The Soda Pop
Phượng Hoàng Trù

Phượng Hoàng Trù

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321535

Bình chọn: 9.5.00/10/153 lượt.

h phải coi nàng như rắn rết vậy hả? Nàng tự hỏi chưa bao giờ làm

tổn thương hắn, ngược lại, vì muốn gây ấn tượng tốt với hắn, nàng vốn là thiên

kim tiểu thư được người người hầu hạ, nay lại đi hầu hạ hắn.

Khi hắn sinh bệnh, vì hắn

mà đun thuốc giúp hắn uống; Vì bồi bổ khí lực cho hắn, chủ động bỏ hết thời

gian chơi đùa, ở bên cạnh giúp hắn luyện công; Biết hắn là con vịt cạn, còn

nghĩ đủ mọi cách giúp hắn học bơi, mà những việc làm tận tâm hết sức của nàng

đối với hắn, cho dù không nói lời cảm ơn đã đành, đằng này cứ hễ mở miệng liền

gọi nàng là Tiểu ma nữ.

Hắn thật sự thực làm

người ta tức giận, nhưng mà nàng lại thích hắn.

Đổi cánh tay chống cằm,

Kì Siếp Siếp không ngừng mà suy tư xem rốt cuộc nên làm như thế nào, mới có

được tình yêu của Đỗ Kình.

Ngay sau đó, đôi mắt tựa

tinh linh hoạt bát vui vẻ của nàng đột nhiên sáng ngời, nàng nghĩ đến một biện

pháp đẹp cả đôi đường. Biện pháp này không chỉ có thể làm cho hắn chủ động trở

lại bên người nàng, còn có thể giúp Cố Hồng Yến mới gặp mặt một lần, nhưng

khiến nàng có ấn tượng vô cùng tốt thoát ly nguy hiểm.

Ha ha, nàng thật sự thông

minh, có thể nghĩ ra biện pháp tốt như vậy!

Vừa có biện pháp giải

quyết, nàng nhất thời cảm thấy đói bụng, cầm lấy chiếc đũa ăn được hai miếng,

thì nhíu nhíu mày, trong đầu quyết định trên đường đi sẽ kiếm ăn luôn, cũng có

thể thuận tiện chuẩn bị một chút vật phẩm nàng cần.

Nghĩ xong, nàng đi ra cửa

phòng, lập tức lên đường.

+++

Sau khi lượn một vòng

trên đường, rượu uống đủ cơm ăn no, mua hết thảy những vật phẩm cần thiết, Kì

Siếp Siếp liền chui vào trong phòng, không cho phép bất luận kẻ nào quấy rầy.

Nàng cẩn thận từng li

từng tí một tạo ra tác phẩm trên mặt mình, lại thay nam trang vừa mới mua, nàng

nhìn chính mình trong gương, rồi so với bức họa Cố Hồng Yến trên lệnh truy nã,

vừa lòng nhếch môi cười.

Không nghĩ tới lúc trước

nàng học chơi học bời thuật dịch dung ở chỗ cữu cữu của mình, giờ liền có chỗ

dùng đến, nhìn nàng hiện tại, quả thực giống bức họa Cố Hồng Yến như đúc, nếu

cữu cữu nhìn thấy nàng lúc này, chỉ sợ cũng chỉ có thể tán thưởng nàng rằng trò

giỏi hơn thầy rồi đó!

Đắc ý cười, nàng kiểm tra kĩ một lần nữa xem giả dạng

có gì sơ hở không, tập trung lắng nghe, xác định bốn phía không có động tĩnh,

nàng cầm lấy tay nải tùy thân nhảy ra cửa sổ, nháy mắt biến mất ở trong đêm

đen.

Từ sau khi Kì Siếp Siếp

mặc nam trang dịch dung thành Cố Hồng Yến xuất hiện tại cửa quán trọ, tiếng thì

thầm to nhỏ bên trong quán trọ liền bắt đầu vang lên và chưa từng ngừng lại.

Nàng lạnh lùng nhếch môi,

không thèm nhìn cảnh mọi người đang châu đầu ghé tai nghị luận, đi thẳng vào

tìm một bàn trống ngồi xuống, gọi một lúc bốn món rồi chậm rãi ăn.

Đương nhiên, lỗ tai của

nàng từ lúc tiến vào quán trọ, đã vểnh lên rất cao, tập trung yên lặng lắng

nghe động tĩnh xung quanh.

“Ngươi nói hắn có giống

không?”

“Quả thực chính là hắn!”

“Nhưng hắn sẽ ngốc như

vậy sao? Phố lớn ngõ nhỏ đều dán bức họa truy nã hắn, hắn không những không

chạy, còn đến quán trọ để ăn cơm?”

“Có lẽ chỉ là người giống

người thôi, huống hồ nhìn bộ dáng hắn yếu đuối thế kia, ngay việc trói gà còn

không chặt, làm sao có thể là tội phạm giết người cơ chứ?”

“Nhưng ngươi không thấy

trên người hắn mang theo thanh kiếm sao? Nếu là người bình thường thì tại sao

lại phải mang kiếm bên người?”

“Nhưng mà, thật sự không

giống nha.”

“Ngươi chưa từng nghe qua

câu nói, nhìn người không thể chỉ nhìn tướng mạo sao?”

“Nói vậy cũng đúng.”

Những lời này vừa dứt,

ngoài cửa đột nhiên vang lên vài tiếng ngựa hí vang, chỉ chốc lát sau, một đám

bộ khoái đeo đao từ cửa chính vọt vào quán trọ, không thèm phân trần liền đứng

vây quanh Kì Siếp Siếp. Khách quan khác vừa thấy thế, lập tức lắc mình trốn ra

chỗ nào xa xa xem biểu diễn.

“Ngươi, ngẩng đầu lên!”

Một gã bộ khoái đi đến trước mặt nàng quát.

Kì Siếp Siếp không để ý

đến hắn, chậm rãi tiếp tục ăn cơm của nàng.

“Này, ta đang nói với

ngươi, ngươi không nghe sao?”

Chậm rãi nhấm nuốt đồ ăn

trong miệng xuống cổ, lúc này nàng mới mở miệng, nhưng lời nói ra cũng là –“Ta

đang ăn cơm, ngươi không thấy sao?”

Mọi người trong khách

điếm kinh ngạc mà thở dốc vì lời nàng vừa nói, mà vị quan gia đứng trước mặt

nàng chỉ biết trợn mắt há mồm nhìn chằm chằm nàng.

“Tiểu tử, ta khuyên ngươi

ngoan ngoãn buông tay chịu trói, nếu không nghe……”

“Nếu không nghe thì các

ngươi cũng có năng lực bắt ta sao?” Nàng ngẩng đầu, ngạo nghễ nhìn bọn họ.

Không nghĩ tới một tội

phạm bị truy nã chẳng những thấy quan binh không trốn, mà còn dám nói ra những

lời khiêu khích như thế, quả thực là coi thường vương pháp!

“Vương bộ đầu, đừng nhiều

lời với hắn, nhìn dáng vẻ của hắn thì chính là kẻ trên bức họa rồi, chúng ta cứ

bắt hắn về rồi nói sau.” Một danh bộ khác vừa nói vừa cầm đao tiến lên.

“Muốn bắt ta? Chờ các

ngươi luyện công phu cho tốt rồi nói sau nhé!” Kì Siếp Siếp cười nhạt, đột

nhiên vọt người bay ra ngoài cửa.

Không dự đoán được nàng

sẽ có hành động này, bọn bộ khoái ngẩn ngơ, lập