XtGem Forum catalog
Tâm Hữu Bất Cam

Tâm Hữu Bất Cam

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327613

Bình chọn: 8.5.00/10/761 lượt.

này, chất lượng sinh hoạt đề cao rất nhiều.

Cô cũng không thiếu tiền, thế nhưng làm thế nào như vậy sẽ không cần dùng tiền đây.

Sau khi ăn xong, Chu Thương Thương đứng dậy đi toilet.

Người còn chưa đi tới, nghe bên trong truyền đến tiếng nôn mửa, Chu

Thương Thương đi vào, bóng lưng đang ghé vào bồn rửa tay đó quay đầu

nhìn cô, người nọ chính là Trần Uyển Chi.

Nếu như nói trên đời này có người nào bạn không muốn nhìn

thấy nhất, đối với Chu Thương Thương mà nói, không thể nghi ngờ chính là Trần Uyển Chi.

Trần Uyển Chi ngày hôm nay uống xấp xỉ hơn một cân rượu

đế, toàn bộ dạ dày khó chịu như thiêu như đốt, cô ta tửu lượng kỳ thực

tốt, trước đây cùng Tô Dần Chính đi chung ra ngoài bàn nghiệp vụ, sau

khi Tô Dần Chính đều uống đến nằm úp sấp, Trần Uyển Chi còn có thể đỡ

hắn, sau đó đưa hắn lên xe, đưa hắn về nơi có vợ hắn đang chờ.

Tất cả mọi người nói Trần Uyển Chi là nữ kim cương trên bàn rượu, ngàn ly không say.

Trước đây có nhân viên cùng nhau dốc sức làm tới từng

khuyên qua cô ta, “Cô liều mạng như vậy làm cái gì, Tô tổng tối đa cũng

chỉ có thể cho cô thêm tiền tăng ca mà thôi, Uyển Chi, đừng để cuối cùng ngay cả bản thân cũng thua lỗ vào.”

Cô ta nghĩ, cô ta sớm đã đập nồi dìm thuyền mang bản thân phối vào.

Cảm tình của cô ta đối với Tô Dần Chính, ở trong công ty

trên cơ bản là ‘Tư Mã Chiêu chi tâm’ người qua đường đều biết, cô ta

nghĩ Tô Dần Chính cũng biết, chỉ là không nói ra mà thôi, một ít nhân

viên kỳ cựu thường cùng cô ta trêu chọc: Uyển Chi a, phụ nữ không phải

như em cái dạng này, em cậy mạnh như vậy khẳng định sẽ dọa đàn ông chạy

hết.

Khi bọn họ làm trò lấy cô ta ra đùa thì cô ta nghiêng đầu nhìn Tô Dần Chính, Tô Dần Chính cũng cong khóe miệng cười rộ lên.

Cô ta giả vờ thoải mái, mở miệng hỏi người nam nhân viên

thương tổn cô ta kia, “Vậy anh nói, phụ nữ hẳn nên như thế nào? Có phải

phụ nữ đều cần phải như trong một khuôn mẫu khắc ra sao?”

Nam nhân viên suy nghĩ một chút: “Dù sao cũng phải có chút mùi vị nữ tính đi. . .”

Cô ta cúi đầu không nói chuyện.

Kết quả người nam nhân viên này lại thêm một câu: “Giống như bà chủ của chúng ta vậy vừa vặn tốt đẹp.”

Trần Uyển Chi kéo khóe miệng, nhìn về phía Tô Dần Chính, trên mặt hắn nét cười càng phát ra sáng lạn, sáng lạn đến chói mắt.

Tất cả mọi người nói ông chủ và bà chủ đều là nam tài nữ mạo, Kim Đồng Ngọc Nữ ông trời tác hợp.

-

Ông trời tác hợp?

Trần Uyển Chi đứng thẳng thân mình, nhìn về phía Chu Thương Thương, mở miệng: “Thật khéo, chị Thương Thương.”

Chu Thương Thương nhìn Trần Uyển Chi, trực tiếp lướt qua

Trần Uyển Chi đi vào bên trong, qua một lúc, nghe được thanh âm Trần

Uyển Chi rời đi, tiếng giày cao gót rơi vào mặt đất phát sinh âm thanh

lộp cộp ổn định, cho đến khi chậm rãi biến mất.

Chu Thương Thương nén giận trong đầu, khi từ bên trong đi

ra rửa tay thì mở vòi nước đến mức lớn nhất, tiếng nước ào ào từ trong

vòi nước vàng rực chảy ra, cô nhìn bản thân mình trong gương, giơ tay

lau đi lau lại màu son trên môi.

Chu Thương Thương trở lại ghế lô, Hàn Tranh đang cong chân

bắt chéo, dù bận rộn vẫn ung dung mà uống trà, thấy cô tiến vào, dừng

một lúc mới mở miệng: “Cái biểu tình gì đây, bị người khi dễ rồi?”

Chu Thương Thương ngồi xuống, mắt nhìn Hàn Tranh, không hé răng.

Hàn Tranh trộm nhìn sắc mặt Chu Thương Thương: “Sẽ không thật bị khi dễ chứ?”

Giao chiến giữa phụ nữ với phụ nữ, đều không phải luận bàn

học thức mỹ mạo mấy thứ này, mà là đạo hạnh, Chu Thương Thương nghĩ đạo

hạnh của mình ở trước mặt Trần Uyển Chi, trên cơ bản thuộc về loại không chiến mà bại cái loại này, Trần Uyển Chi còn không có lôi ra ba mươi

sáu kế, cô đã không đánh tự lui chắp tay cắt đất.

-

Lúc Trần Uyển Chi trở về, đối với mấy người đàn ông trên

bàn rượu triển lãm một khuôn mặt tươi cười, nghiêng đầu, tầm mắt vừa vặn rơi vào người Tô Dần Chính đang ở vị trí chủ tiệc.

“Tiểu Trần, mau tới, Đỗ tổng còn muốn uống với cô vài ly này.” Ông chủ Hoàng Nham mở miệng nói.

Trần Uyển Chi đi tới ngồi xuống, nói nói cười cười: “Đỗ tổng rộng lượng, tôi thực sự chịu thua.”

Đỗ tổng rõ ràng không tin, sai sử nhân viên phục vụ bên

cạnh rót rượu cho Trần Uyển Chi, sau khi nhân viên phục vụ rót đầy ly

cho Trần Uyển Chi, nói: “Tôi thế nhưng nghe nói cô Trần đây có tiếng là

ngàn ly không say . .”

“Đều là tin vịt mà thôi.” Trần Uyển Chi khuôn mặt nhỏ nhắn

khổ sở giải thích với Đỗ tổng, “Không tin, ngài có thể hỏi Tô tổng, tửu

lượng của tôi thật không có tốt như vậy, anh ấy trước đây là ông chủ của tôi, rất rõ ràng.”

Nói xong, Trần Uyển Chi nhìn về phía Tô Dần Chính.

Tô Dần Chính nhìn Trần Uyển Chi, cười như không cười mở miệng nói: “Uyển Chi cô thật khiêm tốn.”

Trần Uyển Chi thu lại ý cười trên mặt, sau đó quay đầu, nói với Đỗ tổng: “Rượu của Đỗ tổng, tôi thật phải uống.”Nói xong, đem một

ly đầy Mao Đài rót vào trong bụng.

Mấy người đàn ông trầm trồ khen ngợi, Trần Uyển Chi dùng dư quang quét về phía Tô Dần Chính, chỉ thấy hắn vẻ mặt biếng nhác tựa

lưng vào ghế ngồi.

(Nói một chút về cái quan hệ của Trần Uyển Chi với Tô Dầ