Tâm Hữu Bất Cam

Tâm Hữu Bất Cam

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326600

Bình chọn: 9.00/10/660 lượt.

ngày mai sẽ

bỏ lỡ mất”, vừa mới nãy cô đã mua một cây lau nhà thông minh, bởi vì

nhân viên đẩy mạnh tiêu thụ nói chuyện mang theo khẩu âm thành phố B.

Mua đồ nấu ăn đại khái có thể dùng đủ trong một tuần, Chu Thương

Thương đẩy xe đi tính tiền, thời điểm tính tiền xong đi ra ngoài thái

dương đã có chút lớn, trắng lóa mắt trên đỉnh đầu.

Bởi vì siêu thị ở phụ cận tiểu khu nhà Hàn Tranh, khi Chu Thương

Thương mua cây lau nhà thông minh không có điền đơn giao hàng, nên khi

Chu Thương Thương tay trái mang một túi lớn nguyên liệu nấu ăn, tay phải cầm cây lau, trong lòng có chút hối hận vì sao không có lựa chọn giao

hàng.

Đúng lúc này, Thượng Đế tặng một người lại đây.

Chu Thương Thương nhìn Tô Dần Chính đứng ở đối diện cô, nghĩ thế giới này nhỏ đến mức làm cho người ta cảm thấy sao mà cứ gặp chuyện bất ngờ

mãi như thế.

Chu Thương Thương thật không ngờ mình sẽ ở trong tình cảnh

như vậy cùng Tô Dần Chính đối mặt, cô nghĩ bộ dạng cô bây giờ tay trái

cầm túi hàng tay phải cầm cây lau nhà thật có chút không xứng với giá

trị con người trên trăm triệu của mình, cô nghĩ, nếu như cô bây giờ tay

trái cầm LV tay phải cầm Hermes mà nói, có khả năng sẽ tốt hơn chút hay

không.

“Thương Thương?” Tô Dần Chính kêu tên của cô, còn mang theo ngữ khí nghi vấn, hình như cô trước mắt thay đổi thành một người khác.

Chu Thương Thương nghĩ cô với Tô Dần Chính ly hôn cũng

không bao lâu, hắn thấy cô thì vẻ mặt như nhận không ra, nếu như thời

gian lâu thêm chút, có phải ngay cả tên của cô đều quên hay không, cô

ngẩng đầu nhìn nhìn Tô Dần Chính, “Rất khéo a.”

Tô Dần Chính nhìn một chút túi hàng cùng cây lau nhà trong tay cô, đi thẳng vào vấn đề mà hỏi: “Em tới thành phố G sinh sống?”

Chu Thương Thương: “Tạm thời ở chơi vài ngày.”

Tô Dần Chính: “Ở chỗ nào?”

Chu Thương Thương giật nhẹ miệng: “Với anh không có liên quan gì đâu.”

“Đúng, không có gì liên quan.” Tô Dần Chính dài chân dài

tay đi tới phía cô, sau đó cầm lấy túi hàng và cây lau nhà trên tay cô,

“Vậy anh tiễn em một đoạn đường.”

“Tô Dần Chính, anh ân cần lộn đối tượng rồi đó.” Chu Thương Thương bởi vì ngày hôm nay mang giày đế bằng, cả người so với Tô Dần

Chính thấp hơn một đoạn, dẫn đến việc cô nói chuyện với Tô Dần Chính cần phải hơi ngửa đầu.”

Cô đưa tay kéo lại túi hàng trong tay Tô Dần Chính, con

ngươi lạnh lùng, “Mấy thứ này đưa tôi, tôi ở chỗ gần đây, không cần anh

tiễn.”

“Ở chỗ nào đâu?” Tô Dần Chính đột nhiên hùng hổ dọa người

nhìn cô, sau đó quay đầu nhìn về khu nhà ở nằm phía sau quảng trường,

nhàn nhạt hỏi, “Có phải ở lầu B khu Kim Long Tam Trường hay không?”

“Tô Dần Chính, anh có ý gì?” Chu Thương Thương trong giây

lát giận dữ, “Tôi ở chỗ nào có liên quan gì tới anh, hay vướng tới sợi

dây thần kinh nào của anh, tôi thật không rõ anh rốt cuộc suy nghĩ cái

gì? Đừng nói cho tôi biết anh không nhớ chúng ta đã ly hôn.”

Bàn tay Tô Dần Chính Tô cầm túi hàng hơi nắm chặt, hắn nhìn một chút người đi trên đường cái, nói: “Thương Thương, chúng ta tìm một chỗ ngồi chút.”

“Ngồi cái gì, muốn ôn chuyện, nói chuyện phiếm?” Chu Thương Thương lạnh nhạt cười ra tiếng, “Tôi rãnh rỗi với anh vậy sao.”

Tô Dần Chính rủ mí mắt, sau đó lại nâng mắt lên, thanh âm

có chút thỏa hiệp: “Thương Thương, ngày hôm nay anh đặc biệt đến, chỉ là không muốn em lại bị thương tổn.”

“Cái gì kêu là không muốn tôi lại bị thương tổn? Dần Chính, lúc anh nói những lời này không cảm thấy buồn cười sao?”

Tô Dần Chính có phần nóng nảy: “Thập Nhất là ai em không rõ sao? Nó đối với em có cái tâm tư gì em đừng nói em không biết. Thành

phố G lớn như vậy em ở đâu không thể ở mà lại đến ở nhà nó, không có

tiền sao? Đi khách sạn thuê một gian phòng khó như vậy sao? Có cần anh

giúp em thuê một cái hay không?”

Chu Thương Thương yên lặng cúi đầu, mặt không biểu tình, mà lửa giận vừa bốc lên trong đầu lại ở trong cơ thể lủi a lủi a, cô nắm

chặt nắm tay, hít thật sâu mấy hơi mới tự mình bình tĩnh chút.

“Tô Dần Chính, tôi thực sự không cần phải giải thích cái gì với anh, tôi thích ở đâu thì ở đó, anh không cần xen vào, cho dù có một ngày tôi đổi giường ngủ cũng không có liên quan gì tới anh, nếu như anh thực sự muốn một cái lý do.” Chu Thương Thương ngẩng đầu nở nụ cười một chút, “Anh coi như tôi không có tự trọng là được, nhiều năm như vậy bị

anh thương tổn, tôi đã thành thói quen, nếu như một ngày không có ai

thương tổn tôi, cả người tôi lại khó chịu, cả người tôi lại ngứa, cho

nên anh coi như tôi thích bị thương tổn là được rồi, dù sao đi nữa hiện

tại tôi thực sự rất tự tại, làm phiền anh quan tâm.”

Tô Dần Chính vẻ mặt bình tĩnh: “Thương Thương, anh là tốt cho em.”

“Tôi biết anh tốt với tôi, ý tốt của anh lòng tôi nhận.”

Chu Thương Thương giơ tay cầm lấy túi hàng và cây lau nhà trong tay Tô

Dần Chính, “Anh đã có lòng tốt như vậy, tôi cũng tốt bụng dong dài thêm

một câu, bạn gái hiện giờ của anh thật không thích hợp với anh, tiền của anh cũng không phải lượm không, yêu cũng có phương pháp đi yêu, đều

không phải đập tiền là có thể, nhưng mà. . . ngàn vàng khó mua đượ


Pair of Vintage Old School Fru