The Soda Pop
Thâm Sơn Có Quỷ

Thâm Sơn Có Quỷ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324863

Bình chọn: 10.00/10/486 lượt.

Hạ Hàm Chi, lúc này Lý Thanh cảm thấy cơn tức đang lẩn quẩn trong lòng, lại không thể phát tiết, rất khó chịu.

Có người khác tặng kiếm khí Thái Âm cho nàng… Ngươi tin à?

Ý ngươi là sao?

Nếu như không phải, vậy kiếm khí trên người nàng giải thích thế nào đây….

Trong lòng Lý Thanh hơi lo lắng, từ khi hắn tu luyện đến nay, trên đời không có chuyện gì có thể khiến hắn cảm thấy phiền não, nhưng kể từ sau khi đến núi Bạc Mang, mấy chuyện làm rối loạn đầu óc hắn cứ ùn ùn kéo đến.

Sau khi Hạ Hàm Chi ra khỏi sân thì đi xuống chân núi, chợt thấy nơi chân trời mây mờ mù mịt, lại ngây người, trước mặt bỗng thổi đến một cơn gió mát, y trừng mắt nhìn Lý Thanh đột nhiên xuất hiện trước mặt mình.

Sắc mặt Lý Thanh lạnh như băng, không chỉ hắn, ngay cả gió cây núi đá xung quanh đều trở nên lạnh như băng.

“Hạ Thu, ta biết ngươi có việc giấu ta, ngươi có thể không nói, nhưng ngươi phải biết rằng, nếu là chuyện ta phải biết thì cuối cùng ta cũng sẽ biết thôi.”

Dứt lời, Hạ Hàm Chi còn chưa kịp mở miệng, Lý Thanh đã lập tức biến mất.

“….”

Hạ Hàm Chi đứng đờ người tại chỗ, sửng sốt một lúc lâu, cuối cùng khó hiểu hừ cười một tiếng, lẩm bẩm bảo khó hiểu, sau đó tiếp tục đi về phía chân núi.

Hôm sau, cuộc sống của Tiểu Xuân lại khôi phục như thường. Nàng ngủ một giấc ngon lành, sau đó sáng sớm lại bị Vệ Thanh Phong kéo ra ngoài luyện kiếm.

“Đại sư huynh….”

Vệ Thanh Phong vẫn đang chuyên tâm lau kiếm: “Hả?”

Tiểu Xuân cúi đầu, uể oải nói: “Đại sư huynh… nghỉ một ngày được không?”

Vệ Thanh Phong xoay người nhìn nàng.

“Vì sao?”

Tiểu Xuân bị ánh mắt thâm thúy của Vệ Thanh Phong nhìn chăm chú, lòng lập tức chùn xuống một chút.

“Không có không có không có… Ta đi luyện ngay đây….”

Tiểu Xuân cảm thấy khổ biết bao… Nàng cứ như chết lặng cầm Phong Đào, khoa tay múa chân trong sân, Vệ Thanh Phong chăm chú hướng dẫn nàng một lúc.

Tiểu Xuân cảm thấy cánh tay hơi mỏi rồi, nàng nhìn Vệ Thanh Phong, cười đùa nói: “Đại sư huynh, huynh ăn gì chưa?”

Vệ Thanh Phong: “Ăn rồi.”

Tiểu Xuân: “À….”

Vệ Thanh Phong: “Bộ kiếm pháp kia ta dạy muội mấy tháng rồi, muội cảm thấy mình luyện thế nào?”

Tiểu Xuân: “….”

Nghe thấy Vệ Thanh Phong hỏi, trong lòng Tiểu Xuân lập tức chảy mồ hôi. Nàng biết khi đại sư huynh hỏi mấy câu này, có nghĩa là đại sư huynh đã vô cùng bất mãn rồi.

“Khụ.” Tiểu Xuân liếm liếm môi, cẩn thận nói “Tạm… tạm được?”

Vệ Thanh Phong: “Vậy à?”

Tiểu Xuân lập tức xuống nước: “Đại sư huynh, ta sai rồi… ta nhất định sẽ luyện cho tốt….”

Vệ Thanh Phong đi đến, khẽ sờ sờ đầu Tiểu Xuân; Tiểu Xuân ngẩng đầu thì thấy Vệ Thanh Phong đang nở nụ cười nhạt với nàng.

“Đại sư huynh…..”

Giọng Vệ Thanh Phong dịu dàng trầm ấm.

“Tiểu Xuân, đừng sợ gian khó, phải trải qua khổ cực mới có thể thành tài.”

“Dạ.”

Vệ Thanh Phong: “Muội luyện trước đi, ta ra ngoài nhìn thử xem, hôm nay có môn phái nào đến nữa không.”

Tiểu Xuân: “Có cần gọi bọn Ngô Sinh giúp đỡ không?”

Vệ Thanh Phong: “Không cần đâu, tự ta đi được.”

Tiểu Xuân: “Vậy huynh đi trước, ta sẽ cố gắng luyện kiếm.”

Vệ Thanh Phong cười cười nói: “Được.”

Sau khi Vệ Thanh Phong đi, Tiểu Xuân cầm Phong Đào lên, nín thở tập trung, thầm đọc lại những bí quyết mà Vệ Thanh Phong đã dạy nàng trong lòng, sau đó vung kiếm lên, bắt đầu luyện.

Đại sư huynh nói đúng, bộ kiếm pháp kia y đã dạy nàng rất lâu rồi, nhưng vì nàng vừa ngốc vừa lười, đến giờ luyện cũng chưa thành hình, khó trách đại sư huynh tức giận.

Tiểu Xuân vừa luyện vừa nghĩ, thời gian dần trôi, nàng cảm thấy thân thể mình như chìm vào trạng thái tốt nhất.

Ví dụ như nàng có thể cảm thấy thân thể dần nóng lên, không khí quanh thân cũng dần trở nên trầm tĩnh hẳn.

Không tồi.

Luyện được một lúc, Tiểu Xuân dần cảm thấy có hơi lạ.

Không khí xung quanh đã không chỉ là trầm tĩnh nữa, mà bắt đầu hơi nặng nề….

Tiểu Xuân ngừng tay, nhìn xung quanh. Xung quanh vô cùng yên tĩnh, không nghe được gì cả.

“Cô không hợp với bộ kiếm pháp đó.”

“??”

Tiểu Xuân đột nhiên quay đầu lại, Lý Thanh đang chắp tay đứng ngay chỗ vách đá sau lưng nàng.

“Huynh huynh huynh… huynh xuất hiện lúc nào vậy hả!?”

Lý Thanh thản nhiên nói: “Chiêu thức của bộ kiếm pháp này ngược hoàn toàn với kiếm phách của cô, luyện chính là tự hủy căn cơ.”

Tiểu Xuân không vui.

“Huynh nói gì vậy, cái gì mà tự hủy căn cơ?”

Lý Thanh: “Trong thân thể của cô là kiếm khí Thái Âm của ta, kiếm cách thuần âm, nhưng bộ kiếm pháp này lại hoàn toàn ngược lại.”

Tiểu Xuân: “Vậy thì sao?”

Lý Thanh trầm giọng nói: “Kiếm pháp thì đúng là một bộ kiếm pháp tốt, chỉ là kẻ dạy dỗ lại đúng là không biết gì cả.”

Tiểu Xuân hít thật sâu, gằn từ chữ—-

“Huynh nói gì!?”

Lý Thanh ngừng một chút, lại nói lần nữa: “Ta nói, người dạy kiếm pháp cho cô quá…“

“Ngừng!” Tiểu Xuân không thể nhịn được nữa “Đến đây dừng lại được rồi, Kiếm Tôn đại nhân sao lại đi đến đây, có phải là lạc đường không? Nào, ta đưa huynh về.”

Lý Thanh khẽ nhíu mày: “Cô không tin ta.”

Tiểu Xuân gẩy gẩy móng tay, không nói.

Lý Thanh: “Căn cơ của cô không sâu, có lẽ không hiểu, nhưng…“

“Được rồi.” Tiểu Xuân xen ngang lời hắ