Teya Salat
Quân Sư Vương Phi

Quân Sư Vương Phi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327980

Bình chọn: 9.5.00/10/798 lượt.

phải sao?” Nói xong, không đợi Ngạo Quân phản ứng lại, liền một

lần nữa áp lên môi nàng.

“Ngươi đã nói, ‘Chỉ cần có thể ngăn cản Thánh Xích, Mạc Quân ta tùy ngươi xử

trí’, không phải sao?” Nói xong, không đợi Ngạo Quân phản ứng lại, liền

một lần nữa áp lên môi nàng.

Ngạo Quân lần này đã có chuẩn bị, đầu ngoảnh đi tránh thoát, lãnh thanh nói: “Ta chỉ nói mặc ngươi xử trí, ngươi muốn chém muốn giết đều tùy ngươi,

nhưng ta chưa hề nói muốn lấy thân báo đáp, ngươi mau đứng lên cho ta”.

Nàng thật nổi giận, nàng chẳng qua không muốn nhiều người vì Huyết Hồn

thiên can bát quái trận mà chết, nàng làm vậy sai sao? Vì sao đối xử với nàng như thế?

“Ha ha…… Giết ngươi, chém ngươi? Luyến tiếc, thầm nghĩ muốn có ngươi!” Gia

Luật Ưng tuyệt không để ý Ngạo Quân trốn tránh, tà cười nói.

“Nhưng ta không muốn, Gia Luật Ưng đừng để ta hận ngươi.” Ngạo Quân lạnh lẽo

nghiêm mặt, ánh mắt sắc bén bắn về phía Gia Luật Ưng, thở gấp nói. Nàng

thật sự không nghĩ sẽ nói câu này, trước kia nàng vẫn cho rằng chỉ có nữ tử nhu nhược vô dụng mới nói những câu nhàm chán như vậy, không ngờ đến hôm nay nàng cũng phải thốt lên nhưng lời này, nếu bị Tuyết biết, không bị nàng ta cười đến mười ngày nửa tháng chắc cũng không bỏ qua. Kế

tiếp, hắn sẽ không như lão thổ địa nói một câu “Ngươi hận đi! Có thể bị

ngươi hận, để trong lòng ngươi vĩnh viễn có ta, cũng tốt hơn bị ngươi

quên đi” chứ? (BB: Hắc hắc, đây gọi là lời kịch kinh điển ^^)

Nhưng người nào đó chính là lão thổ địa, Gia Luật Ưng không nhìn ánh mắt Ngạo Quân, nhẹ nhàng sờ lên mặt nàng nói: “Ngươi hận đi! Có thể bị ngươi

hận, để trong lòng ngươi vĩnh viễn có ta, cũng tốt hơn bị ngươi quên

đi.”

Ngạo Quân khóe miệng không ngừng run rẩy, trời ạ! Nàng muốn hôn mê để quên

đi, hắn nghiễm nhiên cấp nàng đúng câu đó, vậy nàng kế tiếp còn phải nói cái gì, tốt nhất nên im lặng vậy.

“Không nói lời nào, chính là đồng ý, ha ha……” Gia Luật Ưng một tay giữ đầu Ngạo Quân chuyển lại, định trụ, vừa muốn nghiêng lên.

“Gia Luật Ưng ta cảnh cáo ngươi, đừng chạm vào ta, Gia Luật Ưng ……” Tuy rằng không có khí lực, nhưng lần này Ngạo Quân giãy dụa mãnh liệt cố đứng

lên, vừa giãy dụa vừa lên tiếng cảnh cáo, mặc dù đầu bị chế trụ, nhưng

vẫn bất chấp thương tích trên người, thân thể kịch liệt lay động, muốn

đá người kia văng ra.

“Đừng nhúc nhích, im lặng một chút cho ta, bằng không ta sẽ điểm huyệt của

ngươi, đem tay chân ngươi trói lại” Gia Luật Ưng rốt cục nhịn không được quát khẽ, thanh âm phát ra khàn khàn, nữ nhân này rốt cuộc có biết hay

không, nàng càng giãy dụa như vậy, lại càng khơi mào dục vọng của hắn,

hại hắn hận không thể lập tức chiếm giữ nàng.

Ngạo Quân bị hắn quát, lại nhìn thấy mặt hắn thật sự có điểm không thích

hợp, ngây người một chút. Gia Luật Ưng nghĩ nàng vốn thông minh, nhất

định là đã biết, nên không hề từ chối, vừa lòng lại muốn hôn tiếp.

Nhưng Gia Luật Ưng đã đánh giá quá cao tình thương của Ngạo Quân, nàng ngây

người một chút, không phải vì nàng nghĩ tới hậu quả giãy dụa sẽ như vậy, mà là đang nổi lên lửa giận.

Thời điểm Gia Luật Ưng lại sắp hôn lên môi nàng, nàng càng mãnh liệt giãy

dụa, hoàn toàn không để ý vết thương đau đớn, vừa giãy dụa, vừa rống

lên: “Gia Luật Ưng ngươi dám làm vậy thử xem, sĩ khả sát bất khả nhục

[*'>, Lăng Ngạo Quân ta là người dễ cho ngươi muốn buộc liền buộc được

sao?”

Buồn cười, Lăng Ngạo Quân nàng ghét nhất chính là bị người ta cột lấy nàng,

nên nhớ rõ trước đây cũng bởi vì nàng là cháu gái của tổng tài Lăng thị

đế quốc, thường xuyên cùng với Tuyết bị người ta bắt cóc, lại bởi vì mụ

mụ nàng là một sát thủ thượng đẳng trên hắc đạo, cũng thường xuyên bị

cừu nhân trong giới hắc đạo đuổi giết, bắt cóc, tuy rằng mỗi lần đều

được người cứu thoát, nhưng sự khủng hoảng, bất lực khi bị buộc, bị trói đã rõ ràng khắc sâu vào tâm hồn nàng từ thuở nhỏ. Cho nên nàng và Tuyết đều sợ nhất bị người trói buộc nên mới quyết định học võ chỉ vì tự bảo

vệ mình. Chính vì vậy, bắt cóc là điều mà hai tỷ muội nàng cấm kỵ, mà

Gia Luật Ưng lại không biết nên phạm phải điều cấm kỵ này.

“Ngươi thực gọi là Lăng Ngạo Quân? Ta mặc kệ ngươi gọi là Lăng Ngạo Quân hay

Mạc Quân, dù sao ta đã cảnh cáo ngươi, là ngươi tự mình muốn tìm cái

chết, đã vậy đừng trách ta” Gia Luật Ưng tà tà cười nói, xé một bên áo

nàng, cường ngạnh đem hai tay Ngạo Quân cố định ở đầu giường, sau đó nhẹ nhàng sờ lên bàn tay phấn nộn nhỏ bé của nàng.

Thật sự là vừa mềm lại vừa trơn mịn! Hắn đã nói rồi, làm sao mà có nam tử

nào lại có bộ dạng xinh đẹp như vậy, ha ha…… Nguyên lai thật là nữ tử,

là nữ tử! Gia Luật Ưng đột nhiên cảm thấy cực kỳ vui vẻ, so với ngay cả

khi hắn có được cả thiên hạ, cũng không bằng việc hắn muốn có nàng

Vừa vuốt ve tay nàng, vừa nhay nhay cắn lên tai nàng, lỗ tai hảo trong sáng a! Nàng thật sự mỹ lệ, nhưng nếu dưới thân hắn nàng không nhích tới

nhích lui như thế ắt là hoàn mỹ hơn. Vốn đã đem tay nàng trói lại, nữ

nhân này còn có thể giãy dụa lợi hại như thế, làm hại hắn thiếu chút nữa không áp được lên người nàng, may mắn hắn đã sớm phon