
cái gì đó rất thâm sâu, Mạc Quân kia hình như biết được gì đó hội sao? Chủ tử cấp nhiệm vụ cho nàng trừ bỏ việc
khiến cho uy tín của Mạc Quân ở trong doanh giảm sút, mặt khác chính là
điều tra rõ Mạc Quân rốt cuộc đối với Thiên Can bát quái trận hiểu biết
bao nhiêu, tuyệt không cho phép y làm hỏng kế hoạch của chủ tử. Nhưng
trải qua nhiều ngày ở chung như vậy, nàng phát hiện Mạc Quân này chưa
từng xem qua bất cứ cuốn sách nào, cũng không nhắc tới Thiên Can bát
quái trận, dường như căn bản là không biết chuyện kia, vậy lần trước y
như thế nào có thể chỉ huy toàn quân Long Hiên từ trong trận an toàn lui lại?
“Ngọc nhi,
Ngọc nhi……” Vài tiếng gọi làm Ngọc nhi từ trong trầm tư phục hồi tinh
thần lại, vừa nhấc đầu, nguyên lai là Mạc Quân từ lúc đêm khuya ra ngoài đã trở lại, mà vừa nãy chính là y đang gọi nàng, lúc này vẻ mặt ôn nhu
nhìn nàng, hừ, ngụy quân tử.
“A! Mạc
Quân ca, ngươi rốt cục đã trở lại.” Ngọc nhi mặt âm trầm lập tức chuyển
thành thập phần kinh hỉ, coi như thê tử rốt cục đã đợi được trượng phu
bình an trở về.
“Ngọc nhi,
sao ngươi còn chưa ngủ a? Đang đợi ta sao?” Ngạo Quân nắm tay Ngọc nhi,
ôn nhu nói. Hừ, nàng vừa tiến vào liền phát hiện có người đang tìm kiếm
vật gì đó của nàng, nàng ta rốt cuộc muốn tìm cái gì? May mắn Thiên
Kiền, Thiên Khôn vẫn tùy thân mang theo, bằng không bị nàng tìm thấy
liền thảm .
“Mạc Quân
ca không trở về, Ngọc nhi ngủ không được.” Quyến rũ, ai oán nũng nịu
thổi vào trong tai Ngạo Quân, thật đúng là tê dại a!
“Lần sau,
nếu ta chưa trở về, ngươi nên ngủ sớm một chút biết không?” Ngạo Quân
một bên lôi kéo Ngọc nhi ngồi xuống giường, một bên nói, tay còn vô tình vuốt tay Ngọc nhi .
“Ân.” Ngọc
nhi thẹn thùng nghiêm mặt, vùi vào trong lòng Ngạo Quân, nhẹ nhàng mà
ứng thanh, trong lòng đến hèn mọn nói: Rõ ràng là một sắc quỷ, mỗi buổi
tối còn cải trang giống như quân tử, nói cái gì trước khi thành thân,
tuyệt không bính nàng, đây là tôn trọng đối với nàng, hừ, giả đứng đắn.
“Đã khuya
rồi , Ngọc nhi nên ngủ trước đi!” Ngạo Quân khinh đẩy Ngọc nhi ra nói.
Sau đó không hiểu sao lại giơ lên một chút ý cười, coi như đang nghĩ tới chuyện gì rất vui vẻ.
“Mạc Quân
ca, nhĩ hảo thực vui vẻ, có phải có chuyện vui gì hay không! Ngọc nhi
còn chưa muốn ngủ, mau nói cho Ngọc nhi nghe đi!” Ngọc nhi thấy Ngạo
Quân cười như vậy, tò mò hỏi. Đêm nay Mạc Quân nói đi có người hẹn ra
ngoài gặp mặt, cũng chưa nói là ai, trở về liền vui vẻ như vậy, rốt cuộc người hẹn y ra ngoài là ai? Có chuyện gì đáng để người vốn lạnh lùng
như y cười đến vui vẻ như vậy?
“Ngọc nhi thật sự muốn biết? Nhưng là……” Ngạo Quân cau mày coi như khó có thể mở miệng, ấp a ấp úng.
“Không muốn kể chứ gì? Mạc Quân ca không chịu nói cho ta biết cũng không sao, dù
sao chính ngươi cũng tin lời nói của bọn hắn, ta đến đây là để hại
ngươi.” Ngọc nhi giả bộ sinh khí nằm xuống, xoay người đi không để ý tới Ngạo Quân, nàng kết luận Ngạo Quân nhất định hội nói cho nàng biết.
Quả nhiên,
Ngạo Quân thấy Ngọc nhi không để ý tới nàng, lập tức hảo ngôn khuyên bảo nói:“Hảo Ngọc nhi, đừng nóng giận , ta nói cho ngươi là được, ngươi ta
tuy hai mà một, ta sao lại tin lời nói của bọn hắn!” Đếm một, hai, ba,
ngươi nhất định sẽ ngồi dậy, Ngạo Quân trong lòng yên lặng đếm một,
hai……
Ba…… Còn
chưa đếm, Ngọc nhi liền vẻ mặt cười cười ngồi dậy, ôm Ngạo Quân thanh âm thong dong nói:“Người ta không có sinh khí, người ta chính là đùa với
ngươi mà thôi!”
Ngạo Quân
sủng nịch nhéo cái mũi nàng một cái, cười nói:“Ngươi tiểu đông tây này,
ngoạn tốt như vậy, xem hôm nay ta rất cao hứng, không so đo với ngươi.”
“Ha ha…… Ta biết Mạc Quân ca tốt nhất , Mạc Quân ca ngươi còn chưa nói cho ta biết
là có chuyện gì? Ngọc nhi cũng muốn cao hứng cao hứng.” Ngọc nhi a dua
cười thúc giục nói.
“Hảo hảo……
Đêm nay, ta đi gặp một người rất trọng yếu, nếu không nhờ người kia,
trận chiến lần trước, ta không thể chỉ huy toàn quân Long Hiên an toàn
rút khỏi cái trận pháp quỷ dị kia .” Ngạo Quân vẻ mặt đắc ý cười, tay
chậm rãi vỗ vào giữa ngực, dường như nơi đó có cái gì rất trọng yếu.
“Cái gì
trận pháp quỷ dị?” Ngọc nhi vẻ mặt tò mò hỏi, thừa dịp cơ hội này, nàng
muốn buộc Mạc Quân phải nói ra rốt cuộc y đối với Thiên Can bát quái
trận hiểu biết bao nhiêu, về phần người trọng yếu kia, nàng cũng phải
hảo hảo biết rõ.
“Này……”
Ngạo Quân gãi gãi đầu, đỏ mặt, vẻ mặt ngượng ngùng nói:“Kỳ thật ta cũng
không biết đó là cái trận pháp gì, ta căn bản là không hiểu, là người
kia nói phải giúp ta, giúp ta lập uy trong quân.”
“Mạc Quân
ca và người kia rất quen thuộc sao? Vì cái gì người kia lại giúp ngươi
như vậy?” Ngọc nhi như một đứa trẻ tò mò, lại hỏi.
“Cũng không phải rất quen thuộc, thế giới này chính là như vậy, chỉ cần có lợi, cho dù người không biết cũng có thể trở thành bằng hữu, hắn giúp ta, cũng
bởi vì có lợi cho mình mới giúp .” Ngạo Quân giống như lão sư giải thích nghi hoặc, kiên nhẫn giảng giải .
“Lợi ích gì?”
“Loại bỏ người hắn ghét nhất, người tối không vừa mắt.” Ngạo Quân đột nhiên mặt lộ sát khí nói