XtGem Forum catalog
Sườn Phi Tội

Sườn Phi Tội

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325615

Bình chọn: 8.5.00/10/561 lượt.

Tề nóng nảy, hắn nắm vai Ngọc Thanh nói: “Thanh nhi, hiện tại Ngọc

Liên mệnh ở sớm tối, chỉ cần ta tìm được ngàn năm huyết cô làm thuốc

dẫn, nàng ấy có thể cứu. Thanh nhi, chờ ta được không? Ta không thể trơ

mắt nhìn nàng ấy cứ như vậy mà hương tiêu ngọc vẫn, hệt như lúc trước

nàng chết trong lòng ta, mà ta lại bất lực. Thanh nhi….”

Nước mắt Ngọc Thanh cuối cùng cũng rơi xuống: “Ta biết, sư huynh. Ta đều

biết, nhưng mà Ngọc Thanh trên Ngọc Phong sơn đã chết, nàng nhất định

không thể thành tân nương của sư huynh….”

“Thanh nhi!” Nhan Vân Tề đột nhiên lấy tay kéo nàng vào lòng, khàn khàn: “Sẽ

không, đời này Thanh nhi nhất định là tân nương của sư huynh. Cho dù

hiện tại nàng là Vương phi, sư huynh cũng nhất định lấy nàng làm vợ.”

Ngọc Thanh khóc càng thêm mãnh liệt: “Vậy hiện tại ngươi có thể mang Ngọc Thanh quay về núi Ngọc Phong? Hiện tại đi ngay?”

Nhan Vân Tề im lặng.

Ngọc Thanh cười khổ một tiếng, rời khỏi ôm ấp của sư huynh.

Nàng vẫn biết sẽ có kết cục như vậy, từ đêm hôm đó, nàng nên biết nàng cùng sư huynh cuối cùng không có kết quả.

Nhìn sư huynh trầm mặc, giờ khắc này, tâm nàng như tro tàn.

“Sư huynh, chúng ta đi thăm Ngọc Liên đi. Phía sau nàng phỏng chừng đang

tìm ngươi.” Sau tro tàn, là yên tĩnh, lòng nàng yên tĩnh như nước.

Rồi, lẳng lặng ra khỏi rừng cây.

****

Trong phòng nhỏ, Ngọc Liên quả thật đang tìm Nhan Vân Tề, uống xong chén

thuốc Nhan Vân Tề sắc, Tề ca ca liền không thấy bóng dáng. Ở trong

phòng, nàng mơ hồ nghe thấy tiếng tiêu, vì hành động không tiện, nàng

chỉ có thể trong phòng chờ Tề ca ca đến. Nàng biết, Tề ca ca sẽ không

tạm biệt nàng mà không nói một tiếng.

Cánh cửa “cạch” một tiếng mở ra, nàng vui sướng nhìn về phía cửa, đã thấy có tố y nữ tử trên mặt đầy nước mắt đi vào, sau đó là Tề ca ca nàng chờ

đợi đã lâu. Thoáng chốc, nàng có kinh hoảng.

Bọn họ yêu nhau, nàng biết. Nhưng mà nàng, không thể mất đi Tề ca ca.

Vì thế nàng giấu kín kích động trong lòng, nở nụ cười ngọt ngào với hai

người: “Ngọc Liên vừa mới uống xong chén thuốc, cùng tỷ tỷ làm điểm

tâm.”

Nhan Vân Tề đi đến bên người nàng. sủng nịch nói: “Chỉ cần Ngọc Liên ngoan

ngoãn uống thuốc, thân thể sẽ chậm rãi khỏe lên. Đến lúc đó Tề ca ca sẽ

dạy Ngọc Liên y thuật, Ngọc Liên có thể đi cứu giúp dân chúng nghèo

khổ.”

“Vâng, Ngọc Liên cũng có thể cùng Tề ca ca lưu lạc thiên nhai, đúng không?”

Nhan Vân Tề véo nhẹ mũi nàng, cười khẽ: “Đúng, chỉ cần Ngọc Liên dưỡng bệnh cho khỏe, không được buông tha hy vọng được sống.”

Một màn quen thuộc cỡ nào a!

Ngọc Thanh lẳng lặng nhìn một bên, cõi lòng bình tĩnh cuối cùng nổi lên một

tầng gợn sóng, sự sủng nịch của sư huynh đã dành cho người khác a….

“Tề ca ca.” Nữ tử trong lòng sư huynh lại lên tiếng, “Tề ca ca. ngươi lấy

Ngọc Liên làm vợ được không? Ngọc Liên muốn làm tân nương tử của tề ca

ca.” Khuôn mặt tái nhợt kia thấp thoáng một chút thẹn thùng.

Nhan Vân Tề cả kinh, cánh tay ôm nữ tử cũng hơi buông lỏng ra, “Ngọc Liên, ta…”

Tiêu Ngọc Liên đột nhiên ôm chặt lấy hắn, nghẹn ngào: “Ngọc Liên biết chính

mình sống không quá mười tám tuổi, Tê ca ca, Ngọc Liên rất yêu ngươi, để những giây phút cuối cùng tromg sinh mệnh Ngọc Liên làm tân nương tử

của Tề ca ca, được không? Tề ca ca.”

Nhan Vân Tề ôm nàng, đau lòng: “Ngọc Liên, không được nói như vậy. Tề ca ca

đang tìm thuốc dẫn, Ngọc Liên sẽ được cứu, sẽ kiện khỏe mạnh khang lập

gia đình.”

Tiêu Ngọc Liên rơi lệ đầy mặt trong ngực hắn: “Ngọc Liên thầm nghĩ được làm

tân nương tử của Tề ca ca, Tề ca ca từng hứa với Ngọc Liên, cùng Ngọc

Liên lưu lạc thiên nhai, Ngọc Liên suốt ngày ngóng trông ngày ấy… Khụ

khụ…..” Nói xong lời cuối cùng, mặt nàng trở nên trắng bệch, ho khan

kịch liệt, hô hấp có chút hỗn loạn.

Nhan Vân Tề ôm chặt nàng, khẽ vuốt mái tóc bạc của nàng, nhìn Ngọc Thanh,

nói: “Được, Ngọc Liên đừng kích động, Tề ca ca hứa với ngươi, chỉ cần

nàng khỏi bệnh, Tề ca ca để Ngọc Liên làm tân nương tử của ta…”

nữ tử đầu bạc cuối cùng bình tĩnh trở lại, nàng càng ôm chặt nam tử, kiên

định nói: “Ngọc Liên nhất định dưỡng bệnh thật tốt, trở thành tân nương

kiện khỏe mạnh khang của Tề ca ca.”

Ngọc Thanh nhìn hết thảy trước mắt, nhìn ánh mắt áy náy của sư huynh, cuối cùng lẳng lặng lui ra ngoài.

Nàng quả thật tâm như tro tàn a, lúc này đây nàng thực bình tĩnh, nhìn sư

huynh ôm nữ tử kia, nghe bọn họ hứa hẹn, nàng cư nhiên không có đau đớn

triệt nội tâm như trước. Có lẽ trong sâu thẳm, nàng hy vọng sư huynh có

thể tìm được hạnh phúc, cũng hy vọng người con gái vận mệnh bi thảm kia

có bờ vai dựa vào.

Chỉ như vậy sao?

Chính nàng cũng không biết.

Đi về khuê phòng Tiêu Ngọc Khanh, đột nhiên phát hiện có một thân ảnh cao ngất đứng trước cửa phòng.

Nghe thấy tiếng bước chân, thân ảnh kia xoay người lại, khuôn mặt tuấn tú

ngập tức giận: “Nữ nhân chết tiệt, đêm khuya như vậy, nàng lại đi đâu?”

Nhìn lại, Tiểu Xu đứng bên trong, làm như đợi rất lâu.

Ngọc Thanh bình tĩnh nhìn nam nhân, đột nhiên thực hoài niệm bờ ngực rộng lớn ấm áp của hắn.

Nàng đi đến bên hắn, đột nhiên đem thân mình dán v