XtGem Forum catalog
Phu Quân Là Thái Giám Tổng Quản

Phu Quân Là Thái Giám Tổng Quản

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326291

Bình chọn: 7.5.00/10/629 lượt.

” Thích Vi còn chưa nói xong, thì có nam tử bộ

dáng giống người hầu vội vàng chạy về phía này, đến thích vi trước mặt, còn

chưa kịp thở nói: “Tiểu thư, mau mau, lão gia đã xảy ra chuyện.”

Thích

vi vừa nghe xong lập tức hỏi: “Cha ta, cha ta sao rồi?”

Người hạ nhân thở phì phò nói không ra lời, Thích vi

cầm hoa mai tô trong tay đưa cho Cầu Mộ

Quân, nói: “Mộ Quân tỷ tỷ, muội đi trước.” Nói xong cùng hạ nhân chạy về Thích

phủ.

“Vi Vi,

muội cẩn thận. Cầu Mộ Quân ở sau lưng nàng hô.

Nhìn bộ

dạng sốt ruột của nàng, nàng đột nhiên nhớ tới bản

thân mình.

Ngày

đó, nhìn thấy thi thể muội muội, nhìn phụ thân trọng thương, cho tới bây giờ

mỗi khi nhớ tới cảnh tượng khi đó mồ hôi lạnh vẫn chảy ròng ròng.

Lúc

này, nàng nhưng lại hi vọng Thích Tĩnh có thể bình an. Dù hắn từng hãm hại cả

nhà Cố gia tịch thu tài sản giết kẻ phạm tội, dù hắn còn có khả năng là kẻ đã

giết Tư Huyên, hại cha, dù ngày hôm qua hắn còn định trừ khử Đoàn Chính Trung.

Nếu

không cần tranh đấu thì tốt rồi, mọi người đều bình an, thân nhân mọi người đều

bình an thì tốt rồi.

Hít sâu

một hơi, nàng cầm hai bao hoa mai tô to trở về.

Nghe

nói Đoàn Chính Trung đã trở về, ở thư phòng, nàng cũng ôm hoa mai tô tới thư

phòng.

Hoa mai

tô ngon như vậy, hắn nhất định sẽ thích. Có lẽ, nàng có thể làm theo cách của

Thích Vi. Nhân cơ hội lấy chút bạc của hắn!

Đẩy cửa đi vào, hắn đang đứng ở bên cửa sổ nhìn ra bên

ngoài. Cầu Mộ Quân cười đi đến bên người hắn, đem miếng hoa mai tô đưa đến bên

miệng hắn. Hắn không há miệng, mà cầm lấy hoa mai tô. “Hoa mai tô......” Hắn

nhìn tô đường trên tay, thanh âm cực nhẹ thật chậm.

“Thì ra các ngươi đều biết, mỗi mình ta không biết!

Xem ra hoa mai tô này ở kinh thành cũng rất nổi tiếng.”

“Chúng ta?” Đoàn Chính Trung hỏi:“Còn có ai?“

Cầu Mộ Quân nói: “Thích Vi , đây là muội ấy mua, muội

ấy nói đây là điểm tâm nổi danh nhất Thiếu Dương!”

“Thích Vi? Hôm nay nàng đi ra ngoài là gặp nàng ta?”

Hắn hỏi.

“Không phải , ta...... à, đúng vậy, có chút nhớ nàng,

liền đi gặp một chút, hoa mai tô này ta cũng đã nếm thử, thấy rất ngon, chàng

cảm thấy sao?“

“A, hôm nay ta mang về rất nhiều, chàng thử xem

--” Nàng đặt hai bao lớn lên bàn, sau đó hình như lại đột nhiên nhớ tới cái gì

ôm về trong lòng, cười nói: “Chàng ăn thử đi, xem thế nào?”

Hắn để hoa mai tô vào trong miệng, cắn một miếng, hồi

lâu mới thản nhiên cười,nói : “Quả thật là hương vị hoa mai tô Thiếu Dương.”

“Vậy chàng thấy ngon sao ?” Nàng vui vẻ hỏi.

Hắn gật gật đầu.

“Nếu ngon, còn muốn ăn nữa đúng không ?“Nàng vui vẻ

lại chờ mong hỏi.

Hắn nhìn nàng xong nói: “Đúng.”

“Hắc, ta không cho chàng ăn, muốn ăn thì mua lại!”

Nàng đắc ý nói. Đoàn Chính Trung cười nói: “Nàng toàn làm những chuyện ngốc

nghếch”

“Ta ngốc, ta ngốc chỗ nào?” Cầu Mộ Quân không vui nói.

Hắn nói:“Nàng không biết là nàng dụ hoặc hơn tô đường

này sao?”

Cầu Mộ Quân thất thần, còn chưa hiểu được ý của hắn,

đã thấy hắn đóng cửa sổ lại, ngồi xuống trước thư án. “Lại đây.’’ hắn nói với

nàng.

Nàng ôm chặt hoa mai tô trong lòng, đi về phía trước

vài bước.

Hắn nói: “Bây giờ làm một lần, ba mươi lượng.”

Nàng vốn đang thất thần bây giờ đã hiểu, mặt nhất thời

đỏ lên.

“Vụ làm ăn này có nhận không?” Hắn lại hỏi.

Nàng cúi đầu, không biết trả lời như thế nào.

Ba mươi lượng...... Lại thêm bốn mươi tám lượng trên

người nàng, là có bảy mươi tám lượng, không mua được cái gì quý giá nhưng cũng

đủ dùng một khoảng thời gian dài, ít nhất là sẽ không xuất hiện chuyện dọa

người giống như lần trước.

Nhưng...... Nàng làm vậy không phải bán thân sao?

Chuyện dọa người như vậy.

Có được tính không? Bán cho hắn xem như bán thân sao?

Nàng còn do dự, hắn nói:“Nếu không làm thì thôi, hơn

nữa ta còn muốn nói cho nàng, ta sẽ không bỏ tiền mua hoa mai tô kia.”

Nàng nói: “Vậy bốn mươi lượng.”

Hắn cười, gật đầu nói: “Thành giao. Lại đây đi.”

Nàng buông hai bao hoa mai tô, đi tới bên cạnh hắn.

Hắn ôm nàng vào lòng, nhấc váy của nàng lên, cởi quần

bên trong của nàng xuống, sau đó ôm nàng ngồi trên đùi hắn, quay mặt nhìn hắn.

“Đến, mỹ nhân, khiến gia vui vẻ, gia có tiền.” Hắn cười nói.

“Chàng...... chàng còn cười ta, ta sẽ đi!’’ , nàng cúi

đầu nói.

“Sao có chuyện đổi ý, nói mà không giữ lời." Hắn

kéo vạt áo của nàng ra, vùi đầu vào ngực nàng.

“Ưm.....” Gần như ngay lập tức cả người nàng mềm nhũn,

hai tay bám lấy đầu vai hắn. Hắn vốn là hút hai đỉnh vú nàng, lại đột nhiên

dùng răng nanh nhẹ nhàng cắm làm cho nàng nhịn không được rên nhẹ một tiếng.

“Đừng, đừng như vậy......“

Hắn nhẹ nhàng cười, càng dùng sức, gần như thô lỗ hút,

bắt đầu khẽ cắn.

Nàng nắm chặt bờ vai hắn, cảm giác dưới thân bắt đầu

có chất lỏng ồ ồ chảy ra bên ngoài, sau đó liền chạm vào vật nóng rực giữa hai

chân hắn. Hắn cố ý nâng thắt lưng của nàng, ôm chặt nàng vào trong lòng, làm cho

gắng gượng nóng rực của hắn cọ qua cọ lại giữa hai chân nàng, khiến nàng liên

tục phát run. Cảm giác, vật nóng rực kia, dường như đã muốn cách quần áo tiến

vào thân thể của nàng.

Hắn buông bộ ngực sữa thơm ngát của n