Tâm Hữu Bất Cam

Tâm Hữu Bất Cam

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326032

Bình chọn: 9.00/10/603 lượt.

thu hồi tầm mắt, thời điểm đang muốn

nói gì đó, cả người bị một cú quẹo phải gấp của Hàn Tranh ném lên trên

đùi anh, phía sau thân xe chấn động, là bị tông vào đuôi xe .

“Thương Thương?” Hàn Tranh nâng lên thân thể của cô, sốt ruột đánh giá cô.

Chu Thương Thương ổn định tâm thần: “Em không sao.”

Hàn Tranh nhìn khắp người Chu Thương Thương, sau khi xác định người

trước mắt không có việc gì, thấp giọng mắng một tiếng, mắt nhìn kính

chiếu hậu, tông vào đuôi xe anh xe là một chiếc BMW M3 màu lam, Hàn

Tranh nóng nảy mở cửa xe, xuống xe .

Hàn Tranh cường điệu nhìn Trần Uyển Di, sáp lại gần… Nhỏ giọng hỏi một câu: “Phía trên cô có người?”

Hàn Tranh nhíu mày đi đến sau xe, nhìn đại khái tình trạng đuôi xe bị tông vào, tình huống coi như tạm tạm, chỉ đụng nát một cái đèn sau.

Hàn Tranh lắc đầu, “Chậc chậc” hai tiếng, đi đến trước cửa xe chiếc BMW M3, giơ tay gõ hai cái xuống cửa sổ.

Qua một lúc, cửa kính xe chậm rãi mở ra, Hàn Tranh nghiêng thân mình

dựa vào, mắt đánh giá người phụ nữ ngồi ở ghế điều khiển có chút hoảng

sợ quá độ này, khóe môi kéo ra một tia cười lạnh: “Mỹ nữ, cô chạy xe cái kiểu gì vậy, đem đường thành hoa viên sau nhà mình sao?”

Trần Uyển Di hôm nay cũng thật là buồn bực, vốn tưởng rằng có thể

nương theo tuyến vú tăng sản làm cho Tô Dần Chính yên yên đẹp đẹp ở với

mình, không nghĩ qua giữa trưa ngày hôm nay Tô Dần Chính lại chả hiểu

làm sao đem ả gạt sang một bên, hôm nay cùng Triệu Tử Lam đi quán bar

uống chút rượu trở về, trên đường lại gặp gỡ cái chuyện vặt này.

Kỳ thật vừa nãy tông vào đuôi xe vốn có thể tránh không phát sinh, có thể ngay tại thời điểm thắng xe ả đột nhiên sinh ra cái ý niệm ngây thơ như vậy trong đầu, ả nghĩ làm chút chuyện để cho Tô Dần Chính biết

chút.

Nói ra, Trần Uyển Di luôn luôn là tự tin, nhưng ả lại bắt bí không

được Tô Dần Chính cái người này, hắn có thể một giây trước còn đối với ả dịu dàng đến cực điểm, một giây sau lại coi ả như rác.

Trần Uyển Di khát vọng bị đàn ông chinh phục, sau đó hiện giờ ả hoàn

hoàn toàn bị Tô Dần Chính chinh phục, ả bi thương phát hiện bản thân lại chinh phục không được Tô Dần Chính.

Vừa mới bắt đầu Trần Uyển Di cảm thấy mình chính là bị tiền củaTô Dần Chính chinh phục, như vậy cũng tốt, tiền sắc giao dịch, sáng tỏ đơn

giản, nhưng mà theo bản thân đối với đoạn cảm tình này lo được lo mất, ả mới phát hiện mình sớm đã xâm nhập vào vũng bùn tình cảm.

Chưa từng có một người đàn ông nào cho ả cảm thụ như vậy, cho dù chỉ

cùng hắn chỉ nán lại một giây, ả cũng thấy được mình là người phụ nữ

hạnh phúc nhất trên toàn thế giới.

Lúc vừa nãy cùng Triệu Tử Lam uống rượu, tuy rằng ả cùng Triệu Tử Lam đều bị người bao dưỡng, nhưng cảm giác về sự ưu việt trong lòng Trần

Uyển Di không phải chỉ một chút, Tô Dần Chính các phương diện khác đều

mạnh hơn ông già Đài Loan kia của Triệu Tử Lam, hơn nữa ả cho rằng mình

là yêu Tô Dần Chính , tuy rằng ả không xác định Tô Dần Chính có yêu mình hay không, nhưng ả vẫn là cho rằng mình ở trong lòng Tô Dần Chính là có vị trí, ả từng điều tra qua tất cả phụ nữ cùng Tô Dần Chính từng có

quan hệ mờ ám, so sánh, ả cùng Tô Dần Chính thời gian là lâu nhất .

Phát hiện vừa kinh ngạc vừa vui mừng này làm cho Trần Uyển Di hưng

phấn không thôi, tuy rằng ả buồn rầu con đường ‘chuyển chính’ của mình

còn xa xăm tít mù, nhưng ả là tình nhân Tô Dần Chính kết giao lâu nhất,

điểm ấy mang đến cho ả cảm giác về sự ưu việt, đã làm cho Trần Uyển Di

cảm thấy hết sức hạnh phúc, ít nhất ả so với vợ của Tô Dần Chính hạnh

phúc hơn nhiều lắm.

Trần Uyển Di ổn định tâm thần, từ của sổ xe ló ra nhìn tình huống

tông vào đuôi xe, giật nhẹ miệng: “Giải quyết riêng đi, anh ra cái giá,

không cần quá phận là được rồi.”

Hàn Tranh bỗng nhiên cười, nhìn chằm chằm Trần Uyển Di: “Giải quyết riêng?”

Trần Uyển Di ngẩng đầu nhìn Hàn Tranh, chỉ coi anh là một phú nhị đại muốn mượn việc này thông đồng phụ nữ, lại ló mắt nhìn xe anh, Phaeton,

ha ha, thật là có chút tiền tươi.

“Bằng không anh muốn như thế nào?” Trần Uyển Di mặt lộ vẻ tươi cười, “Tôi bề bộn nhiều việc, cũng không có thời gian theo hầu.”

“Đúng nha, cô bề bộn nhiều việc.” Nét tươi cười trên mặt Hàn Tranh

không rõ, anh đột nhiên tiến lên tới gần Trần Uyển Di, sau đó hít hít

cái mũi, nụ cười trên mặt càng phát ra sáng lạn , “Uống rượu lái xe, cô

thật đúng là ngang ngược a…”

Trần Uyển Di có chút thẹn quá thành giận, nhíu mày: “Anh đừng nên quá phận, nếu thật muốn làm ầm ĩ, coi chừng chịu không nổi.”

Hàn Tranh cường điệu nhìn Trần Uyển Di, sáp lại gần… Nhỏ giọng hỏi một câu: “Phía trên cô có người?”

Chu Thương Thương theo cửa kính xe ló ra nhìn nhìn tình huống, sau đó mở cửa xuống xe, cô đi đến trước mặt Hàn Tranh, nhìn người phụ nữ trên

chiếc BMW này, sau đó hỏi Hàn Tranh: “Thập Nhất, xử lý việc này như thế

nào?”

“Uống rượu lái xe đấy, anh cảm thấy vẫn là giao cảnh sát giao thông

xử lý đi.” Hàn Tranh nói với Chu Thương Thương, “Bên ngoài nóng, nhanh

lên xe đi.”

Chu Thương Thương cười nhẹ: “Em chờ cảnh sát chung với anh.”

Trần Uyển Di có chút nón


Ring ring