XtGem Forum catalog
Quản Gia Công Cứng Nhắc

Quản Gia Công Cứng Nhắc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322264

Bình chọn: 7.00/10/226 lượt.

g đi?

"Đứa ngốc." Hắn cười sờ sờ đầu của cô.

"Anh. . . . . .Anh đây là ý gì?" Thiên Thiên không hiểu hỏi.

"Em cứ nói đi?" Hắn cười hỏi ngược lại.

"Em. . . . . . Em không biết anh tại sao lại cười." Cô vẫn hi vọng lần nữa

nhìn thấy trên mặt hắn xuất hiện nụ cười, nhưng hôm nay cô xem thấy,

cũng không hiểu tại sao hắn cười, là xảy ra chuyện gì khiến cho hắn vui

vẻ?

Cô buồn bả mà nhìn chằm chằm hắn, mới vừa rồi cô khóc đến khó khăn như vậy, hắn không có an ủi coi như xong, còn vẫn cười. . . . . .

"Bởi vì em khiến cho anh buồn cười."

"Có ý gì a?" Nói chuyện không đầu không đuôi , cô cũng không phải là giun đũa trong bụng hắn, làm sao biết hắn nói cái gì?

"Anh giúp em làm bữa ăn tối." Nói xong hắn xoay người rời đi, đi tới phòng

bếp nhỏ, mở tủ lạnh ra, liền nguyên liệu nấu ăn đơn giản, tính toán nấu

một chén mì thập cẩm mỹ vị lại dinh dưỡng .

"Uy!" Thiên Thiên đi theo phía sau hắn, đuổi sát không buông."Anh nói rõ ràng a, không đầu

không đuôi như vậy em đây nghe hiểu thế nào được?"

Trực giác của

cô tốt lắm giống như là một tin tức rất quan trọng, nếu như hôm nay cô

không hỏi ra như thế, về sau cô nhất định sẽ hối hận chết .

Trí

Đạc cao thâm khó lường nhìn cô một cái, mới chậm rãi mở miệng, "Đáp ứng

anh sau này em không vào phòng bếp, anh liền nói cho em biết." Nếu để

cho cô cầm dao lần nữa cùng cái nồi, hắn nhất định sẽ bị cô hù đến phát

bệnh tim.

"Được." Cô cái gì cũng không quản gật đầu đáp ứng.

"Vươn tay ra ." Hắn một ra lệnh, cô một động tác."Hai cái tay."

"Oh." Cô ngoan ngoãn đưa ra hai cái tay.

Trí Đạc nhìn hai tay của cô một cái, khe khẽ thở dài.

Vốn là một đôi tay xinh đẹp như vậy, lại mấy đường dao mà cắt bị thương,

cũng bị dầu sôi nóng đến phỏng, nhìn cô khổ cực như vậy, vậy hắn nhẫn

nại lấy nuốt vào món ăn cô nấu chút khó ăn kia, cũng coi là đối với cô

đền bù lại.

Lôi kéo tay của cô đến trước sô pha ngồi xuống, hắn

lấy hộp cấp cứu ra, cau mày đem băng keo ok tùy tiện dán loạn kéo xuống, lại trừ độc lần nữa, bôi thuốc lại băng bó.

Hắn khó được ôn nhu

như thế đối với cô, Thiên Thiên một lòng bị bưng lấy thật cao, nếu như

đây là một giấc mộng, vậy hãy để cho cô vĩnh viễn cũng không cần tỉnh.

"Anh sẽ chiếu cố em, " hắn đột nhiên ở một khắc yên tĩnh này mà lên tiếng."Cho đến một ngày em đối với anh chán nản."

"Cái gì? !" Thiên Thiên không hiểu nháy mắt mấy cái."Có ý gì?"

"Cần anh giải thích rõ ràng một chút sao?" Nhìn cô nghiêm túc vẻ mặt đáng yêu, hắn cao hứng trêu cợt ý nghĩ của cô.

"Muốn muốn muốn." Cô liên tục không ngừng gật đầu.

"Em hôn anh một chút, anh liền nói cho em biết." Như vậy giải thích đủ hiểu chưa?

Cô bị yêu cầu của hắn dọa cho sợ đến há hốc mồm cứng lưỡi, thật lâu nói

không ra lời, sau đó khuôn mặt nhỏ nhắn của cô phiếm hồng, tay chân

luống cuống là không biết nên làm thế nào cho phải.

"Anh. . . . . . Anh. . . . . ."

"Quyết định của em như thế nào đây?" Hắn buồn cười hỏi.

Thiên Thiên cảm thấy toàn thân bay bổng, giống như giẫm ở trên đám mây tựa như không thành thật.

Nhìn hắn mang theo hình tượng nghiêm túc không phù hợp khuôn mặt tươi cười

má lúm đồng tiền của hắn, trong lòng cô lúc này mới thực tế một chút.

"Em. . . . . ." Cô nhìn hắn, gương mặt muốn nói lại thôi, cuối cùng cô đỏ

mặt, sợ hãi đem dấu môi son mềm mại bên gò má của hắn, bằng phương thức

mập mờ không rõ, biểu đạt tâm ý của nhau.

Loại phương pháp này

cũng là bởi vì cá tính nghiêm túc cho phép của Trí Đạc a! Bất quá, cố

gắng của cô cuối cùng không có uổng phí là được.

Khổ nhục kế —— một chiêu này thật đúng là quá hữu hiệu .

☆ ☆ ☆

Sáng sớm tỉnh lại, Thiên Thiên đã nhìn thấy khuôn mặt cô yêu thích nhất xuất hiện ở trước mặt.

"Nên rời giường." Trí Đạc đứng ở bên giường cô, ôn nhu kêu cô rời giường.

Thiên Thiên nhìn trần nhà một hồi, lại đem con ngươi chuyển tới mặt hắn đang cười, tiếp theo chống lại mắt của hắn.

Cô đột nhiên đỏ mặt dùng chăn đắp đầu."Anh không nên nhìn em nữa!"

"Tại sao?" Hắn buồn cười hỏi.

"Người ta mới vừa rời giường không có đánh răng rửa mặt, ngay cả tóc cũng

không chải, xấu xí chết!" Cô buồn bực ở trong chăn trả lời.

"Anh cảm thấy đáng yêu là được rồi ." Hắn cười vén chăn bông lên, đưa tới cô một hồi thét chói tai.

Cô thét lên nhanh chóng đứng dậy chạy vào trong phòng tắm, "Phanh" một tiếng đóng cửa lại.

Tốt . . . . . Quá xấu hổ a! Cô dựa vào cửa, đỏ mặt thở dốc.

Cô đột nhiên không biết phải đối mặt hắn thế nào, nên nói như thế nào đây? Cô có thể cảm nhận được Trí Đạc đối với cô cẩn thận cùng người trước

kia kém rất nhiều, hắn nhảy vào tình cảm rồi, ngay cả tối ngày hôm qua

ăn chén mì thập cẩm kia, cô cảm thấy ăn vào tâm ý của hắn.

Có thể là nhất thời không có quen đi! Quen hắn đối với cô lãnh mạc, nhưng hôm

nay vừa tỉnh lại, hắn đang ở bên giường cô ôn nhu kêu cô rời giường ăn

điểm tâm, cô nhất thời không có biện pháp thích ứng, cộng thêm nụ cười

của hắn như điện khiến hai chân cô như nhũn ra, cô không thể làm gì khác hơn là rất vô dụng đỏ mặt trốn.

"Em nếu không từ trong phòng tắm ra ngoài sẽ không kịp." Trí Đạc ở ngoài cửa kêu."Em