Thái Tử Vô Sỉ

Thái Tử Vô Sỉ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323640

Bình chọn: 8.00/10/364 lượt.

lành lạnh giống Vũ Văn Hạ. Chiêu Tuyết nhẹ nhàng chậm cháp đi đến ngồi lên chiếc chế bên cạnh Vũ Văn Hạ.

“ Ngươi là nam tử của ta, một người khác ta ở trên đời.” Chiêu Tuyến công chúa nhìn thẳng Vũ Văn Hạ nhẹ nhàng nói. Vũ Văn Hạ liếc mắt nhìn Chiêu Tuyết, sau đó nâng bâu rượu rót cho Chiêu Tuyết một ly rượu “ Ta và ngươi có lẽ không giống nhau.” Chiêu Tuyết nhẹ nhàng cười một tiếng, cầm ly rượu lên, uống một hơi cạn sạch.

Vũ Văn Hạ lại lần nữa ngước mắt nhìn Chiêu Tuyết “ Nhìn không ra. ngươi uống rượu thật khá.” Chiêu Tuyết nâng bình rượu lên tự rót cho bản thân một ly “ Đi ra bên ngoài đình nghỉ mát ngồi được không? vải hỷ treo trong phòng thật là chướng mắt.” Chiêu Tuyết dứt lời, lại uống thêm một ly rượu, sau đó đứng lên không để ý Vũ Văn Hạ có đồng ý hay không, đẩy cửa tân phòng ra, thấy cửa tân phòng được dán chữ hỷ thật chói mắt.

Vào đình nghỉ mát, Chiêu Tuyết ngồi vào bên cạnh đình nghỉ mát, đôi tay đặt lên lan can, nhìn xuống đáy hồ nước trong suốt dưới đáy hồ nhiều tảng đá đủ hình dạng, có mấy con cá bơi qua đá. Vũ Văn Hạ lẳng lẳng ngồi bên Chiêu Tuyết, cả hai người mặt hỷ phục không nói một lời nào, hỷ phục này cực kỳ tương phản với không khí lúc này.

Ngồi không lâu lắm, Thái Tử phi của Nguyệt Tường quốc hết sức thuận lợi được Thái tử coi như bảo bối cưng như cưng trứng hứng như hứng hoa Trầm Lạc đi vào hậu viện, đi vào đình nghỉ mát.

Chiêu Tuyết quay đầu nhìn thoáng qua Trầm Lạc , xem ra mấy ngày nay Điện Hạ rất yêu thương Trầm Lạc, sắc mặt nàng càng ngày càng hồng hào, cả người như phát ra hào quang rực rỡ. Người tuyệt vời như vậy, hậu cung đại mạc thật không tồn tại. Vũ Văn Thượng thương thê tử như vậy, Vũ Văn Hạ sẽ thế nào? Trong lòng Chiêu Tuyết một hồi cười lạnh, tính tình nàng lạnh nhạt, xem qua quá nhiều tranh đấu hậu cung Đại Mạc. Nhiệt tình của nàng chắc cả đời này không dậy nổi, Trầm Lạc đã nói một câu rất đúng, “Chiểu Tuyết ngươi đúng làm một người đặc biệt”

Vũ Văn Hạ nhang chóng rời đi, hai người các nàng cũng không có nhiều chuyện để nói, xem chừng Trầm Lạc cũng không có việc gì để làm, chỉ đành cùng nàng ở đây nhìn hồ nước. Khi màn đêm buông xuống, Điện hạ chi người thúc giục Trầm Lạc mới rời đi. Sau khi Trầm Lạc đi, Chiêu Tuyết ở trong đình ngồi một chút. Cho đến khi thấy hai gã sai vặt một trái một phải dìu Vũ Văn Hạ vào hậu viện mới đứng lên. Dù sao cũng là vợ chồng, mặc dù bên trong có không hợp đi chăng nữa thì bên ngoài cũng nên làm ra vả một chút.

Vì vậy Chiêu Tuyết nhanh chóng đi đến trước người Vũ Văn Hạ:” Hai người các ngươi lui ra đi, Vương gia giao cho ta được rồi.” Hai gã sai vặt nhìn vương phi mảnh khảnh, trong mắt lộ nghi ngờ. cuối cùng cũng đem vương gia giao cho vương phi. Hướng về phía vương phi thi lễ một cái, hai gã sai mặt vội vã rời đi, hôm nay là ngày đại hôn của vương gia bọn họ không thể nán lại lâu ở hậu viện.

Chiêu Tuyết tốn một hồi công sức mới mang được Vũ Văn Hạ vào tân phòng, vừa nắm vừa kéo thật khó khăn mới mang được hắn lên trên giường nhỏ. Trong miệng Vũ Văn Hạ vẫn lầm bầm hô mẫu hậu mẫu hậu. Chiêu Tuyết cười nhạo một tiếng. Chưa từng nghĩ đến nam tử lạnh lùng như thế khi say lại luôn miệng hô mẫu hậu. Lời Vũ Văn Hạ nói không sai, nàng và hắn không giống nhau. Mặc dù nàng ý thức không tỉnh táo cũng sẽ không kêu mẫu hậu. Trong lòng nàng không có mẫu hậu không có phụ hoàng cũng không có hoàng huynh. Ở trong cung nàng luôn luôn một mình cô đơn không ai quan tấm Công chúa Chiêu Tuyết nàng.

Đem Vũ Văn Hạ nhẹ nhàng đặt trên giường, Chiêu Tuyết sửa sang lại y phục, sau đó lại cúi người xuống cưởi giày cho Vũ Văn Hạ. Đang muốn vén chăn mỏng đắp cho Vũ Văn Hạ thì một đôi tay thon dài hữu lực ôm chặt lấy eo nàng, một tay kéo nàng vào một lòng ngực ấm áp rộng rãi vương mùi rượu.

Mùi rượu nồng nặc chui vào trong mũi Chiêu Tuyết, Chiêu Tuyết nhướng mày, không chút do dự đưa tay đẩy Vũ Văn Hạ ra. Do uống rượu nhiều nên bây giờ Vũ Văn Hạ không giống như ban ngày trong mắt lộ một cỗ lửa nóng.

Trong nháy mắt Chiêu Tuyết bị Vũ Văn Hạ đè dưới thân thể, đẩy không ra. Chiêu Tuyết ánh mắt nhàn nhạt nhìn Vũ Văn Hạ, cảm thụ ngón tay dài của hắn ở trên mặt nàng nhẹ nhàng vuốt qua vuốt lại.

“ Chiêu Tuyết?” Lửa nóng trong mắt Vũ Văn Hạ đã không còn chỉ còn lại một mảng sương mù. Chiêu Tuyết khẽ gật đầu một cái, nhân cơ hội đẩy tay Vũ Văn Hạ ra. Vũ Văn Hạ nằm ở bên cạnh tiếp tục xoay đầu nhìn Chiêu Tuyết “ Chiêu Tuyết?”

“ Có chuyện gì vậy?” Chiêu Tuyết không kiên nhẫn nhìn về phía Vũ Văn Hạ, sau đó ngồi dậy, tự mình sửa lại tóc tai vì những động tác khi nãy mà rối loạn. Vũ Văn Hạ bật cười:” Chiêu Tuyết chúng ta thành thân rồi” Vũ Văn Hạ vẫn cứ nhắc đi nhắc lại hai chữa thành thân.

Chiêu Tuyết cũng không có đáp lại Vũ Văn Hạ nữa, đứng dậy đi đến bên cạnh bàn, hai tay chống cằm, nhìn về phía nam tử đang lầm bầm trên giường. Sau khi say rượu Vũ Văn Hạ nói nhiều hơn, phần lớn là nhắc mẫu thân hắn.

Một lúc sau, bên ngoài truyền đến thanh âm của gã sai vặt. Vũ Văn Hạ ở trên giường giống như đã ngủ say khi nghe tin hoàng thượng băng ha thân thể lập tức ngồi dậy, sau


Old school Easter eggs.