
ng không cho lấy nguyên nhân đi
tiểu làm cớ rời chỗ…”
Lại có người mắng một câu: “Mẹ nó!”
“Không cho phép ồn ào nữa, mọi người vào chỗ, chuẩn bị, hôn môi.”
Chu Thương Thương buồn cười một chút, sau đó đầu đã bị Hàn
Tranh kéo qua, cái miệng của anh liền dán lên đây, Chu Thương Thương
trợn mắt nhìn Hàn Tranh, lông mi anh cong cong, sau đó ôm cô chặt thêm
vài phần.
Chu Thương Thương nghĩ trò chơi như vậy khẳng định không có mấy người sẽ tập trung, thế nhưng ánh mắt đảo đến một đôi gần đó, nữ
sinh đã đè nam sinh lên trên mặt đất, cho nên từ tư thế mà nói, cô với
Hàn Tranh thực sự rất theo quy củ.
Hàn Tranh đầu tiên là tinh tế hôn nhẹ, đầu lưỡi vòng quanh
trong miệng Chu Thương Thương vẽ vòng tròn, khẽ liếm, sau đó chậm rãi
đẩy mạnh, hút, khẽ cắn, chậm rãi, càng ngày càng đem Chu Thương Thương
ôm chặt, cả người dán trước ngực mình.
Hai tay Hàn Tranh gắt gao vòng quanh eo Chu Thương Thương,
đầu lưỡi bắt đầu ôm lấy đầu lưỡi của cô, đánh một hai vòng bao lấy, cho
đến khi toàn bộ lưỡi của Chu Thương Thương tiến vào trong miệng mình,
sau đó bắt đầu trái phải trước sau qua lại cuồn cuộn.
Từ lúc nào bắt đầu hôn môi đã biến thành chuyện tâm trí
khát khao như vậy, Hàn Tranh thở phì phò, Chu Thương Thương bởi vì dựa
vào anh quá gần, có thể thấy rõ, cảm thụ được thân thể biến hóa của Hàn
Tranh.
Chu Thương Thương nỗ lực đẩy Hàn Tranh ra nhưng mà tay
trái Hàn Tranh vòng trên eo cô càng thêm dùng sức, cô thấy hai mắt Hàn
Tranh nhắm lại, tia sáng chiếu đến trên mặt Hàn Tranh không đủ làm cho
khuôn mặt anh có vẻ mơ hồ, cô sát vào anh, nên có thể cảm thụ rõ ràng kỹ xảo của anh, nhiệt độ cơ thể của anh, còn có nhịp tim đập của anh.
Trong đêm tối, một đám người vây quanh đống lửa đều hôn rất chăm chú triền miên, tình yêu giống như đống lửa đang thiêu đốt này,
châm lên tình cảm thanh xuân mãnh liệt lại khát vọng.
Thành tích thi đấu đưa ra, đội bị loại trước hết chính là
đôi tình nhân Bắc Kinh kia, nguyên nhân là trên đường nhà trai chạy đi
tiểu, mà thu hoạch chiến thắng chính là một đôi tình nhân thành phố G,
tổng cộng dài bốn mươi hai phút.
Chu Thương Thương sau khi đội đầu tiên bị loại đã đẩy Hàn
Tranh ra, sau đó Hàn Tranh mở mắt, cằm để tại vai cô, có phần đáng tiếc
nói: “Thương Thương, chúng ta vốn có có thể lấy được hạng nhất.”
Cặp đôi thành phố G là người thắng, bên thắng có quyền lợi
nghiêm phạt đôi bị loại đầu tiên, một trọng tài kiến nghị nói: “Nếu
không thì phạt nói thật tình hay đại mạo hiểm?”
Cặp đôi thành phố G gật đầu, sau đó hỏi cặp đôi Bắc Kinh: “Hai người chọn nói thật hay đại mạo hiểm?”
Nam: “Đại mạo hiểm.”
Nữ: “Nói thật tình.”
“Được.” Có người chen vào nói, “Hai người xác định trước đi.”
Sau cùng người nam nghe theo lời cô gái, chọn nói thật.
“Được, vậy hỏi 10 câu phải trả lời thật lòng, mỗi đôi được hỏi một câu.”
“Thật quá đáng!”
Trong buổi tối này mọi người đều là thanh niên tình cảm
mãnh liệt dào dạt, cho nên vấn đề có thể nghĩ đến đều mang chút màu sắc, vấn đề đầu tiên là: “Lần đầu tiên của hai người là ở chỗ nào?”
Nam trả lời: “Buồng vệ sinh.”
Vấn đề thứ hai: “Bao lâu?”
“Hình như là một giờ đi.”
Vừa dứt lời, có người cười xì một tiếng, ngay cả Hàn Tranh
cũng cong khóe miệng, sau đó người con trai Bắc Kinh này vội vàng giải
thích: “Tính luôn khúc dạo đầu chứ.”
“Tính tính tính, đương nhiên tính!”
Mọi người cười đến ngã trái ngã phải, cô gái bị đấu loại
đem mặt giấu ở phía sau cậu thanh niên, Chu Thương Thương thấy cô ấy ở
thắt lưng cậu ta nhéo một cái, sau đó cậu ta đau đến thiếu chút nữa từ
trên mặt đất nhảy dựng lên.
Đến phiên Chu Thương Thương cùng Hàn Tranh đặt câu hỏi, Hàn Tranh nhìn về phía Chu Thương Thương: “Em hỏi đi?”
Chu thương thương lắc đầu: “Anh hỏi đi.”
Hàn Tranh gật đầu, sau đó hơi chút suy nghĩ, mở miệng hỏi: “Một lần ngắn nhất là mấy phút?”
“Phụt ——” có người cười ra tiếng, Chu Thương Thương ngửa đầu nhìn Hàn Tranh, thật tổn thương a!
Hàn tranh hỏi xong mọi người đều quay đầu nhìn về phía đôi
tình nhân bị hỏi, người thanh niên làm trọng tài kích động ngồi xổm
trước mặt nhà trai: “Tiên sinh đi tiểu, xin hỏi ngài lần ngắn nhất là
mấy phút?”
Nhà trai đầu óc rối loạn, qua một hồi lâu, mới chậm chạp trả lời: “Không nhớ rõ nữa…”
“Phải trả lời.”
“Năm sáu phút gì đó…”
Lại có người cười xì một tiếng, Hàn Tranh lại cong khóe
miệng, Chu Thương Thương nằm ở trong lòng Hàn Tranh, cũng cười đến bao
tử phát đau, Hàn Tranh cúi đầu nhìn cô, thấp giọng hỏi một cú: “Muỗi
nhiều quá, có muốn bôi thuốc chống mũi hay không.”
“Không cần.” Chu Thương Thương điều hòa vấn đề, tiếp tục nghe bọn họ đặt câu hỏi.
“Đại ca, anh cắt qua chưa?”
“Huynh đệ, vợ cậu ngực bao lớn?”
“…”
-
Buổi trưa ngày hôm sau xuống núi, xe của Hàn Tranh đậu ở
chân núi, Chu Thương Thương vừa lên xe thì mệt đến xương khớp toàn thân
rời rạc, cả người ngồi phịch trên ghế phụ lái.
“Mệt muốn chết rồi?”
“Cũng tạm.” Chu Thương Thương xoay qua…, dừng một chút, mở miệng nói, “Thập Nhất, em muốn trở về.”
Bàn tay Hàn Tranh nắm tay lái hơi xiết chặt, qua một chút, anh cười cười