XtGem Forum catalog
Phò Mã Gian Manh

Phò Mã Gian Manh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325135

Bình chọn: 9.5.00/10/513 lượt.

đến

nâng thế tử Công Tôn Cẩm dậy. Thế tử chỉ cảm thấy mũi nóng lên, sờ sờ

một chút, liền đổ máu ồ ồ. Thế tử Công Tôn Cẩm thở gấp, giận dữ hét:

"Mau đi tìm cho ta! Cho dù phải đào sâu ba thước, cũng phải tìm ra ba

nam ba nữ kia. Nữ trước cưỡng bức sau giết, nam giết rồi lại giết! Đi

nói cho cha ta, ta muốn giết bọn hắn...."

Giết bọn hắn...

Giết bọn hắn...

Giết...

Một vị công tử nào đó trộm hương thất bại, bị đánh đến thê thảm, phẫn nộ gào to, vang đến tận mây xanh...

Hung hăng như con gà con!

Công Tôn thế tử trở lại vương phủ, lập tức phái ra đội ngũ 'tinh nhuệ'

nhất, bắt đầu đi lục soát. Đội ngũ này đúng là không phụ sự kỳ vọng của

hắn, chỉ trong vòng một nén nhang ngắn ngủi, liền dò xét rõ ràng mục

tiêu, trở về bẩm báo.

"Tìm được chưa? Vậy còn chờ gì nữa? Dám ở dưới chân thiên tử, đánh biểu

ca của thiên tử, thật sự là đám người không biết sống chết. Đi, kêu cha

ta xuất đội quân tinh nhuệ trấn thủ kinh thành, bắt người về cho ta, bản thế tử muốn tự mình dạy dỗ bọn hắn!"

"Thế tử, chỉ sợ..Không tốt lắm." Thủ hạ tinh nhuệ uyển chuyển khuyên nhủ.

"Sao lại không tốt? Ta bảo được là được! Ngươi không đi, bản thế tử sai

người khác đi! Ngươi, tìm ra chỗ nào?" Mỗ thế tử hung tợn nói. Thù này

không báo, không phải là quân tử.

Thủ hạ suy đi tính lại, khó khăn nói ra: "Đào Hoa Hương Trạch."

"...."

Mỗ thế tử ngồi phịch xuống ghế, sững người.

Trên dưới Tiêu quốc, ai mà không biết, Đào Hoa Hương Trạch là chỗ ở của

Nhiếp chính vương trưởng công chúa Tiêu Trì Nam ...Hắn nhớ lại mấy vị mỹ nhân yểu điệu kia...Không cảm thấy được vị nào, chính là người trong

truyền thuyết giết người không chớp mắt, tâm cơ thâm trầm, tâm ngoan thủ lạt, quái vật mặt lạnh…

Trời diệt ta sao....

.....

Ba nam ba nữ lần lượt về phủ của mình.

Chu Phú vừa vào phòng, liền nắm lấy cổ tay Trì Nam nhìn trái nhìn phải,

tức giận nói: "Vừa rồi vẫn nên đánh hắn thêm vài cái, trên cổ tay đã lưu lại vết rồi."

Trì Nam nhìn vẻ mặt lo lắng của Chu Phú, khẽ mỉm cười, dưới câu hỏi 'đau không, đau không' của Chu Phú, nàng bất đắc dĩ lắc đầu. Tuy vậy, Chu

Phú vẫn không tin, cố chấp muốn xoa rượu thuốc cho nàng. Trì Nam không

nhịn được hơi nhíu mày, nàng sợ nhất chính là mùi rượu thuốc gay mũi.

"Rượu thuốc thì thôi đi, vừa rồi bị chạm qua chỗ này, ta cảm thấy rất

chán ghét, tướng công hôn một chút đi." Trì Nam luôn có cách đối phó với sự cố chấp của hắn. 'Lấy nhu chế cương', không bao giờ là không hiệu

quả.

Chu Phú nhìn vẻ mặt nũng nịu của thê tử, liền biết được nàng cố ý nói

như thế. Nhưng nếu nương tử đã yêu cầu, vậy hắn là tướng công, há có thể phụ lòng sao? Hắn lập tức hôn vài cái lên cổ tay Trì Nam, còn phát ra

tiếng ‘chụt chụt’, làm cho Trì Nam ngứa ngáy, không ngừng tránh né.

"Còn chỗ nào bị chạm qua không? Ta đều hôn hết." Hiếm khi Chu Phú nghịch ngợm như vậy, giống như oai phong lẫm liệt thực hiện lời nói của Trì

Nam.

Trì Nam thấy hắn như thế, liền kéo đai lưng của hắn, đi về phía giường,

mắt đẹp mị hoặc, nói: " Còn có rất nhiều chỗ, tướng công đều phải hôn

hết nha..."

Trái tim Chu Phú ngứa ngáy đến khó nhịn, không đợi nàng tiếp tục quyến

rũ, dứt khoát bế nàng lên, bước nhanh đến bên giường, đặt nàng nằm dưới

thân, hóa thân thành sắc lang, vừa hôn vừa nói:

"Đều hôn hết, nhất định hôn hết."

Đôi môi Chu Phú dọc theo vành tai của Trì Nam lướt xuống, vội vàng cởi vạt áo của Trì Nam:

"Ta biết, còn chỗ này, chỗ này, chỗ này nữa, đúng không?"

Hắn chỉ vào cổ Trì Nam, từ cổ hôn dọc xuống, đi tới chỗ da thịt non mềm

trước ngực, cuối cùng mới kéo yếm lụa ra, chôn đầu vào khe ngực mỹ lệ.

Trì Nam bị hắn hôn đến không ngừng thở dốc, hai chân bất giác tách ra.

Chu Phú lập tức kéo váy nàng xuống, kéo ra tiết khố, bắt đầu giở trò,

công thành đoạt đất.

Một tay xoa nắn vật mềm mại trước ngực thê tử, tay kia liền thâm nhập

vào chốn đào nguyên. Trì Nam phối hợp rên rỉ, thở dốc, hơi cong eo nhỏ

mềm mại không xương lên, cánh môi lúc đóng lúc mở giống như đang đòi hỏi Chu Phú thêm nữa.

Không kịp đợi Chu Phú lên ngựa, Trì Nam lập tức tự mình động thủ, vội

kéo tiết khố của Chu Phú xuống. Hiếm khi thấy thê tử nhiệt tình như vậy, Chu Phú sao có thể bỏ qua. Rút hai tay từ trên người nàng về, trong

tiếng rên bất mãn của nương tử, Chu Phú cởi hết quần áo, đặt hai chân

thê tử lên bả vai mình, vác thương ra trận, trực tiếp phá Hoàng Long.

Chiếc giường phát ra âm thanh két..két.., lắc lư dữ dội.

Tiếng thở dốc quẩn quanh, làm cho không khí thêm nóng lên, một màn xuân

sắc cứ như thế mà tiếp diễn. Mà giờ khắc này, cảnh xuân càng thêm ái

muội, càng thêm khoa trương.

(1)Lai giả bất thiện: người đến không phải kẻ tốt.

(2)Cuồng đồ: kẻ ngông cuồng, xằng bậy Editor: Ốc Vui Vẻ

Beta: LimCa

Trong dạ yến rằm tháng bảy, Chu Phú và vài vị phò mã khác đều được mời

vào cung, mấy vị công chúa và phò mã ở chung một phòng, không khí rất

hài hòa.

Nhị công chúa Thanh Dao có bài học kinh nghiệm từ trước, vì an toàn của

bản thân, đã tự động rời xa Chu Phú. Dù sao bị nhấn đầu vào trong giếng

là một trải nghiệm đáng sợ, đời này nàng ta cũng