The Soda Pop
Số Mệnh Đã Định Đeo Bám Anh

Số Mệnh Đã Định Đeo Bám Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322401

Bình chọn: 9.5.00/10/240 lượt.

này, nhất thời có

chút ngượng ngùng, tuy rằng rất ngượng ngùng, nhưng tôi vẫn trả lời điều suy nghĩ trong lòng: "Đã thích liền thích, nào có cái gì cùng cái gì

a."

Vưu Hoà quay đầu, ánh mắt lạnh lùng, tôi không khỏi cả kinh, anh đây là làm sao vậy?

"Triệu Minh Châu, cô thường xuyên chơi những trò chơi như vậy sao?"

Triệu Minh Châu? Tôi kinh ngạc, kia vì sao lại gọi tên tỷ tỷ tôi?

Vưu Hoà gặp tôi kinh ngạc, ngón tay duỗi duỗi, chỉ về hướng màn hình máy tính, đột nhiên, tôi dường như hoá đá tại chỗ –

Kia thanh âm quen thuộc trên màn hình là tỷ tỷ tôi Triệu Minh Châu,

tỷ tỷ mặc một thân quần áo hàng hiệu tôn quý, ngồi ở trên ghế công cộng

bên đường, bốn phía cây cối xanh biếc rậm rạp, ít có người lui tới.

Bên cạnh tỷ tỷ là một vị nam tử tuấn mỹ, nam tử kia cúi đầu, tỷ tỷ

ngửa đầu, giống như đang muốn hôn môi bị ảnh chụp được phía trước, đột

nhiên, tôi cảm giác trước nay chưa từng khẩn trương như vậy, hình tỷ tỷ

rõ ràng trên ảnh chụp, cũng tương đương với việc thân phận của tôi cũng

bị nhìn thấu, như vậy, Vưu Hoà còn có thể thu nhận tôi sao?

Tôi nghi hoặc cộng thêm khiếp sợ nhìn Vưu Hoà, Vưu Hoà ngồi ở trên

ghế, thanh âm lạnh lẽo nói: "Xem ra cô là nữ nhi của tỷ phú giàu nhất

nước, lại là nhà thiết kế trang phục nổi tiếng, Vưu gia chúng tôi trật

hẹp, không có cách nào lưu lại một người cao quý như vậy."

Tôi ngây người, ý của Vưu Hoà, là muốn đuổi tôi đi?

"Anh không nghe tôi giải thích sao?" Tôi vẫn tiếp tục đấu tranh .

Vưu Hoà nói: "Tôi chán ghét người nào lừa gạt tôi, bà nội vẫn yêu thương cô, không nghĩ tới cô ngay cả bà cũng lừa."

Tôi lập tức tranh cãi: "Anh để ý thân phận của tôi, là vì cảm thấy hai chúng ta không phải cùng thế giới sao?"

Vưu Hoà hừ một tiếng, nói một câu như mỉa mai: "Chúng ta đều là người trái đất, chẳng lẽ cô là người sao Hỏa ?"

Tôi bất đắc dĩ, nói với Vưu Hoà : "Không để ý thân phận của tôi, tôi là thật lòng ."

Vưu Hoà cũng không nghe tiếp, khoanh tay nói: "Thực xin lỗi, tôi không thể cùng một thiên kim tiểu thư nói chuyện yêu đương."

Tôi nhất thời có chút bàng hoàng, nhìn bộ dạng Vưu Hoà cố ý cùng với

tôi đoạn tuyệt quan hệ, cảm thấy lạnh thật lạnh , nhưng ý thức lại nói

cho tôi biết không thể buông xuôi như vậy.

Tôi mạnh mẽ từ ghế trên bắn lên, giữ chặt phía sau lưng Vưu Hoà đang

có ý muốn rời đi, nói: "Không cần đi, tôi là thật sự thực yêu anh, xin

anh không cần đi......"

"Đủ rồi, Triệu Minh Châu, cô không cần ở đây diễn trò ."

Vưu Hoà vẫn cự tuyệt tôi, nói xong muốn đi tới cửa phòng, tôi nhất

thời kích động, giữ chặt cánh tay Vưu Hoà, liều mạng bám lấy, Vưu Hoà bị động quay đầu, tôi thừa cơ ngẩng đầu hướng lên trên, bất ngờ xảy ra tập kích nụ hôn.

Tôi nghĩ đến Vưu Hoà sẽ lập tức đẩy tôi ra, kết quả Vưu Hoà qua một

giây lại ôm chặt cơ thể của tôi, dùng kích thích nóng bỏng hôn lại tôi,

đợi cho tới khi chúng tôi hôn đến long trời lở đất, tôi hai mắt bắt đầu

hoa lên, anh rốt cục buông tôi ra, hơn nữa còn lạnh lùng nói: "Điều cô

muốn chính là như vậy sao?"

Tôi đầu óc mù mịt , không hề để ý tới hàm ý trong lời nói của Vưu

Hoà, chỉ biết là anh muốn đuổi tôi đi, sau đó khóc sướt mướt nói: "Anh

đừng đuổi tôi đi."

"Nếu cô muốn chính là cái này, tôi sẽ cho cô." Vưu Hoà dường như cố

gắng muốn thoát khỏi tôi, cho rằng tôi chẳng qua là muốn chơi đùa mà

thôi, hoặc là nói tôi chẳng qua là muốn thân thể anh.

Vì thế giây tiếp theo, tôi bị Vưu Hoà lôi vào trong phòng nhỏ ở phía

sau, mới phát hiện, nguyên lai căn phòng ở phía sau này có một phòng ngủ nhỏ , mở một bên, tôi bị anh không chút khách khí quăng lên trên

giường, hơn nữa nghe được thanh âm lạnh như băng của anh: "Cô nghĩ muốn

cái gì, tôi chính là, sẽ cho cô, cô liền cút ra khỏi tầm mắt của tôi".

Internet là thứ đáng yêu gì đó, nó thường xuyên mang lại cho người ta những tin tức mới mẻ , thường xuyên mang lại cho người ta hiểu biết thêm những chuyện không thể hiểu biết. Đồng thời, Internet cũng là một thứ thực khủng bố gì đó, nó tùy thời phát tán chuyện riêng tư cá

nhân, bất cứ lúc nào cũng có khả năng đem chuyện vốn đang tốt đẹp phá

hoại!

"Chạm –" Một tiếng, tôi đẩy Vưu Hoà đang đè nặng lên cơ thể của tôi,

mạnh mẽ hướng về phía trước, lao ra phía sau cửa, ngoài cửa nhóm bạn hữu cùng Vưu Vụ vẻ mặt kinh ngạc nhìn khuôn mặt đầy nước mắt lại thêm chật

vật của tôi.

Vưu Vụ tiến lên thân thiết hỏi tôi: "Cô làm sao vậy?"

Tôi cắn nhanh môi, không có trả lời, thật sâu nhìn nhìn mấy người bạn hữu cùng Vưu Vụ, nói một câu: "Thực xin lỗi." Sau đó, liền cũng không

hề quay đầu lại chạy trối chết đi.

Tôi không có chạy đi xa, đại khái mới đi qua một ngã tư đường, tôi

liền thấy Lữ tiên nhân ở ven đường nhìn sang. Lữ tiên nhân thấy được tôi từ xa xa , liền tiến đến, đôi mắt nghi hoặc nhìn tôi.

Tôi lúc này bộ dạng có bao nhiêu chật vật cùng nhếch nhác, quần áo

không chỉnh tề, tóc hỗn độn, vẻ mặt đầy nước mắt, bộ dáng kia rất giống

tiểu cô nương ngang ngược.

Tôi khóc sướt mướt nói với Lữ tiên nhân: "Dẫn tôi đi, tôi muốn rời khỏi nơi này."

Lữ tiên nhân gật đầu, lôi kéo tay của tôi dẫn đến bến xe,