

Tô Lệ Nhã sắc mặt theo tiếng cười càng ngày càng đen, càng

ngày càng khó coi. Rốt cục, nàng chịu không nổi tiếng cười này rõ ràng là chế

nhạo nàng, giận dữ xoay người rời đi.

Trình Lân thế này mới chú ý tới tiếng cười của mình chọc giận

đến người trong lòng, bước nhanh đi về phía trước, ngăn trở đường đi của nàng,

xin lỗi nói:“Ta vừa rồi thật sự không phải cố ý cười ngươi.”

“Hừ!” Tô Lệ Nhã quay đầu, không muốn đối mặt với gương mặt

không có chút xin lỗi.

Trình Lân lần này thông minh, bắt lấy trọng điểm nói:“Ta

nguyện ý ra một ngàn lượng bạc mua gạo nấu cháo.”

“Thật sự?!” Tô Lệ Nhã hứng phấn bắt lấy vạt áo của hắn, ngửa

đầu nhìn hắn nói.

Khoảng cách của hai người bỗng nhiên ngắn lại , làm Trình

Lân có thể ngửi thấy được hương thơm thản nhiên tỏa ra từ mái tóc của nàng. Cảm

thụ được hơi thở của nàng, tim bởi vậy mà nhảy lên loạn nhịp. Hắn si mê nhìn

gương mặt bởi vì hưng phấn mà đỏ lên , nhẹ giọng đáp:“Ân.”

“Cám ơn ngươi.” Kích động làm Tô Lệ Nhã xúc động phác tiến

lên dùng sức ôm lấy hắn.

Trình Lân bởi vì xúc cảm mềm mại trong lòng mà toàn thân cứng

ngắc một chỗ.

Tô Lệ Nhã vì hưng phấn không rảnh chú ý tới hắn bất đồng, chỉ

liên thanh nói lời cảm tạ, rồi sau đó xoay người bước nhanh rời đi. Bởi vì nàng

còn có rất nhiều chuyện cần xử lý.

Trình Lân si ngốc nhìn thân ảnh Tô Lệ Nhã rời đi , thật sự rất

muốn theo sau, một lần nữa hung hăng đem nàng hãm vào trong ngực, nhưng lý trí

không cho phép hắn bước ra. Hắn tinh tường biết, hiện tại Tiểu Nhã là không có

khả năng nhận tình cảm của hắn, cúi đầu nhìn trong ngực nơi nàng mới dựa vào,

tình cảm trong lòng lại cuồn cuộn. Hắn nắm chặt quyền, thầm nghĩ: Phải cho Tiểu

Nhã một ít thời gian, chờ nàng có thể chân chính nhận tình cảm của hắn, hắn nhất

định sẽ đem tình yêu trong lòng nhất nhất hướng nàng nói hết.

Ngày hôm sau, ở Trình phủ các y nhân nấu cháo vì chủ, hậu viện

khách vân tửu lâu nấu cháo vì cứu tế bắt đầu. Nạn dân rất nhanh chạy đến hai địa

phương chật kín.

Tô Lệ Nhã đứng trước cửa Trình phủ, nhìn đội ngũ sắp xếp chỉnh

tề , trong tay cầm dụng cụ bất đồng, mặt mang biểu tình đói khát. xếp hàng hơn

phân nửa đều là đứa nhỏ, rốt cục sau khi được phân cháo, trên mặt dào dạt vui mừng

cùng hạnh phúc, cũng rất nhanh hướng cha mẹ vô lực ngồi một bên dưới đất đi đến,

rồi sau đó người một nhà mắt mang cảm ơn hướng bọn họ gật gật đầu, đồ ăn được

chia sẻ cho mọi người. Đương nhiên, cũng có đứa nhỏ cha mẹ đều đã mất, chỉ ngồi

ở một bên uống cháo, một bên ngẩng đầu hâm mộ nhìn một nhà viên mãn.

Nhìn một màn này, Tô Lệ Nhã chỉ cảm thấy trước mắt một mảnh

mơ hồ: Nàng cũng đã từng mang ánh mắt hâm mộ như thế, nhìn gia đình người khác

ăn bữa cơm hạnh phúc. Xúc động làm nàng quay đầu nhìn Trình Lân, nói:“Trình

Lân, các ngươi Trình gia không phải hàng năm đều đã chiêu mộ chút y đồ sao? Năm

nay có thể hay không chiêu mộ nhiều chút?”

Từ đầu vẫn làm bạn ở bên người nàng Trình Lân trịnh trọng gật

đầu nói:“Ân, ta đáp ứng ngươi, sẽ tận khả năng chiêu mộ thêm y đồ, làm cho những

cô nhi này tìm được nơi ở.”

“Cám ơn.” Tô Lệ Nhã một lần nữa quay đầu lại, nức nở nói.

Nàng cảm giác trong lòng có cái gì đó đang bị đánh sâu vào. Nàng bỗng nhiên thực

hy vọng chính mình có thể có đủ năng lực giúp những đứa nhỏ đáng thương này.

Hai người đều không có chú ý tới, một bên đang có một thân ảnh,

đem tình huống hết thảy đều thu vào đáy mắt.



Phía nam ban đêm vào mùa hạ tương đối oi bức, chỗ phương bắc

Viêm Đô hạ đêm cũng có vẻ mát mẻ nhiều lắm. Gió đêm chậm rãi thông qua khe hở cửa

sổ tiến vào trong thư phòng Long Hạo Thừa, vì toàn bộ phòng mang theo mát mẻ.

Gió đêm nhẹ nhàng mà gợi lên trong tay hắn trang giấy, rồi sau đó nhẹ nhàng mà

phất qua vẻ mặt nhu tình trên gương mặt tuấn mỹ. Rốt cục, Long Hạo Thừa buông

phong thư Lâm Tư gửi đến báo cáo tin tức gần đây. Trước mắt, Lâm Tư đang ở phú

huyện, bí mật che chở A Nhã. Đồng thời đã tìm được cơ hội tiếp cận nàng. phong

thư này miêu tả những chuyện mấy ngày nay nàng theo dõi A Nhã đã nhìn thấy. A

Nhã của hắn thật sự thiện lương, thiện lương đến có thể lấy tất cả số tiền mình

có được tiếp tế cho nạn dân. Nếu như nàng muốn giúp người, hắn sẽ không tiếc hết

thảy giúp nàng đạt thành nguyện vọng. Đến lúc đó, Trình Lân kia dường như cùng

A Nhã càng ngày càng thân thiết. Hắn phải ngăn cản nam nhân không an phận với A

Nhã tiếp tục