XtGem Forum catalog
Tâm Hữu Bất Cam

Tâm Hữu Bất Cam

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325880

Bình chọn: 9.00/10/588 lượt.

Dần Chính để hắn sấy tóc cho cô, sau đó nâng lên khuôn mặt Tô Dần Chính hôn vào: “Ông xã thật tốt.”

Tô Dần Chính ánh mắt tối sầm, sau đó đè lại đầu cô liều chết cắn

miệng cô, qua nửa ngày mới khắc chế buông cô ra, điều chỉnh hơi thở rối

loạn, truyền mệnh lệnh: “Đi ăn cơm.”

Ăn uống no đủ, Chu Thương Thương tự giác thu dọn chén bát trên bàn,

Tô Dần Chính bảo cô không cần làm, Chu Thương Thương không nghe đi rửa

chén, nói ở vấn đề lao động việc nhà phải tiến hành phân phối hợp lý,

quyết không thể dung túng trong gia đình có một thành viên nào tham ăn

lại biếng làm.

“Không thể tưởng tượng được bà xã giác ngộ cao như thế.” Tô Dần Chính hài lòng dương dương tự đắc: “Vậy em rửa chén, anh đi trải giường

chiếu.”

Chu Thương Thương rửa bát đũa xong vào phòng tìm Tô Dần Chính, Tô Dần Chính ghé vào trên sàn trải giường chiếu, Chu Thương Thương khom lưng

nhìn Tô Dần Chính, cười hỏi: “Anh đây là cho em ngủ sàn sao?”

Tô Dần Chính mỉm cười, từ chối cho ý kiến: “Đừng chọn tam lấy tứ, có cái sàn ngủ thực không tệ.”

Buổi tối Chu Thương Thương nằm ở trên giường cùng Tô Dần Chính ngủ

trên sàn nói chuyện: “Dần Chính, anh có cảm thấy chúng ta hôm nay giống

như hai vợ chồng nhỏ sống với nhau hay không.”

“Phải không?” Tô Dần Chính cúi đầu cười, thanh âm trầm thấp có từ

tính, “Khó trách có người nói hôn nhân là phần mộ của tình yêu.”

Chu Thương Thương hừ một tiếng, bởi vì trước đó vừa ngủ qua một giấc, buổi tối không hề thấy buồn ngủ nữa, cô từ trên giường đi đến bên cạnh

Tô Dần Chính đang ngủ dưới sàn, sau đó giống một con bạch tuộc quấn trên người Tô Dần Chính, dán lên lỗ tai hắn hỏi một câu: “Dần Chính, ngày

mai anh phải đi làm sao?”

Ám chỉ rõ ràng như thế, Tô Dần Chính không có khả năng không hiểu, hắn ngụy quân tử đẩy Chu Thương Thương ra: “Đừng quậy.”

Chu Thương Thương ánh mắt phát sáng: “Vậy nắm tay anh còn đặt trên người em không lấy ra.”

Tô Dần Chính đang muốn thu hồi tay mình, Chu Thương Thương đột nhiên

đứng lên, từ trong túi xách lục ra một hộp này nọ, tuy rằng sớm chuẩn bị sẵn sàng, nhưng là khi thực sự đem thứ này đưa cho Tô Dần Chính, Chu

Thương Thương vẫn còn có chút khẩn trương cùng ngượng ngùng, đỏ cả cái

cổ nói: “Không biết có mua lớn quá hay không.”

Dừng một chút, vân đạm phong khinh bỏ thêm một câu: “Anh thử xem xem đi, nếu lớn, em đi đổi cái khác.”

Có một số việc, một khi nếm thử, liền thực tủy biết vị, có chút càng

không thể vãn hồi, giường sắt đơn của Tô Dần Chính tuy rằng coi như kiên cố, nhưng có đôi khi vận động kịch liệt, không thể tránh được phát ra

âm thanh “Ken két”.

Có lần Chu Thương Thương đang ở trong phòng vệ sinh giặt ra giường

thì nghe thấy ngoài cửa có người gõ cửa, Chu Thương Thương không dám

trực tiếp mở ra, chạy tới cửa nhỏ giọng hỏi một câu: “Là ai vậy?”

Kết quả ngoài cạnh cửa truyền đến một giọng nữ tức giận: “Cách vách

nhà cô, chính là lại đây nhắc nhở mấy người một câu, buổi tối có thể yên tĩnh chút hay không.”

Chu Thương Thương lúc ấy đỏ cả mặt a, Tô Dần Chính lại đi làm không

có ở nhà, cô vốn đang muốn ra ngoài mua đồ ăn làm cơm, kết quả bị nói

như vậy, nào có mặt mũi ra ngoài, dứt khoát ngồi ở trên sô pha chờ Tô

Dần Chính tan tầm mang đồ ăn trở về.

Buổi tối, Chu Thương Thương ghé vào trên vai Tô Dần Chính nói việc

này, Tô Dần Chính nghe xong ân hận đầy mặt, hôn hôn môi của cô, hứa hẹn

nói: “Tháng sau anh lên lương, thuê một chỗ tốt chút.”

Chu Thương Thương nhéo cánh tay Tô Dần Chính: “Thật khờ, chúng ta đem cái giường đổi sang hướng khác không tốt hơn sao.”

Tô Dần Chính không nói lời nào, qua một lúc, nhanh ôm chặt thắt lưng

Chu Thương Thương mở miệng nói chuyện, thanh âm của hắn cùng bình thường có chút bất đồng, trịnh trọng mà nghiêm túc.

Hắn nói: “Thương Thương, anh sẽ không cho em sống quá khổ.”

Chu Thương Thương: “Điều này em đương nhiên biết a.”

Hàn Tranh đến nhà bọn họ làm khách, mang theo túi lớn túi nhỏ đứng ở

cửa, Tô Dần Chính bởi vì đang ở trong phòng đối với máy tính thiết kế

phần mềm, Chu Thương Thương đành phải chạy ra mở cửa.

Lúc Chu Thương Thương thấy Hàn Tranh, sửng sốt một tí, sau đó nhếch miệng cười: “Sao nghỉ hè còn chưa trở về nhà?”

Hàn Tranh cười trả lời: “Có người còn đặc biệt chạy tới, mình làm sao không thể ở lại chỗ này.”

Chu Thương Thương để cho Hàn Tranh vào cửa, sau đó hô một câu với Tô Dần Chính trong phòng: “Dần Chính, Thập Nhất đến đây.”

Tô Dần Chính mặc một bộ đồ giản dị màu xám đi ra, hắn nở nụ cười với

Hàn Tranh, sau đó nói với Chu Thương Thương: “Anh đi ra ngoài mua vài

món thức ăn, buổi tối Thập Nhất ở nhà chúng ta ăn cơm.”

“Được.” Chu Thương Thương suy nghĩ nói, “Mua thêm con cá, em cũng bộc lộ tài năng với Thập Nhất.”

Tô Dần Chính vò loạn tóc cô : “Em coi như xong.” Sau đó hắn nói với

Hàn Tranh, “Thập Nhất, giúp tao xem phần mềm thiết kế lần này.”

Hàn Tranh gật đầu, sau đó công đạo một câu: “Mua vài món thôi, nhiều quá ăn không hết.”

Hàn Tranh vào phòng xem phần mềm của Tô Dần Chính, Chu Thương Thương

đi vào phòng bếp ngâm ly trà xanh cho Hàn Tranh, bởi vì nóng, cái ly lại để trên một c