
đứng dậy, vừa nói vừa hướng ra ngoài cửa muốn chạy đi. "Tôi đi tìm bác sĩ cho cô".
Tôi hoảng, thấy anh sắp đi, nếu thật tìm bác sĩ tới, không phải sẽ
mắng tôi sao? Vì thế tôi la lên "ôi" một tiếng, cố gắng bày ra bộ dáng
thống khổ, lăn qua lộn lại trên giường.
Vưu Hòa thấy thế, tiến lên kéo tôi, hỏi. "Cô làm sao vậy? Sao lại bị như vậy?".
Trong lòng tôi âm thầm ca hát, biểu hiện của anh rõ ràng là để ý đến tôi, vậy đến tột cùng là vì sao lại muốn đẩy tôi đi xa?
"Vưu Hòa, anh đừng chối nữa, rõ ràng anh thích tôi, vì sao lại cố
tình tỏ ra lạnh lùng?". Tôi khôi phục bình thường, không quậy nữa, nằm
trên giường nhìn Vưu Hòa nói. "Chẳng lẽ như vậy anh mới vui sao?".
Vưu Hòa thấy tôi bỗng nhiên hồi phục "khỏe mạnh", cau mày, rất khó chịu nói. "Cô lại gạt tôi?".
"Tôi bất đắc dĩ chứ bộ, lần trước cũng vậy, mà lần này cũng vậy". Tôi ngồi xuống kéo kéo tay Vưu Hòa, hỏi. "Chẳng lẽ anh không để ý tôi,
không thích tôi chút nào sao?".
Thân thể Vưu Hòa hơi hơi run lên, tay cô thật nhỏ bé mềm mại, nắm lấy tay anh, làm anh bỗng nhiên thấy hạnh phúc mỹ mãn...
Chẳng lẽ, anh thật sự đã rơi vào tay nữ lừa đảo này rồi sao?
Không, không thể, anh không thể nhận thua nhanh như vậy được, ai biết cô ta có thật lòng hay không, ai biết được cô ta có coi đây là trò đùa
hay không, ai biết được cô ta sẽ duy trì tình yêu với anh bao lâu?
Trước đây từng xảy ra tình trạng này rồi, một số cô gái trẻ vì diện
mạo tao nhã điển trai bề ngoài của anh, tấn công anh tới tấp, một khóc
hai nháo ba thắt cổ, thậm chí còn khoa trương muốn nhảy xuống sông tự
sát, lòng anh mềm yếu, còn tưởng cô ấy yêu anh điên cuồng cực hạn.
Kết quả tiếp xúc với anh không bao lâu, các cô gái đó liền bắt đầu
ghét bỏ anh, nói anh không hiểu lãng mạn, không có phong độ đàn ông,
hoặc nguyên nhân kinh tế, đều chia tay với anh.
Không phải lần đầu tiên anh yêu ai đó, nhưng mỗi lần yêu anh đều yêu thật lòng.
Vậy mà, tấm lòng chân thật đổi được một mảnh thương tâm, những cô gái ngày xưa tấn công theo đuổi anh muốn chết, giờ ra đường gặp mặt giống
như người xa lạ bình thường.
"Đúng". Vưu Hòa nói, anh cảm nhận được mình tàn nhẫn, anh hiểu tâm ý
chính mình, hiểu tâm ý cô, nhưng tổn thương cũ vẫn còn trước mắt, anh tự nhủ với bản thân, về sau không bao giờ để cho chuyện như vậy phát sinh
lần nữa.
Nay, Bảo Châu cũng giống như những cô gái kia, luôn miệng nói yêu
anh, nhưng nếu thật sự ở cùng một chỗ, về sau liệu có đi cùng anh đến
cuối đường?
"Đúng!". Vưu Hòa buộc chính mình tàn nhẫn, buộc chính mình phải làm
bộ lạnh lùng, giấu giếm cảm xúc. "Cô nói dối tôi, tôi đối với cô, một
chút cảm tình cũng không có".
Thế giới của tôi vì một câu của Vưu Hòa, nháy mắt đã nổi dông bão mưa to tầm tã, tôi nghĩ tới ca từ của bài hát "Bầu trời của tôi màu xám,
bầu trời tôi yêu lại màu xanh...".
"Ha ha...". Lại một lần nữa, bị người đàn ông thứ ba cự tuyệt, tôi
không khỏi cảm thấy có chút khổ sở. "... Là vậy, là tôi tự mình đa
tình". Thế giới của tôi mưa rền gió dữ, nhưng chẳng bao lâu sau khi mưa
rền gió dữ ngừng, là vạn dặm trời quang.
Vưu Hòa, anh đã quên rồi sao? Tôi là tiểu cường đánh không chết, anh
cứ lần lượt cự tuyệt tôi, không có nghĩ tôi sẽ buông tha cho anh!
Trải qua một trận nháo như vậy, không khí giữa hai người khó tránh khỏi có chút xấu hổ, ví dụ như, thời điểm hai người tình cờ chạm
mặt, đám bạn hữu vốn ầm ầm như chợ vỡ, lại đột nhiên im lặng xuống.
Im lặng như vậy, trong không khí nhất thời có chút quỷ dị, có chút
quái dị........ (Min: @@... hai từ này nó có khác nhau k a? Tuy nhiên
nguyên văn nó là thế đấy ^^~)
Tôi vụng trộm hỏi Vưu Vụ, hỏi cô ấy xem cô ấy đối với tình cảm của
tôi có cảm thấy buồn cười hay không, kết quả Vưu Vụ nói cô ấy nhất định
sẽ ủng hộ tôi tới cùng, bởi vì cô ấy muốn tôi trở thành chị dâu của
mình, sau đó Vưu Vụ còn nói cho tôi một bí mật.
Vưu Hoà sau khi tốt nghiệp trung hỏi bởi về kinh tế gia đình không
cho phép, nên không học đại học, vốn định lên trấn trên làm công nhân,
nhưng kết quả Lục Hạo Nhiên vốn yêu thích nghiêm cứu, cha anh ta lại là
một người giàu có, vì thế nên anh ta liền mua lại mạng lưới này để anh
từ từ nghiên cứu.
Vưu Hoà là do Lục Hạo Nhiên mời đến hỗ trợ, Vưu Hoà và Lục Hạo Nhiên
đều có kĩ thuật máy tính, Lục Hạo Nhiên là do học đại học mà biết, mà
Vưu Hoà chính là mỗi ngày lên trang web tự học.
Cho nên, Vưu Hoà ở lại làm công cho Lục Hạo Nhiên, trong khoảng thời
gian này, Vưu Hoà vẫn ở lại đâu, vì vậy trò chơi đã được nghiên cứu phát triển không sai biệt lắm, bối cảnh, chủ đề âm nhạc đều đã được hoàn
thành, hiện tại đang tiến hành kiểm tra nội bộ, chưa có công khai ra
ngoài, ngoại trừ vài bạn bè quen thân trước đó.
Vưu Hoà không quan tâm đến tôi, ngay cả liếc mắt nhìn một cái cũng
lười, trong lòng tôi cảm thấy, anh ấy căn bản chính là cố ý lảng tránh,
nếu thật sự là đối với tôi không có cảm giác, thì chẳng sợ nhìn nhiều
một chút cũng sẽ không động tâm.
Vì thế tôi lại hạ quyết tâm, đối với Vưu Hoà lạt mềm buộc chặt, tuy rằng anh bình thường lạnh nhạt, nhưng tôi sẽ không nh
Cùng chuyên mục
Chuyện được yêu thích
-
Tôi và hắn ta Cúgià (<a href="http://www.facebook.com/trang.dieu.58" target="_blank" target="_blank">facebook</a>) Truyện dài tập