
bởi vì làm theo lệnh của chị .
Bất quá ta càng thêm nghi hoặc, một đại soái ca như vậy, khí chất phi phàm , vì lý do gì lại bị chị của tôi biến trở thành tiểu tử sai vặt .
Lữ tiên nhân gật đầu, từ túi xuất ra danh thiếp, tôi vừa tiếp nhận
liền thấy, một chuỗi số điện thoại quen thuộc nhất thời cuốn hút vào
trong đầu , tôi vẻ mặt bất đắc dĩ, thở dài: "Đây là lão chị làm ?"
Lữ tiên nhân lại từ đâu xuất ra giấy trắng cùng bút, ở mặt trên viết
viết họa họa, sau đó đưa cho tôi, mặt trên viết nói: "chị cô lo lắng cho cô."
Tôi càng thêm thở dài, nói với anh ta: "Anh trở về đi, tôi tạm thời
sẽ không chạy loạn, chị ấy đặc biệt bá đạo, anh nghe theo cô ấy, để xảy
ra sự cố như vậy."
Lữ tiên nhân lắc đầu, lại viết lên trên giấy: "Khi tôi cứu cô ,yết
hầu đã bị thương, hiện tại không thể nói chuyện, nếu trở về chị của cô
khẳng định ghét bỏ tôi, tôi trước tiên ở lại nơi này"
Tôi bất đắc dĩ , nhìn anh hỏi: "Anh thích chị của tôi?" Chuyện động
trời khiếp sợ a, chị của tôi biến thái như vậy cũng có người thích.
Lữ tiên nhân gật đầu, tuyệt không thẹn thùng.
Tôi kịch liệt lay động một chút, Lữ tiên nhân a Lữ tiên nhân, anh để chị tôi nắm trong tay xem như xong đời .
Bỏ qua thân phận, tôi không còn để ý tới Lữ tiên nhân, sau khi cùng
nhóm bạn hữu ăn cơm, chúng tôi lại cùng tới một phòng nhỏ, đóng cửa lại, khiến cho Lữ tiên nhân ở ngoài cửa ngăn chặn liên hệ cùng nơi này.
Vưu Hoà đã sớm đã trở lại, không cùng chúng ta ăn cơm, một người đến nơi nào đó chơi đùa.
Từ bên ngoài mang theo Fastfood, kỳ thật là do vài bạn hữu đưa ra chủ ý, Trình Tư lấm la lấm lét đối với tôi chớp chớp ánh mắt, sau đó đẩy
tôi một phen, tôi mang theo hộp Fastfood, học Vưu Vụ mềm nhẹ thanh âm,
ôn nhu quyến rũ nói: "Vưu ca ca a, anh đã đói bụng rồi đi, em mang cho
anh này nọ trở về ăn." Nói xong, mọi người ở đây bao gồm chính tôi, đều
lập tức run rẩy.
"Tôi từ lúc nào trở thành ca ca của cô ?" Vưu Hoà run lên thân mình,
thực không khách khí bỏ hộp Fastfood trong tay tôi , rồi đứng lên.
Nhóm bạn hữu thấy vậy, Trình Tư nói: "Nhiên, chúng ta giống như quên một chuyện, đi, hiện tại nên đi làm luôn."
Vì thế, nhóm bạn hữu mang theo Vưu Vụ, cùng nhau hoa lệ lệ lui thân,
nhất thời, hiện trường chỉ còn lưu lại tôi cùng Vưu Hoà......
Tôi nhìn chằm chằm Vưu Hoà ăn cơm, tướng ăn của anh không
phải thực lịch sự, từng ngụm từng ngụm lớn phóng vào miệng, ánh mắt còn
không rời khỏi màn hình máy tính, nhưng anh giờ phút này cũng không khó
nhìn, có thể là bởi nguyên nhân anh vốn đã rất đẹp trai đi, tôi thở dài, đại soái ca chính là đại soái ca, dù có làm nhiều chuyện chướng tai gai mắt , vẫn làm cho người ta cảm thấy tú sắc khả cơm.
Vưu Hoà liếc tôi một cái, anh phát hiện tôi đang rình coi anh, vì thế nói: "Tôi muốn uống nước."
"Tôi lập tức lấy." Tôi đứng dậy, lập tức đến chỗ bình nước uống lấy ra một cái chén, rót cho anh một chén nước.
Đưa đến trước mặt anh, nói: "Anh chầm chậm uống."
Vưu Hoà giống như thói quen , vì thế lại nói: " Bả vai tôi đau."
Tôi lập tức đứng lên, nói: "Tôi mát xa cho anh."
Theo đuổi ai, theo đuổi người ta thì khẳng định yêu cầu người ta được rồi, tuy rằng trong lòng tôi thầm mắng anh là đại nam nhân tà ác, nhưng vẫn là một bộ cam tâm tình nguyện đứng lên đi ra phía sau anh bắt đầu
mát xa.
"A, ai, nhẹ chút." Vưu Hoà kêu lên.
"A A A" Tôi 'a' cả ba tiếng, động tác nhẹ bớt.
"Uy, quá nhẹ, một chút thoải mái đều không có." Vưu Hoà lại bảo.
"Được" Tôi lại tăng thêm sức lực, ở trên vai anh liều mạng xoa bóp vài cái.
"Ôi, cô muốn lấy mạng tôi a." Vưu Hoà rống giận, bỏ tay của tôi ra nói: "Đi đi đi, đi chơi chỗ khác."
Tôi nổi giận, lập tức phát ra Hà Đông sư tử rống: "Vưu Hoà, đừng cho
là tôi thích anh thì anh có thể đem tôi làm nha hoàn sai khiến nha, coi
chừng tôi giết anh."
Vưu Hoà vẻ mặt không tin: "Cô không nói cô yêu tôi yêu muốn chết sao? Tôi mà chết, cô không phải sống không bằng chết sao."
Tôi tức giận, tôi có bệnh mới có thể thích nam nhân xấu xa như vậy,
vì thế vươn tay, giây tiếp theo liền bóp cổ Vưu Hoà, giận dữ hét: "Tôi
bóp chết anh."
Trên miệng tuy rằng nói như vậy, nhưng lực đạo trên tay tôi căn bản
là không đủ để bóp chết một người, Vưu Hoà kia lại giả vờ giả vịt ho
khan lại rống lại hô: "Ôi tôi rất sợ a, cô buông tay, mau buông tay."
Hai thân ảnh giao triền, anh thôi tôi tiến, ở dưới ngọn đèn u ám ,
trên vách tường lưu lại bóng dáng chúng tôi tranh đấu, nhất thời, hiện
trường liên tục xuất hiện thanh âm 'Lách cách bang bang'.
Sau khi một hồi chiến tranh kết thúc, hai người thở hổn hển hư hư dựa vào ghế nghỉ ngơi, Vưu Hoà cười đùa giỡn nói: "Nhìn cô dáng người gầy
yếu, ra tay sức lực cũng là rất mạnh."
Tôi cũng không khách khí đáp lễ anh: "Nhìn anh nhân khuông nhân dạng, vậy mà một chút khí phách nam tử cũng không có, không hiểu phải đối xử
thế nào với một nữ hài tử sao?"
Vưu Hoà bỗng nhiên im lặng, tôi có chút quái dị nhìn anh, hỏi: "Anh làm sao vậy?"
Vưu Hoà quay đầu xem tôi, hỏi: "Tôi có cái gì tốt, cô thích tôi ở điểm nào?"
Tôi không biết Vưu Hoà lại đột nhiên hỏi vấn đề