
bảo cô ấy cùng đi theo qua…”
Triệu Tiểu Nhu ngắt điện thoại, quay đầu nói với Chu Thương Thương: “Sinh nhật Bạch Quyên, buổi tối mời chúng ta cùng đi Bích Hải
Lam Thiên.”
Chu Thương Thương: “Chị đi đi, em không đi.”
Triệu Tiểu Nhu nhướng mày: “Chị đã thay em đồng ý rồi.”
“Em với mấy cô ấy không quen.” Chu Thương Thương nói.
“Thế nào lại không quen, lần trước em không phải trên bàn
mạt chược thắng của Bạch Quyên 15 vạn sao? Sau ngày đó cô ấy vẫn nhớ
thương đến em…”
Mười lăm vạn, Chu Thương Thương có phần mắc cỡ không muốn đi.
Bạch Quyên, Triệu Tiểu Nhu… Chu Thương Thương sở dĩ cùng
các cô ấy gặp nhau là bởi vì Tô Dần Chính cùng chồng của họ có kinh
doanh qua lại, bởi vì có quan hệ kinh doanh, không thể tránh né thì có
nghiệp vụ chơi mạt chược cùng tiệc tùng, cô cùng những người phụ nữ này
bao gồm cả cô gái người Giang Tây kia đều là trong những trường hợp như
vậy nhận thức nhau.
Trong đó cô và Triệu Tiểu Nhu coi như trò chuyện cởi mở, cho nên số lần cùng gặp mặt so với các cô gái kia nhiều hơn chút.
Chu Thương Thương tới cuối cùng trốn không được sự cứng rắn quấy rầy của Triệu Tiểu Nhu, cùng cô ấy một đường đi Bích Hải Lam
Thiên.
Triệu Tiểu Nhu nói Bích Hải Lam Thiên là một quán bar.
Đêm đó, Chu Thương Thương thực sự hiểu biết ra “Quán bar”
trong miệng Triệu Tiểu Nhu nguyên lai là cái khái niệm này, bằng lương
tâm mà nói, đây thật không thể nói chỉ là một quán bar mà thôi.
Thật là danh sĩ tự phong lưu, nếu tính tới nhân vật phong lưu, còn phải xem đêm nay.
Chu Thương Thương có nghe nói qua Bích Hải Lam Thiên là một quán bar KTV, nguyên lai tên gọi là “Đại phú hào”, lấy một cái tên tục
kinh như vậy nhưng cũng là một quán KTV rất thuần khiết.
Lúc cao trung Hoa Câu còn đặc biệt thích KTV này, bởi vì
nơi đây bỏng ngô đặc biệt ăn ngon. Hiện tại “Đại phú hào” biến hóa nhanh chóng, đổi tên thành “Bích Hải Lam Thiên”, ngược lại nguyên bản một
quán KTV trung quy trung củ biến thành một quán bar night show, thêm nữa còn là một night show nam nữ đều có phần. Cho nên vạn vật trên đời
nghìn vạn lần không nên nhìn mặt ngoài, mặt ngoài mô phạm văn nghệ cũng
có thể cất giấu nội tâm khẩu vị nặng.
Khi Chu Thương Thương cùng Triệu Tiểu Nhu tiến vào ghế lô
thì bên trong một đám phụ nữ đã mở cuộc chơi, cả trai lẫn gái làm tổ ở
một chỗ chơi xúc xắc phạt rượu phạt hát, sau khi Chu Thương Thương ngồi
xuống, có người đã chơi đến mức phạt cởi quần áo, ngồi ở đối diện cô là
một vị yêu nghiệt trống mái không phân biệt rõ đã cởi tới trình độ áo
rách quần manh.
Bạch Quyên là một cô nàng hào phóng, lúc Chu Thương Thương
và Triệu Tiểu Nhu đi vào thì kêu một người nam áo mũ chỉnh tề tiến đến, ở bên tai Triệu Tiểu Nhu và Chu Thương Thương nhẹ giọng nói: “Vị này là
Áp đầu, nghe nói được một vị nữ minh tinh bao dưỡng đó.”
Chu Thương Thương ngẩng đầu đánh giá vị Áp Đầu này, ngũ
quan lập thể, thân hình to lớn, thấy thế nào cũng rất giống hướng dẫn
viên tập thể hình.
Triệu Tiểu Nhu hỏi cô: “Có đúng là tuấn tú kinh người luôn không?”
Chu Thương Thương ha hả nở nụ cười một chút, gật đầu.
“Alex, hai vị này là chị em tốt nhất của tôi, cậu cần phải
thu xếp cho đàng hoàng, nghìn vạn lần không thể qua loa.” Bạch Quyên
đứng lên bắt chuyện, một thân váy áo bó sát người, tóc quăn trang điểm
đậm, cô ấy đi tới trước mặt Chu Thương Thương, vỗ xuống vai cô, “Chuyện
cô ly hôn tôi có nghe lão Vương nhà tôi nói, đầu năm nay ngoại trừ tiền
ra ai không – rời bỏ được ai a, đêm nay tôi mời khách, cô với Triệu Tiểu Nhu chơi vui vẻ, nơi này còn có mấy người thật không tệ, đợi lát nữa
chọn một người hợp mắt, đừng ủy khuất bản thân.”
Chu Thương Thương nhất thời không biết nói cái gì, nặn ra một câu: “Cảm tạ. . .”
Bạch Quyên cười cười, hỏi một câu: “Lần đầu tiên đi?”
Chu Thương Thương báo đáp lại một nụ cười.
Chu Thương Thương đối với Bạch Quyên hiểu biết không nhiều
lắm, nhưng mà phụ nữ trong cái vòng tròn này cô ấy là một người sống vui vẻ nhất, con gái một của nhà tư bản Bạch Diệu, chồng ở rể nhà cô ấy,
sau khi kết hôn thì người chồng an phận ngây ngốc trong công ty kiếm
tiền, mà cô ấy ở bên ngoài nuôi tiểu tam tiểu tứ thập phần rêu rao, về
điểm ấy cùng cô và Tô Dần Chính vừa vặn tương phản, tìm căn nguyên nguồn gốc, chỉ có thể nói là cơ sở kinh tế quyết định kiến trúc thượng tầng
mà thôi.
Chưa tới vài phút, người đàn ông mặc tây trang đã gọi một
loạt các chàng trai ngoại hình khác nhau đến, đứng ở trước mặt Chu
Thương Thương cùng Triệu Tiểu Nhu, Triệu Tiểu Nhu rất là khách khí, lễ
nghĩa nhường cho Chu Thương Thương chọn trước.
Chu Thương Thương nhìn về phía Triệu Tiểu Nhu, nhẹ giọng nói: “Em muốn đi về trước.”
Triệu Tiểu Nhu kéo cô: “Đều không phải như em nghĩ đâu, chỉ là uống rượu bắt tay mà thôi, đừng như vậy chơi không ra a.” Nói xong, ngẩng đầu quétmột loạt các chàng trai trước mặt, vươn ngón áp út về
trước chọn hai người.
Hai cậu trai bị Triệu Tiểu Nhu điểm danh lưu lại lộ ra một
tia biểu tình mừng rỡ, trong đó có một mi thanh mục tú ngồi xuống bên
cạnh Chu Thương Thương, sau đó rót hai ly