Polly po-cket
Quân Cưới

Quân Cưới

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322335

Bình chọn: 9.00/10/233 lượt.

a anh, muốn cô dâu chú rể hôn một cái.

Triệu Kiến Quốc nhìn thấy gương mặt hồng

hồng của Hàn Mai, lại nhìn ghế dài và chén bị ném trong góc phòng liền

biết là chuyện gì. Xem ra phải dẹp kế hoạch tối nay rồi, anh còn không

biết rõ tửu lượng của vợ sao? Cô chính là người chỉ cần uống một ly rượu trắng cũng có thể ngủ hết cả buổi chiều, haizz, tối nay nhất định là

không vui rồi!

Triệu Kiến Quốc thở dài, kéo mấy người đứng sau lưng Hàn Mai ra, duỗi tay kéo cô.

“A… Người nào nha… Ghét…” Hàn Mai đang chơi vui lại bị người ta kéo về sau, mất hứng la ầm lên.

Mấy người đứng sau thấy là Triệu Kiến Quốc, thức thời đứng gọn sang một

bên, trong phòng chỉ còn lại mấy người đứng phía trước là còn hò hét.

Hàn Mai nhìn xung quanh một lượt, lúc này mới thấy rõ người kéo mình là ai, ngây ngốc cười cười với anh, an tâm thoải mái dựa vào trên người anh,

ngẩng đầu nói với Triệu Kiến Quốc, “Sao bây giờ anh mới đến? Mọi người

chơi được mấy cửa rồi đấy! May mà vẫn còn trò hôn miệng nữa.. nhanh lên

một chút..” Nói xong còn lôi kéo Triệu Kiến Quốc đi lên phía trước.

Có điều Triệu Kiến Quốc không bị cô kéo đi, mà ngược lại chính cô bị Triệu Kiến Quốc ôm vào trong ngực.

“Ngoan! Em uống say rồi, chúng ta về nhà trước đi!” Triệu Kiến Quốc kiên nhẫn nói nhỏ vào tai Hàn Mai.

“Về nhà? Em còn chưa xem hôn môi xong ! Em không về!”

Triệu Kiến nói rất nhỏ, chỉ đủ để một mình Hàn Mai nghe thấy, nhưng Hàn Mai

uống say, không tự chủ liền lên giọng, hai người ở bên này gay gắt,

quyết liệt đã sớm thu hút sự chú ý của mọi người, mọi người thấy Triệu

Kiến Quốc tới, nhất thời liền im lặng.

Triệu Kiến Quốc thấy cả phòng đang nhìn mình và vợ, còn có mấy người bày ra vẻ mặt xem náo nhiệt, thì đen mặt.

Hàn Mai trong mơ màng thấy Triệu Kiến Quốc bày ra vẻ mặt đến chết cũng

không vui mừng, nằm trong ngực anh, vừa giơ tay dùng sức xoa mặt của

anh, vừa nói, “Nói bao nhiêu lần là không nên bày ra vẻ mặt này rồi, về

sau Tiểu Nghị học anh thì sao? Em không muốn con trai giống như ông cụ

non đâu!”

Hàn Mai nói xong còn vố hai cái liên tiếp lên mặt Triệu Kiến Quốc, vì say nên sức lực của cô cũng không lớn nhưng không khí lúc ấy lại yên tĩnh đến quye dị, tiếng vỗ này truyền vào tai mọi người rất

rõ ràng, sau lưng nhất thời truyền đến một hồi hít khí.

Hàn Mai

đâu có chú ý đến điều này, vẫn cười hì hì nói tiếp, “Thật ra em rất

thích dáng vẻ Cá vàng* này của anh, so với…” Nói xong còn cố ý mân mê

môi dưới, bắt trước bộ dạng của Triệu Kiến Quốc bị cô cắn bị thương.

(Vì sao lại là Cá vàng ư? Mọi người để ý mồm của con Cá vàng nhé )

Sau lưng lại truyền đến tiếng hút khí, còn có cả âm thanh nén cười nữa.

Lần này thì Triệu Kiến Quốc nhức đầu, cô gái nhỏ này hôm nay chính là muốn

quăng sạch mặt mũi của anh mà. Suy nghĩ một chút, đừng nói là chính sách dụ dỗ, đến cả khuyên nhủ cũng không có tác dụng nữa là, như thế này còn không biết sẽ gây ra chuyện cười gì nữa. Triệu Kiến Quốc không nói hai

lời, khiêng vợ lên đi ra ngoài.

“A.. Em… Em còn muốn xem bọn họ

hôn môi đấy..” Hàn Mai nằm trên bả vai của Triệu Kiến Quốc, vừa giãy

dụa, vừa nói, lúc đi tới cửa còn đạp một cái, không cẩn thận bay mất một cái giày, lại hét lên, “ Giày.. Giày của em…”

Triệu Kiến Quốc

không thèm nhặt, sau khi ra khỏi cửa, anh liền hung hăng đánh vào mông

Hàn Mai một cái, cắn răng nghiến lợi nói, “Đàng hoàng một chút!” Hàn Mai bị Triệu Kiến Quốc vác lên vai, vừa đi còn vừa nói, “Xem.. Xem hôn môi…”

Triệu Kiến Quốc cũng không biết nên tức hay nên cười nữa, cô gái này đã say

thành như vậy rồi mà vẫn còn đòi xem người ta hôn môi. Anh vỗ thêm một

nữa cái lên mông Hàn Mai, dỗ dành nói, “Được, xem hôn môi, về nhà.. sẽ

cho em xem đủ!”

Hàn Mai bị vỗ mông không biết có phải là đau thật hay không mà cũng an tĩnh được một lúc.

Triệu Kiến Quốc thấy cô gái trên vai rốt cuộc cũng yên tĩnh lại, tưởng rằng Hàn Mai đã ngủ rồi nên vội vàng đi nhanh hơn.

Hàn Mai nằm trên bả vai Triệu Kiến Quốc, theo bước chân của anh mà lúc lên

lúc xuống, chỉ chốc lát đã cảm thấy dạ dày rất khó chịu. Lúc nãy cô cũng không ăn được nhiều, lại uống thêm một ly rượu đế, kết hợp với tiết tấu bước chân của Triệu Kiến Quốc, mọi thứ không ngừng lăn lộn trong dạ

dày. Hàn Mai nhắm mắt lại, cả người treo lủng lẳng, cảm thấy cực kỳ khó

chịu, những thứ trong dạ dày dường như sắp trào ra cổ họng rồi, cô lại

không dám mở miệng nói chuyện, đầu cũng không nâng lên được, mặt mày

quay cuồng, không thể làm gì khác hơn là lôi kéo vạt áo sau lưng của

Triệu Kiến Quốc.

Triệu Kiến Quốc có cảm thấy động tác của vợ,

nhưng anh cho là Hàn Mai lại muốn nháo nữa nên không để ý đến, ngược lại càng bước nhanh hơn.

Ai ngờ mới đi được vài bước, Hàn Mai không nhịn được nữa, nôn hết ra trên lưng của Triệu Kiến Quốc.

Triệu Kiến Quốc chỉ kịp nghe thấy một tiếng “Ọe..” đã cảm thấy từ eo đến đùi

ấm nóng. Mới vừa rồi ngồi ở bàn tiệc, anh cũng uống chút rượu, lại gấp

gáp chạy về nhà cầm sữa bột đưa cho Dương Vân Tú, anh cảm thấy nóng nên

đã cởi áo khoác ngoài ra, trên người chỉ mặt có một cái áo lót thật

mỏng. Lúc này,