80s toys - Atari. I still have
Ta Là Thực Sắc

Ta Là Thực Sắc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329991

Bình chọn: 8.00/10/999 lượt.

chính là, không thể

thay đổi được sự thật là chủ nhà ngươi đã từng sát hại vô số con trai con gái

của chính mình, ngươi phải nhớ kĩ, hắn là một người độc ác còn hơn cả Hitle….”

Không đợi tôi cùng tiểu hồ ly nói chuyện xong, Thịnh

hồ ly đã nắm áo tôi, ném tôi qua bên kia ngồi.

Tôi thở dài, Thịnh Du Kiệt à, ngươi vẫn là không đủ

bình tĩnh a.

Rất nhanh, xe đã chạy tới khu gần bệnh viện. Tôi vội

kêu Thịnh hồ ly dừng lại: “Ta xuống chỗ này là được rồi”.

“Tại sao?”Thịnh hồ ly nhìn tôi, đuôi lông mày lá liễu

khẽ nhướn làm động lòng người.

“Ta sợ người trong bệnh viện thấy ta ngồi trên xe của

ngươi, họ lại cho rằng chúng ta phát sinh quan hệ không thể cho ai biết”. Tôi

thành thực trả lời.

“Chúng ta vốn đã có quan hệ không thể cho ai biết rồi

mà.” Đôi mắt Thịnh hồ ly như có nước khẽ chuyển: “Tối hôm qua không phải ta mới

tiến vào ngươi sao?”

“Đó chỉ là quan hệ thân xác, ta nói là nói quan hệ về

tinh thần kìa”. Tôi nhếch miệng: “Ta và ngươi đều là cao nhân, như thế nào có

thể bị tình yêu cuốn lấy, cứ như vậy đi. Tốt rồi, ta đi mua điểm tâm đây.”

Nói xong, tôi đem cửa xe mở ra, đang muốn ra ngoài thì

lại bị Thịnh hồ ly mạnh mẽ kéo về, không kịp phòng thủ, tôi liền cùng hắn hôn

nhau.

Không một lời, cái lưỡi mềm mại của hắn liền tiến vào

trong miệng tôi, rất nhanh đảo một vòng.

Buổi sáng chúng tôi sử dụng cùng một loại kem đánh

răng, hương vị bạc hà tươi mát, mang theo vị ngọt.

Hương vị này thật quen thuộc, tôi rất thích.

Nhưng mà, đây là ở trên đường lớn nha, bị người nhìn

thấy thì tôi có trăm cái miệng cũng không thể cãi?

Vì thế tôi nhanh chóng đẩy hắn ra, nhíu mày hỏi:

“Thịnh Du Kiệt, ngươi gần đây sao dục hỏa lại tràn đầy như thế?”

Hắn nhìn tôi, trong mắt như hồ nước, tựa hồ có hơi hơi

gợn sóng, khuôn mặt phơi phới như bị che bởi một tầng sương mỏng.

Tôi đang muốn nói gì đó, hắn liền đem người tôi quay

lại, một cước đá ra khỏi xe.

Tôi ôm mông, cắn chặt hàm răng, nhìn cái xe của hắn

nghênh ngang rời đi.

Hồ ly chết tiệt, quả thật không coi mông người khác là

mông mình a.

Bưng hai chén mì thịt bò đi vào bệnh viện, khi vào

phòng khám, đã thấy Thịnh hồ ly ngồi an vị rồi.

Động tác thiệt mau lẹ a.

Thấy tôi, hắn ngẩng đầu, như không có việc gì, cười

cười nói: “Bác sĩ Hàn, hôm nay như thế nào mà sớm như vầy đã tới rồi.”

“Còn không phải bị ngươi dùng “Chiến thuật nước đá”

gọi dậy sao”. Tôi trừng mắt nhìn hắn, trong lòng âm thầm nghi hoặc, hồ ly không

phải bị mất trí nhớ chứ, như thế nào chuyện mới xảy ra đã vội quên?

“Bác sĩ Hàn, ngươi đừng nói giỡn à, bị người khác nghe

thấy sẽ tưởng rằng ngươi tối qua là ngủ ở nhà ta nha, những người nhiều chuyện

sợ là sẽ hiểu lầm chúng ta có quan hệ mờ ám đó?” Thịnh hồ ly trước mặt thì

cười, nhưng theo giác quan thứ 6 của tôi, thằng nhãi này cười thật không có ý

tốt gì a.

Thì ra là giận vì lời nói lúc nãy của tôi.

Hồ ly là quỷ hẹp hòi.

Nữ nhân tốt không đấu cùng nam nhân.

Tôi không để ý tới sự chế nhạo trong lời hắn, cười

cười cầm mì thịt bò đưa cho hắn: “Đến đây, đến đây, ăn cho nóng nào”

Mì thịt bò nóng hôi hổi, mặt trên là những miếng thịt

bò non mềm, còn có rau xanh trang trí, nhìn cực mê người.

Thịnh hồ ly cúi đầu nhìn thoáng qua, ánh mắt nhướng

lên: “Mời ta ăn, ngươi bỗng nhiên trở nên hào phóng như vậy từ bao giờ thế?”

“Khiến ngươi chê cười rồi, Hàn Thực Sắc ta chỉ đối với

người ngoài là keo kiệt thôi.” Tôi vỗ ngực thể hiện.

Nghe vậy, trong mắt Thịnh hồ ly rất nhanh hiện lên một

tia sáng âm thầm: “Ý của ngươi là ta không phải là người ngoài của ngươi?”

“Điều đó là đương nhiên.” Tôi mỉm cười.

“Thế ta là người gì của ngươi?” Đôi mắt hắn thoáng cái

âm trầm đi vài phần.

“Ngươi là máy tự an ủi miễn phí cao cấp toàn năng của

ta”. Tôi cười hì hì đem mì thịt bò đẩy đến trước mặt hắn: “Đến đến, đồng chí

Thịnh Du Kiệt, tối qua làm công tác cách mạng vất vả, ăn nhiều nhiều một chút,

bồi bổ thân thể.”

Thịnh hồ ly khóe miệng khẽ nhấc, nhưng lần này động

tác có vẻ nhẹ nhàng phiêu lãng hơn.

Hắn tiếp nhận mì, nhẹ giọng nói: “Ngày sau còn dài.”

Cái lỗ tai cực thính của tôi nghe được câu này, cười

hắc hắc: “Cái chữ “ngày” này của ngươi nha, thật sinh động”.

Hắn khinh bỉ dò xét liếc mắt nhìn tôi: “Đáng khinh”

“Đáng khinh mà ngươi còn “ngày” ”. Tôi càng cười vui

vẻ.

“Bởi vì” Thịnh hồ ly đáy mắt tràn đầy ánh sáng sâu

thẳm: “Ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục”.

“Bên bờ địa ngục đầy bỉ ngạn hoa, đẹp lắm nha”. Tôi mở

nắp hộp mì thịt bò của mình, vùi đầu vào chiến đấu.

Không tồi nha, không biết có phải do hôm qua vận động

trên giường quá nhiều hay không mà hôm nay ăn mì thịt bò thật sự rất ngon.

Trong lúc tôi vùi đầu tận sức tiêu diệt mì thịt bò,

Thịnh hồ ly ung dung nói: “Đúng vậy, địa ngục quả là rất đẹp”

Ăn điểm tâm xong, liền bắt đầu làm việc.

Vận khí của tôi quả nhiên không tồi, tới gần giờ nghỉ

trưa, một người anh em ngoại quốc cao to xuất hiện.

Mái tóc vàng, cơ bắp phát triển, hình dáng thu hút.

Quả thực là trăm năm khó gặp nha.

Hồn phách nháy mắt biến mất tiêu, vội nói: “Làm ơn cởi

quần ra.”

Trên đ