
ương đột nhiên nghĩ đến mình ngày bé có lần sốt cao không
hạ, Trương Lâm ôm cô truyền nước biển một ngày một đêm, cô ngủ mơ mơ hồ
hồ, khi tỉnh lại hỏi Trương Lâm một vấn đề: “Mẹ, con có phải chết hay
không a.”
Trương Lâm khi đó quăng cho cô một cái tát: “Ngủ hồ đồ đi!”
Chu Thương Thương tựa lưng vào ghế ngồi, cô đã lâu không còn như vậy
nhớ Trương Lâm cùng Chu Trường An, người trưởng thành cảm tình đối với
người mất cũng trở nên thành thục, theo thời gian sẽ chậm rãi học được
làm sao đem tưởng niệm giấu ở trong lòng, nhưng là hôm nay cô ở phòng
chờ bệnh viện, khi nhớ tới bọn họ cư nhiên lại có xúc động rơi lệ.
Bên ngoài y tá đi ra kêu tên: “Số 9, Tống Thương Thương.”
Chu Thương Thương lấy tay xoa xoa hốc mắt bị đỏ, hướng về phía phòng chuyên gia đi vào.
“Mời ngồi.”
Chu Thương Thương vào phòng, thấy bên trong ngồi là nam bác sĩ, cả
người có chút ngu đi, cô theo bản năng hỏi một câu: “Tôi hẹn trước là
bác sĩ Vương Ái Hoa, là vị nữ bác sĩ.”
“Bác sĩ Vương có việc, tôi thay cô ấy phụ trách.” Bác sĩ nam tức giận giải thích một chút, sau khi ngẩng đầu nhìn Chu Thương Thương, ngữ khí
hơi chút thay đổi, ánh mắt cũng sáng vài phần, chỉ chỉ giường nhỏ phía
sau bình phong, “Nằm ở trong kia vén quần áo lên.”
Chu Thương Thương: “Lần sau tôi lại đến kiểm tra đi.”
“Cô có ý gì?”Bác sĩ nam giống như là bị người ta giẫm phải chân, lập
tức nhảy dựng lên, “Tôi chỉ là làm kiểm tra với cô, không phải muốn xâm
phạm cô, tôi làm bác sĩ hơn mười năm, vẫn là lần đầu nhìn thấy nữ bệnh
nhân giống như cô vậy, trong mắt bác sĩ là vô tính, những lời này cô
chưa từng nghe qua sao, thật sự là tức chết tôi!”
Chu Thương Thương từ nhỏ bộ dạng xinh đẹp, tuy rằng không sinh ra hoả nhãn kim tinh gì, nhưng có một số việc vẫn là có thể thấy rõ ràng. Mà
này vốn là một chuyện xấu hổ, cô vốn định đi là tốt rồi, thật sự không
thể tưởng tượng được còn bị trả đũa.
Chu Thương Thương bình thường cũng không phải một cái bánh bao mặc
người ta chỉ mắng, nhưng mà hôm nay không biết bởi vì là ở bệnh viện hay là vị nam bác sĩ thật sự mắng rất có lý, cô còn có chút không biết xử
lý như thế nào.
“Cô có biết hay không, cô vừa mới hoài nghi đối với một bác sĩ là cái tính chất gì? Cô là vũ nhục y đức của tôi, vũ nhục phẩm cách của một
bác sĩ!”
Nam bác sĩ nghĩa chính ngôn từ hùng hùng hổ hổ hấp dẫn không ít người vây xem trong phòng chờ, Chu Thương Thương vừa nãy cảm xúc vốn không
tốt, hiện tại lại bị nam bác sĩ chỉ mắng như vậy cùng người chung quanh
chỉ trỏ, ủy khuất nước mắt ngay tại chỗ đã tuôn ra.
Người vây xem càng ngày càng nhiều, Chu Thương Thương cúi đầu chen
qua đám đông đi ra cửa: “Xin nhường chút, nhường qua một chút có được
hay không!”
Chu Thương Thương thật vất vả mới từ trong đám người đi ra, lúc đi ra vừa vặn cùng người nào đó đi ngang qua đối mặt.
Có đôi khi trào phúng trong cuộc đời là bạn cho rằng cái hoàn cảnh
này đã rất là hỏng bét, ai ngờ sự thật so với tưởng tượng còn hỏng bét
khó chịu hơn, mà bạn tuy rằng chuẩn bị tốt để đối mặt với hoàn cảnh
trong tưởng tượng, lại vẫn chịu đựng không nổi bước đi không được, lúc
này lựa chọn của bạn sẽ như thế nào, là chùn bước? Hay là biết rõ bên
dưới là vực sâu vạn trượng, cũng muốn ôm may mắn hoặc tâm tính tìm chết
tiến lên thử xem?
Khi cuộc đời đang trong thời kỳ thảm đạm, có hai loại phương thức còn có thể đạt được sung sướng, một là xem lại quá khứ tốt đẹp, hai là
triển vọng tương lai tốt đẹp, Chu Thương Thương sợ thấy quá khứ, bởi vì
tốt đẹp đi quachỉ biết càng tôn thêm thảm đạm của hiện tại, mà triển
vọng tương lai thì sao, càng khó, không có mong mỏi gì trong tương lai,
thì làm thế nào triển vọng?
Vậy làm sao bây giờ đây, đi tìm chết đi, thế gian chết kiểu này nhiều lắm, lựa chọn xong rồi, nhưng trước khi chết lại không có dũng khí, vì
sao lại như thế này, chết tử tế không bằng đang còn sống, hay là luyến
tiếc, luyến tiếc người nào đó chuyện nào đó, cho dù anh ta là người
khiến cô thương tâm, cho dù có một số việc chỉ cần vừa nghĩ đến liền có
cảm giác đau đớn khoét tim cắt thịt.
Chu Thương Thương thay đổi một bệnh viện khác làm kiểm tra, kết quả
kiểm tra đưa ra thật sự nhanh, tuyến sữa tiểu diệp tăng sản (breast
lobular hyperplasia), một loại bệnh thông thường có tỷ lệ phát sinh cao ở phụ nữ trẻ, bác sĩ đề nghị cô làm giải phẫu, sau đó hỏi cô ngày nào
rảnh rỗi.
“Tuần sau đi.”
Bác sĩ gật đầu nói không thành vấn đề, sau đó đối với máy tính kê đơn thuốc: “Đi xuống dưới mua thuốc đi.”
Chu Thương Thương về nhà đã gần 7 giờ, cả người mệt mỏi toàn thân như nhũn ra, vừa về đến phòng ngủ liền lập tức tê liệt ngã xuống trên
giường.
Chu Thương Thương nằm ở trên giường nhớ tới tình cảnh buổi chiều cùng Tô Dần Chính đụng mặt, đáy mắt chậm rãi nổi lên sương mù dày đặc, mặt
vừa chuyển, nước mắt liền lập tức rơi trên gối đầu.
Khi ở bệnh viện cùng Tô Dần Chính chạm mặt, cô thật không nghĩ tới
đầu óc mình còn có thể xoay chuyển nhanh như vậy. Lầu 3 là khoa nhũ
tuyến, Tô Dần Chính vô duyên vô cớ sẽ không xuất hiện ở nơi đó, đừng nói với cô nhũ tuyến c