Quân Môn Sủng Hôn

Quân Môn Sủng Hôn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326955

Bình chọn: 9.00/10/695 lượt.

hát ốm, vội ngăn lại đề tài, “Cha, chừng nào thì cha mới khiến

cho dì Hồng vào nhà chúng ta nha? Muốn mời khách không?”

Con gái

đối với việc ông tái hôn luôn không phản đối, ngược lại rất ủng hộ,

chuyện này đã đưa tới bàn đàm luận, ông cũng không cùng cô quanh co lòng vòng, “Chờ mảnh đất Tây thành kia hoàn thành rồi hãy nói, tổ chức mời

khách cũng không cần, mời mấy người bạn tới ăn bữa cơm là được.”

“Vậy cũng tốt! Chính cha tự quyết định thôi, dù sao con cũng không có ý kiến gì.” Từ ghế salon đứng dậy, cô khoát tay áo, “Con lên lầu trước, cha

cũng nghỉ sớm một chút nha! Ngủ ngon!”

“Ngủ ngon!”

________

Đưa dì Hồng về nơi ở, Dịch Khiêm chậm rãi ngừng xe lại, quay đầu liếc nhìn

người ngồi băng ghế sau qua kính chiếu hậu, nhàn nhạt mở miệng. “Dì

Hồng, về sau nếu có ngày dì không muốn tiếp tục làm việc tại Kim Cung,

dì có thể nói với tôi một tiếng, tôi sẽ kiếm cho dì một phần công việc

nhàn nhã.”

“Boss, ý của người là?” đột nhiên nói đến vấn đề này,

dì Hồng ngẩn người, không hiểu nhìn về phía người đàn ông ngồi ở ghế

tài xế.

“Dì cũng đừng nghĩ nhiều, tôi cũng không có ý gì khác.

Chẳng qua cảm thấy về sau đều là người một nhà, dì là trưởng bối của Ân

Ân, tương lai tôi cưới Ân Ân, dì cũng là trưởng bối của tôi, từ nhỏ Ân

Ân đã không có mẹ, bác trai vừa làm cha lại vừa làm mẹ cũng thật cực

khổ, hôm nay dì và ông ấy ở chung một chỗ, cũng nên dành thời gian với

cô ấy! Công việc Kim Cung bận rộn, dì có thể tìm người chia sẽ một chút, hoặc là có thể bắt đầu bồi dưỡng người nối nghiệp từ bây giờ, quyền

quyết định ở trong tay dì, không cần đến xin phép tôi. Nếu như thật sự

không muốn tiếp tục công việc ở Kim Cung, tôi cũng sẽ không có ý kiến

gì. Mọi suy nghĩ của tôi cũng vì Ân Ân, mong dì hiểu.”

“Vâng, tôi hiểu!” hiểu được ý tứ của anh, dì Hồng vui mừng tươi cười, người đàn

ông này bất cứ thời điểm nàò cũng có sự kiên quyết chinh phục lòng

người.

“Bồi dưỡng người nối nghiệp có thể cần chút thời gian,

trong khoảng thời gian này tôi vẫn tiếp tục công việc ở Kim Cung vậy,

tôi cũng sẽ dành thời gian cho Ân Ân.”

“Ừ, dì cũng không cần coi

đó như công việc, tôi chỉ lấy thân phận bạn trai của Ân Ân thỉnh cầu dì, không phải lấy thân phận cấp trên.”

“Tôi hiểu! có người nghĩ cho Ân Ân như vậy, làm trưởng bối như chúng tôi, cũng rất vui mừng.” Úc Bảo Sơn không có nhìn lầm người, người đàn ông này, quả thật xứng đáng để

Ân Ân phó thác cả đời.

Cười nhẹ, anh giống nghĩ đến chuyện gì,

lại nói, “Đúng rồi, hôm nào có thời gian, dì dạy tôi vài món Ân Ân thích ăn, khi hai người không có bên cạnh cô ấy, tôi cũng có đất dụng võ.”

“Được!” gật đầu, dì Hồng đồng ý, “Vậy tôi về trước, trên đường lái xe cẩn thận một chút. Ngủ ngon!”

“Ừ. Ngủ ngon!” đưa mắt nhìn bà rời khỏi, lúc này anh mới đảo tay lái đi về hướng khác.

Mới vừa đến nhà, quản gia nghe tiếng xe đi ra, anh liền nhận được điện thoại của Úc Tử Ân gọi tới, “Bình an đến nhà sao?”

“Ừ, vừa đến cửa nhà, sao vậy, nhớ anh?” giao chìa khóa xe cho quản gia, anh quay người đi lên lầu.

“Không có đâu! Chỉ muốn hỏi anh đến nhà chưa thôi! Ngày mai anh qua đón em đi làm, thuận tiện cùng nhau ăn sáng, em có đồ quên đưa cho anh!” Nhìn

chiếc ví được thiết kế tốt trên tay, cô không thể nhịn được cười cười,

tưởng tượng khi nhìn thấy quà tặng sẽ có vẻ mặt gì.

“Được, ngày mai anh sẽ đến đúng giờ, vậy em nghỉ ngơi sớm một chút, ngủ ngon!”

“Anh cũng nghỉ sớm một chút, ngủ ngon!”

Cúp điện thoại, Dịch Khiêm liếc nhìn quản gia bên cạnh, hơi híp mắt hỏi lại, “Sao vậy?”

“Cận vệ ở trên lầu đã chờ ngài một thời gian!”

“Được, tôi đã biết, đem lên cho tôi một tách cà phê đen…” nhớ tới lời dặn dò

của người nào đó, anh liền thay đổi chủ ý, “Không cần cà phê nữa, đổi

thành hồng trà đi!”

“Vâng!”

Trong phòng khách lầu hai, cận vệ cúi đầu nhìn laptop, bên cạnh là một chồng tài liệu, bận rộn đến

ngay cả thời gian để thở cũng không có.

Nghe được tiếng bước chân, hắn (cận vệ) cảnh giác ngẩng đầu lên, thấy rõ người tới, lễ phép đứng dậy, ‘Boss, người đã về!”

“Tra ra đầu mối gì rồi?” Xoay người, anh ngồi vào ghế salon một bên, tiện tay rút tài liệu trên bàn lật nhìn.

“Đúng, thông qua Lâm Quân Dao, đã tra được một vài thông tin, nhưng người chân chính đứng sau…thứ cho thuộc hạ vô năng, vẫn không có chút đầu mối

nào.”

“Tận sức là tốt rồi, nhưng nếu đối phương là người dễ dàng

để cho các ngươi tìm ra được, vậy thì đâu còn gì là kịch tính” Lật lật

tài liệu trên tay, anh không tiếp tục nhìn kỹ, tiện tay đặt lại trên

bàn, “đem những tài liệu này đưa cho đội Tập Độc, để cho bọn họ làm đi,

tôi còn có chuyện giao cho anh làm!”

“Vâng, tôi đã biết!” Lái xe, Dịch Khiêm cách giờ hẹn nửa tiếng đã lái xe đến biệt thư nhà họ Úc, từ xa đã nhìn thấy bóng dáng màu hồng đang chậm rãi chạy bộ trên đường, tóc đuôi ngựa buộc cao, đong đưa theo nhịp chạy, thật là hấp dẫn ánh

mắt người khác.

Giảm tốc độ, anh đi theo phía sau, cứ yên tĩnh

như vậy đi theo cô, cho đến khi cô phát hiện, lúc này mới dừng xe, quay

cửa sổ xe xuống, mỉm cười sáng rỡ chào hỏi, “Chào buổi sáng!”

“Hả? Chào buổi


Polaroid