
m hoài nghi
trong lòng nói ra miệng.
“ Làm sao vậy, chị Tuyết Nhan?” Tỉnh Vu Hiểu khó hiểu nhìn cô.
“ Em từ khi nào thì phát hiện mình bắt đầu béo lên?” Lâm Tuyết Nhan do dự một chút, thử hỏi.
“ Từ một tháng nay nha.”
“ Kia trừ bỏ bụng to lên, em có hay
không phát hiện mình còn có chỗ nào thay đổi? Tỷ như thói quen ăn uống
của em, hoặc là em có buồn nôn hay không, còn có thời gian hành kinh có
bình thường không?”
“ Em chỉ là cảm thấy sức ăn nhiều hơn,
nhưng không buồn nôn, bất quá nói đến thời gian hành kinh……” Tỉnh Vu
Hiểu thong thả nhíu mày.
“ Như thế nào?” Lâm Tuyết Nhan nhìn chằm chằm cô.
“ Nó giống như thật lâu không có tới.” Có người nhắc,Tỉnh Vu Hiểu mới ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.
“ Thật lâu là bao lâu? Vượt qua hai tháng, ba tháng, hay là lâu hơn ?”
“ Chị Tuyết Nhan ……” Tỉnh Vu Hiểu không biết làm sao nhìn Tuyết Nhan, nội tâm đột nhiên cảm thấy một trận kinh
hoảng. Cô có phải hay không mang thai?
“ Em trước đừng hoảng hốt, nói cho chị
biết mấy tháng qua, em có cùng người nào phát sinh quan hệ không?” Lâm
Tuyết Nhan đem cô kéo đến sô pha phòng khách ngồi xuống.
Tỉnh Vu Hiểu vẻ mặt tái nhợt gật gật đầu.
“ Hai người có tránh thai không?” Lâm Tuyết Nhan lại hỏi.
Tỉnh Vu Hiểu mờ mịt nhìn cô, sau một lúc lâu mới định thần đối với cô lắc đầu nói: “ Em không biết.”
Lâm Tuyết Nhan hít sâu một hơi, nhanh chóng đưa ra quyết định.
“ Được rồi, em trước cẩn thận ngẫm lại
lần trước kinh nguyệt tới là khi nào, chị đến tiệm thuốc dưới lầu giúp
em mua que thử thai. Nghe chưa, còn chưa rõ kết quả, em đừng nghĩ gì,
biết không?” cô còn thật sự dặn dò Tỉnh Vu Hiểu.
Tỉnh Vu Hiểu vẻ mặt mờ mịt, chậm rãi gật gật đầu.
Thấy cô nhận lời, Lâm Tuyết Nhan nhanh
chóng đứng dậy trở về phòng cầm túi xách, đồng thời xác định con gái còn đang ngủ say, liền vội vàng đi ra cửa.
“ Chị Tuyết Nhan .” Tỉnh Vu Hiểu đột nhiên mở miệng gọi cô lại.
Lâm Tuyết Nhan quay đầu nhìn cô, chỉ thấy sắc mặt cô vẫn tái nhợt như cũ, nhưng vẻ mặt so với ban nãy đã trấn định rất nhiều.
“ Không cần nói cho Vu Hi.” Tỉnh Vu Hiểu thỉnh cầu nói với cô.
Lâm Tuyết Nhan do dự nhìn Vu Hiểu một chút, sau đó gật gật đầu, xoay người rời đi.Lâm Tuyết Nhan vừa rời nhà trọ, Tỉnh Vu Hiểu lập tức lên thang máy đi tới lầu ba,nơi mà đã ba tháng cô không quay lại.
Cô nghĩ mình sẽ không quay lại đây nữa, nghĩ mình thật sự có thể quên hắn, kết quả không nghĩ tới ông trời lại
vui đùa với cô, làm cho cô mang thai đứa nhỏ của hắn.
Không sai, cho dù chưa thử thai hoặc
chưa khám bác sỹ, cô cũng có thể xác định chính mình xác thực mang thai. Bởi vì cô mặc dù mơ hồ, nhưng chu kỳ sinh lý lại tuyệt không mơ hồ,
luôn đúng thời gian lại tới, chưa bao giờ chậm chễ, càng miễn bàn là lại trễ những ba tháng.
Đúng vậy, cô mang thai chuyện này cơ hồ đã có thể xác định, hiện tại vấn đề ở chỗ cô có nên sinh hạ đứa nhỏ
trong bụng này không, cô cảm thấy thân là một người “sáng tạo”,hắn cũng
có quyền quyết định mới đúng, cho nên cô mới đến nơi này tìm hắn.
Đối mặt cánh cửa khắc hoa cương đã xa cách ba tháng, cô kỳ lạ lại cảm thấy vô cùng khẩn trương.
Cô hít một hơi thật sâu, nói cho chính mình cũng không phải chưa bao giờ tới nơi này, trấn định một chút.
Nhưng nói dễ hơn làm, bởi vì làm cho cô khẩn trương cũng không phải địa điểm, mà là người đàn ông cô sắp đối diện bên trong.
Cô lại đến tìm hắn, Viên Diệp sẽ có phản ứng như thế nào?
Tỉnh Vu Hiểu không tự chủ được nghĩ.
Hắn sẽ dùng thái độ khách khí đối mặt với cô, hay là thái độ châm chọc khiêu khích,giống như lần cuối gặp hắn?
Cô lo lắng nếu hắn vẫn dùng thái độ mà
lần cuối gặp mặt để đối diện với cô, cô sẽ không còn dũng khí đem chuyện mình mang thai nói với hắn, bởi vì cô thật sự thực sợ hãi nếu nghe thấy hắn nói không cần đem đứa nhỏ của người khác tới nói là của hắn,linh
tinh.
Nếu hắn thực dám nói như vậy, nói thật, ngay cả cô cũng không biết chính mình đến lúc đó sẽ làm ra cái hành
động gì không thể khống chế được.
Có lẽ cô sẽ trực tiếp lấy đầu của hắn
đi, có lẽ cô sẽ hung hăng đá hắn một cước, đánh hắn một quyền, có lẽ cô
sẽ giống người đàn bà chanh chua chửi đổng hướng hắn chửi ầm lên. Tóm
lại, nếu hắn dám ô nhục cô, cô tuyệt đối sẽ không bỏ qua hắn.
Lại lần nữa hít sâu một hơi, cô thẳng lưng, đưa tay ấn chuông cửa.
Không đến một lát, cô nghe thấy phía
trong truyền đến thanh âm mở khóa, cô nhanh chóng lau đi chút nước trên
mặt, nín thở chờ đợi cánh cửa kia mở ra.
Cửa mở, một mỹ nữ trẻ tuổi cô chưa gặp bao giờ mặc quần áo ở nhà xuất hiện, vẻ mặt nghi hoặc nhìn cô hỏi: “ Xin hỏi chị tìm ai?”
“ Thực xin lỗi, tôi ấn sai tầng.” cô không hề do dự nhanh chóng nói.
Cô gái mỹ mạo trẻ tuổi nhẹ gật đầu với cô,sau đó đóng cửa lại.
Tỉnh Vu Hiểu ngây ra như phỗng đứng ở tại chỗ sau một lúc lâu, cơ hồ không thể xác định vừa mới tột cùng đã xảy ra chuyện gì.
Nơi này là lầu ba không phải sao? Cô thật sự ấn sai tầng trệt sao?
Cô ngẩng đầu nhìn số phía trên cửa
chính, nơi đó quả thật thật viết lầu ba đúng vậy, nói cách khác, cô cũng không có đi nhầm tầng.
Một khi đã như vậy, như