
“Sao tôi phải vì ông chịu một bạt tay
kia? Nghiệp chướng phong lưu là của ông, Tại sao lại là tôi xui xẻo?
Tiện phôi! Cho ông chết! Cho ông chết……” Thật sự nuốt không trôi, lại
tống thêm hai đạp!
“Là lỗi của tiêu nhân! Nam nhân bà, bà đại nhân đại lượng, xuống chân lưu tình a……” Ô…… Còn tiếp tục như vậy sẽ chết người!
Trong nhà trọ nhỏ, chính là đang trình diễn tiết mục bạo lực, mà Thiệu Doãn Cương một đường bị đuổi giết trốn đông trốn tây, ngoài
miệng lại cầu xin tha thứ, vẫn không tiêu được lửa giận của cô nữ bạo
lực nào đó, hơn nữa còn thường bất thình lình bị đấm hai quyền, bị đá
hai cước, đau đến hắn kêu ai ai, lại hoàn toàn không dám chống cự, dù
sao cũng là hắn đuối lý a!
“Lưu tình? Lưu cái đầu ông! Sao ông không kêu cô ta lưu tình
a?” Chỉ lên gương mặt sưng đỏ của mình, cơn tức của Đỗ Lan lên tới đỉnh
điểm, một cước đá tiện phôi nào đó văng lên sô pha.
Bụng bị đá mạnh, đau đến cơ hồ không đứng dậy được, Thiệu
Doãn Cương giả chết ngồi phịch trên sô pha. “Nam nhân bà, ngàn sai vạn
sai đều là tôi sai, bà làm ơn nể tình hôm nay là sinh nhật tôi, tha tôi
một mạng nhỏ phụng dưỡng anh cả đi!” Nếu ở trên không có cha mẹ tám mươi tuổi, ít nhất cũng có một anh cả hoạt động bất tiện có thể đem ra xin
thương tình.
“Nếu hôm nay không phải sinh nhật ông, ông cho là bây giờ ông còn có thể ngồi đây than thở sao? Sớm đá ông đến a tì địa ngục ăn tối
rồi!” Khinh thường cười lạnh, tự ngồi xuống sô pha riêng, Đỗ Lan hận lại đá một cái vào bắp chân hắn.
“Oa –” Kêu thảm thiết một tiếng, hắn nào dám ý kiến, chỉ có thể mặc người dắt mũi.
“Tiện bại hoại, ông xem, bây giờ thì hay rồi! Ngày mai trang
đầu báo lá cải giải trí chắc chắn là vụ này.” Đỗ Lan biết trước, lo lắng nhất là mặt mình sẽ giống như trên lệnh truy nã, phô bày nhan nhãn trên các tạp chí, đến lúc đó đi trên đường cũng bị chỉ trỏ, thật đáng xấu hổ a!
Thiệu Doãn Cương nghe vậy cũng chỉ có thể giả ngu nở nụ cười, dù sao hắn cũng không thể thần thông quản đại đến mức quản được tin tức trên các tạp chí. Lại nói, hắn có dự cảm, Lâm Tư Nguyệt kia sẽ nhân tin tức này, đem phóng đại thành sự kiện ồn ào huyên náo.
Mẹ nó! Hai má thật sự cay nóng đáng sợ, từng đợt đau đớn tê
dại, thực khiến người ta nuốt không trôi! Đỗ Lan che hai má sưng đỏ,
trong lòng nguyền rủa một trận.
Xem bộ dạng chật vật của cô, Thiệu Doãn Cương thật sự áy náy, tự động đến tủ lạnh tìm nước đá, sau đó lấy khăn mặt bao lại, quỳ gối
trước mặt giúp cô chườm lạnh.
“A…… Nhẹ chút!” Nhe răng trợn mắt kêu đau, cô tức giận trừng mắt một cái mới để hắn làm.
Nhìn sưng hai má sưng đỏ như bánh bao, thậm chí còn bị móng
tay quào mấy đường, thấm ra tơ máu, không biết tại sao, trong lòng Thiệu Doãn Cương căng thẳng.
“Hình như có chút nghiêm trọng.” Lời nói thận trọng ngay cả hắn cũng không phát hiện.
“Không nghiêm trọng tôi sẽ đau đến vậy sao?” Một miệng lời thô tục thiếu chút nữa lại phun ra.
“Tôi đi mua thuốc giúp bà bôi……” Vốn định đứng dậy, đột nhiên nghĩ đến cái gì, lại ngồi xổm xuống trước mặt cô. “Bà có muốn ăn cái
gì……”
“Chờ một chút! Vừa rồi không ăn được mấy miếng, mua chút……” Đói bụng vội vàng nhổm dậy gọi hắn.
Chỉ có thể nói hai người thật sự rất ăn ý, một bên muốn khom
xuống, một bên muốn đứng lên, lập tức gương mặt hai người chạm vào nhau, góc độ chuẩn không cần chỉnh, môi mỏng đang hé mở nói chuyện của hai
bên vừa vặn chạm vào đối phương.
Mắt đối mắt, mũi đối mũi, môi đối môi, hai người vì kinh ngạc mà hóa đá tại chỗ……
“Oa –”
“A –”
Trong nháy mắt sấm vang chớp giật, không biết là ai phản ứng
trước, hai tiếng hét chói tai cơ hồ là đồng thời vang lên, tiếp theo có
người vì kinh hoảng mà đụng vào phía sau, đem bản thân cùng sô pha ngã
lăn ra đất; mà có người sợ tới mức lui về sau mấy bước, thiếu chút nữa
bị bàn trà ngáng bật ngửa.
“Ông, ông, ông ăn đậu hủ của tôi?” Chật vật đứng lên, Đỗ Lan
kêu to chỉ trích, mặt đỏ muốn đốt lửa được, cũng không biết là vì bị
ngã, hay là vì ngượng ngùng mà hồng lên?
“Tôi?” Vô tội chỉ chính mình, Thiệu Doãn Cương chung quy vẫn
là cao thủ thưởng hoa, ngoại trừ lúc đầu hơi khiếp sợ, bối rối, rất
nhanh đã khôi phục bình tĩnh, vì chính mình kêu oan. “Nam nhân bà, đó là ngoài ý muốn!”
Mắt thấy hắn trấn tĩnh như thế, Đỗ Lan lúc này mới chậm rãi
hít sâu mấy cái, bình ổn lại cảm xúc, đồng thời cũng đem tình huống vừa
rồi suy xét lại một lần, không thể không thừa nhận là hắn đúng.
“Tiện bại hoại, ông nói đúng! Đó là ngoài ý muốn!” Gật đầu
đồng ý, giả bộ trấn định. “Chúng ta coi như không có chuyện vừa rồi! Ông đi mua đồ, tôi đi đánh răng.” Trực tiếp đi tới phòng tắm.
Đánh răng? Nam nhân bà đánh răng làm chi? Còn chưa có lên giường ngủ, hơn nữa một chút còn ăn, làm vậy không phải thừa sao?
Nghi ngờ nheo lại mắt, Thiệu Doãn Cương bay nhanh tới túm cổ
cô, cực kì nguy hiểm cười hỏi: “Cảm phiền giải thích một chút, bà bây
giờ đánh răng là có ý gì?” Tốt nhất là không phải như hắn nghĩ, hừ hừ!
Đỗ Lan trong đầu tràn ngập vấn đề vệ sinh, không cảm thấy
được nguy hiểm đang vây quanh, giãy dụa muốn hắn buông tay, còn không
biế