
năm thời gian, trở
thành cự phú phương bắc.” Đông Phương vũ sở dĩ có thể phát triển nhanh như vậy,
chủ yếu là bởi vì có Thiên Cơ các hỗ trợ. Trong kinh doanh, tin tức chính là
quan trọng nhất. Có Thiên Cơ các mật thám cung cấp cho hắn đủ loại kiểu dáng
tin tức, không phát mới là lạ. Nguyên bản hắn không nghĩ qua là trở thành cự
phú, chỉ nghĩ báo cáo kết quả công tác, nào biết việc làm ăn càng làm càng lớn,
thành ra cục diện hôm nay.
“Như vậy Đông Phương gia song thân biết hắn chính là
Kim lão bản sao?” Đông Phương gia thủ phủ Hồ Châu, Đông Phương Vũ trực tiếp là
phương bắc thủ phủ, quả nhiên là trò giỏi hơn thầy.
“Biết.” Nhớ ngày đó hắn tốn vô số nước bọt, mới thuyết
phục song thân cho phép hắn làm ‘Địa hạ phú ông’.
“Nhưng là.. Ngươi nhiều tiền như vậy, vì cái gì lại đi
làm tặc?” Không nghĩ ra, Đông Phương Vũ nhìn thế nào cũng không giống như thần
giữ của, nếu muốn làm chuyện tốt, lấy tiền của mình là được rồi, dù sao hắn
cũng có nhiều tiền mà.
Đông Phương Vũ liếc nhìn nàng một cái thật sâu,“Nàng
còn nhớ rõ ta lúc trước nói qua, sư phụ của ta bởi vì trộm bảo vật mà bị người
đuổi giết, cho nên mới té xỉu ở hậu sơn Đông Phương gia không?”
“Nhớ rõ?”
“Kỳ thật, sư phụ của ta lúc trước trộm là Thánh Linh
châu.” Võ lâm đệ nhất bảo vật mà mọi người mơ ước.
“Thánh Linh châu là cái gì?” Chưa từng nghe nói qua.
“A, đại tẩu, tẩu ngay cả Thánh Linh châu cũng chưa
từng nghe nói?” Nàng tốt xấu gì cũng là nữ nhân lợi hại nhất giang hồ, tin tức
không đến mức bế tách như vậy chứ?
“Ta mất đi trí nhớ, cho nên không biết.”
“Hả?” Quân Tùy Phong lại kinh ngạc.
Đông Phương Vũ không để ý đến bọn họ, giải thích
nói,“Truyền thuyết nói, Thánh Linh châu là do một vị tăng nhân Tây Vực đưa vào
Trung Nguyên. Có thể trị bắc bệnh, khởi tử hồi sinh, gia tăng nội lực. Nếu nuốt
được Thánh Linh châu, có thể có võ công cái thế, có thể trường sinh bất lão.
Mấy chục năm nay, vô số võ lâm nhân sĩ tranh đoạt Thánh Linh châu. Mười mấy năm
trước, sư phụ của ta vô tình trộm được Thánh Linh châu, mới bị đuổi giết. Ngay
thời điểm đó, người vội vàng đem Thánh Linh châu giao cho một thương nhân giàu
có. Đến lúc người đi tìm thì, thương nhân kia đã dời nhà đi, không rõ tăm tích,
ta đi trộm đồ… Chủ yếu là vì tìm được Thánh Linh châu.” Cướp của người giàu
chia cho người nghèo chỉ là tiện tay mà thôi.
“A? Thiên hạ thương nhân giàu có nhiều như vậy, ngươi
làm sao tìm a.” Bạch mạn điệp có chút thất vọng, nguyên bản nàng cứ sùng bái
Sáo Ngọc công tử, không nghĩ tới còn có chuyện như vậy.
“Bởi vì Thánh Linh châu, sư phụ toàn thân kinh mạch
đứt đoạn, võ công hoàn toàn biến mất. Nhiều năm như vậy, tìm kiếm vô số danh y
thiên hạ, đáng tiếc tất cả đều thúc thủ vô sách. Nếu muốn cứu sư phụ, biện pháp
duy nhất chính là tìm được Thánh Linh châu.”
“Đại ca, ngươi có cảm thấy ngươi làm người thực thất
bại hay không? Lúc trước ngươi nói với ta là vì thích cảm giác cướp của người
giàu chia cho người nghèo cho nên đi làm tặc, hiện tại ngươi lại còn nói là vì
Thánh Linh châu. Cho dù Thánh Linh châu, lúc trước ngươi nên nói rõ ra đi, vì
cái gì phải che che dấu dấu.”
“Ta thích trừng trị gian thương, cũng phải tìm Thánh
Linh châu. Lúc trước làm tặc là vì hứng thú nhất thời, sau lại vì tìm Thánh
Linh châu mới tiếp tục làm đầu trộm đuôi cướp.” Tặc? Từ này nói ra đúng là không
được tự nhiên.
“Hừ, chẳng lẽ ngươi không phải gian thương?”
“Ta cũng đâu có bạc đãi ai đâu.” Trên thương trường có
thể gian ngoan, nhưng tuyệt đối không ỷ thế hiếp người, ngược đã con cái hạ
nhân.
“À, như vậy a.”
“Đại ca đại tẩu, các ngươi hai người từ từ tán gẫu, ta
đi trước.” Quân Tùy Phong quyết định chuồn đi, chuyện để đại tẩu tra khảo
nhường lại cho đại ca đi.
“Chờ chút..” Bạch mạn điệp cười hì hì đi đến hắn bên
người,“Tùy Phong, ta có thể đến thăm Thiên Cơ các không?”
“Đương nhiên có thể.”
Bạch Mạn Điệp nhãn tình sáng lên,“Vậy đi liền đi.”
“Ta đưa nàng đi.” Đông Phương vũ đột nhiên xen vào.
Tiểu tử họ Quân kia vừa thấy nữ nhân liền làm điều xằng bậy, hắn thật sự thực
lo lắng khi nữ nhân của hắn cùng tên kia ở cùng một chỗ, tuy rằng hắn biết tên
kia sẽ không động vào nữ nhân của hắn.
Nàng rốt cục tinh thần tỉnh táo,“Ngươi muốn đi cùng ta
sao?”
“Không đi Thiên Cơ các.”
“A? Ngươi bị gì vậy, ta muốn đi thăm Thiên Cơ các.”
Quân Tùy Phong đương nhiên biết lão đại có ý tứ gì,
trong lòng cười thầm, xem ra đại ca thật sự thực để ý đại tẩu. Lúc này ba huynh
đệ bọn họ, đều rơi vào hương ôn nhu của nữ nhân cả rồi, đại ca anh minh thần võ
cũng không ngoại lệ.
“Đại ca, đại tẩu, cáo từ.” Nhìn thấy bộ dáng ái thê
sốt ruột của đại ca tốt nhất là nên chuồn sớm, nếu như bệnh cũ phát tác, chách
chắn bị đại ca đánh thành thịt vụn.
“Quân Tùy Phong, ngươi..”
“Cáo từ.” Hắn cùng với chuyện gặp quỷ giống nhau,
nhanh chóng chạy cái mất dạng.
Bạch Mạn Điệp trừng Đông Phương Vũ liếc mắt một
cái,“Giờ thì tốt rồi, không thể đi Thiên Cơ các được.”
“Không cần phải đi cùng hắn.” Thiên Cơ các là chỗ hắn
thường xuyên lui tới, cũng như nhà hắn thôi, chính