Thám Tử Kỳ Duyên

Thám Tử Kỳ Duyên

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328713

Bình chọn: 9.5.00/10/871 lượt.

ài xế, là túi xả muộn phiền của cô ta những lúc cô ta cần thôi. Anh có biết vì sao cô ta chết không... đó là vì cô ta yêu người kia giống như anh yêu cô ta vậy, cô ta bị đá và cô ta tự sát... còn anh, anh không có cái gan đó như cô ta. Anh yêu cô ta lắm mà, thế sao anh không chết theo cô ta đi... hay là anh sợ hả? Anh chỉ có thể đánh tôi thôi sao? Một kẻ hèn hạ như anh mà có bản lĩnh đứng lớp dạy võ đấy! Hơ hơ... thật nực cười.

- Cô nói thêm một tiếng nữa xem! – Văn Phú nghiến răng. Người phụ nữ đó hình như đã biết sợ, cô ta không nói gì nữa. Văn Phú vô tình đẩy người phụ nữ đáng thương kia té xuống nền nhà, rồi bước đi vô tình, bỏ mặc người phụ nữ ngồi khóc nức nở.

(...)

- Đồ khốn! Chúng ta phải làm gì đó chứ Khôi Nguyên.

- Làm cái gì kia chứ. Lúc này, cô ấy cần yên tĩnh, chúng ta đi thôi!

Vừa bước đi tôi vừa làu bàu:

- Loại đàn ông đáng ghét. Đồ điên! Đồ vô trách nhiệm...

- Này, cô đang nói tôi đó hả?

- Còn ai ngoài thằng cha đó nữa. Cô ta cũng thật là, loại đàn ông đó có gì mà cô ta mê mẩn vậy nhỉ?

- Còn có gì nữa, quá rõ rồi. Đẹp trai, giàu có cộng thêm thói trăng hoa, vô tình, phụ bạc. Đủ bộ quá rồi còn gì.

- Hừ, tôi vẫn còn tức quá. Chỉ muốn đấm cho chả một cái.

- Với sức của cô sao?

- Sao lúc nãy anh không giúp cô ấy.

- Làm sao mà ngăn cản kịp, hơn nữa, chúng ta đang tìm cách tiếp cận anh ta để điều tra. Cuộc nói chuyện vừa rồi giữa anh ta và người phụ nữ đó, đã phần nào chứng tỏ cho giả thiết của tôi về cái chết của Kiều Oanh. Bây giờ thì cô đã thấy tôi nói có lý chưa nào?

- Còn sớm để kết luận lắm!

- Người phụ nữ đó biết về người đàn ông bí ẩn đã hẹn hò với Kiều Oanh. Lát nữa, cô hãy tìm cách bắt chuyện làm quen, xin số điện thoại của cô ta nhé! Có thể thông qua cô ta mà chúng ta tìm được manh mối về người đàn ông đó đấy.

- Được rồi. Anh đi trước đi. Để việc này cho tôi.

- Cô làm được không đấy?

- Sở trường của tôi mà. Anh cứ đi trước đi.

- Vậy tôi đi trước nhé! Chúc cô thành công.

Chẳng mấy khó khăn, tôi đã làm quen và xin được số điện thoại của Lệ Quyên – người phụ nữ vừa mới bị đối xử tệ bạc. Có lẽ, phụ nữ với phụ nữ dễ đồng cảm hơn nên cô ấy rất cởi mở với tôi. Tôi đã chân thành an ủi và động viên Lệ Quyên.

---

Thay đồ xong, chúng tôi chưa về đồi trà vội. Khôi Nguyên biết tôi ưa ăn vặt nên ảnh đưa tôi đi khu phố đi bộ chơi, sau đó sẽ ghé vào một quán sữa đậu nành ở đường Tăng Bạch Hổ.

Khu phố đi bộ đông đúc người từ nhiều phương đổ về, thành phần chủ yếu là khách du lịch và dân bản xứ. Những con người mang trên mình đủ các loại trang phục khác nhau, từ những thứ tồi tàn rách rưới nhất đến những thứ xa hoa lộng lẫy nhất. Một đám người vây quanh một xe kẹo bông gòn, đám khác ngồi xít lại bên những bếp than hồng đang nước các loại bánh tránh mỡ hành với phô mai, khô bò... Những cái bánh tráng nóng giòn thơm phức quyện vào lưỡi vị mặn ngọt được đặt trên những cái đĩa nhựa, khi cái bánh tráng đang còn bốc hơi nóng hổi, người ta sẽ dùng kéo cắt rụm nó ra thành từng miếng giống như ăn pizza. Tương đen và tương đỏ xịt chung một chén rồi trộn đều với nhau. Khi ăn, người ta sẽ chấm miếng bánh tráng giòn tan vào những cái chén tương. Ở những gian hàng ăn uống, người ta sẽ liên tục ngửi được mùi bắp nướng thơm thơm, mùi bắp rang bơ... Những xiêng thịt bò cuốn lá lốt xèo xèo trên bếp than đỏ hỏn. Những đại lý bán hàng tạp hóa, bán đồng hồ, bán dụng cụ thể dục thể thao, bán linh kiện điện tử... những cửa hàng đó vẫn thắp đèn sáng trưng đón chào du khách đến thành phố tham quan, mua sắm. “Mua dô... mua dô... 50 ngàn... 50 ngàn... 50 ngàn... mua dô” “Bà con cô bác gần xa... hàng đẹp... đẹp mà còn rẻ nữa... mua ba cái tặng một cái... tính tiền ba cái...lại đây coi đi bà con cô bác ơi...” Đồ xôn trải bạc nằm chất đống bên lề đường. “Tuýt... tuýt... tuýt...” tiếng còi báo động của lực lượng an ninh, đội giữ gìn trật tự phường 1 đang làm việc, họ đang ra sức bắt giữ xe cộ phạm luật, và những người bán hàng đang lấn chiếm lòng lề đường... Khu phố vào giờ đi bộ ngăn cấm các loại phương tiện giao thông lưu hành, trừ những người buôn bán họ chỉ được dắt xe đi bộ chứ không được ngồi lên chạy... tôi thấy một người thanh niên, hình như chưa biết luật nên chạy xe máy vào trong khu phố, một người mặc đồ dân quân chạy đến vừa thổi còi, vừa lấy dùi cui quất vào lưng người thanh niên đó... xảy ra tranh cãi... ít phút sao một xe cơ động đến hốt người thanh niên và chiếc xe của anh ta lên, áp giải về đồn. Tiếng cười, tiếng nói râm rang không khí hội hè. Những mặt người với đủ các trạng thái, buồn, vui, hờn giận... Tiếng guitar, tiếng gõ thùng, tiếng hát của mấy bạn trẻ ngồi xếp lại thành hình vòng tròn ở ngay giữa trung tâm khu phố đi bộ. Họ đang ca những bài hát thịnh hành của giới trẻ, những thể loại dance rất sôi động. Ánh đèn rực rỡ muôn màu xung quanh chúng tôi.

Đi dạo phố chán rồi, Khôi Nguyên mới dẫn tôi đi uống sữa đậu nành. Quán sữa có rất nhiều người, họ ngồi tràn ra con đường chật hẹp. Những cái bàn nhựa và những chiếc ghế nhựa xếp từng chồng lên nhau. Người phục vụ sửa s


Polaroid